dimanche 26 avril 2015

( ) Ấm ở ngày Chủ Nhật *

...




đs  * France











..................

1.



 Chẳng thể nào  ghét bỏ ngày chủ nhật như sáng nay . Vì em đang ngồi ở trước mặt .
Bờ sông kia êm lắm .
Cả dãy phố ít xe ít người , đang êm và yên tịnh .
Quán cà phê vừa mở cửa để thấy chúng mình . Hai gã bồi bàn nhăn , nhăn thì kệ họ .
 Miễn là có cái bàn để anh ngồi trước mặt em .
 Nhìn em .
 Em nhìn anh một chập lâu làm như chưa bao giờ thấy nhau .
Em cũ mèm !
Anh cũng cũ mèm mèm . 
 Mèng ! Cũ vậy mà thấy thương .



Anh mở cái Pad , tìm  bài Michèle của Gérard Lenormal hát , úp headphone vào tai em .
 Im lặng nhìn em chập lâu để nghe hắn hát chuyện hai đứa nhỏ đi học ở Paris . Hai đứa yêu nhau cho đến ngày con bé đi lấy chồng ....


Anh uống cà phê , len lén nhìn  hai con mắt em chớp chớp .
   Bài hát buồn quá, phải không em ?
 Buồn ở chỗ thằng nhỏ đi lại ở nẽo cũ và nhớ lại những ngày  thời còn áo trắng . Những quán cà phê làm như đang trêu ghẹo nó khi nó nhớ lại kỷ niệm cũ ...


  Em rời máy  nhạc, cái đuôi tóc gặn hỏi :

- Tại sao và tại sao anh thích bài Michèle của thời học trò ?
- Có phải vì cũng có con nhỏ nào đá đít anh ?
- Báo cho anh biết : em không có tên là Michèle trong bản nhạc .


Anh nhìn em :
- Thôi mà ! Thôi mà ! thỉnh  thoảng, anh dở chứng nhớ lại thời đi học . Vậy mà nhanh quá .
- Bây giờ, anh có em . Đừng nhắc lại ngày xưa nữa . Em giận , em sẽ bỏ anh .


 Trời đang ấm áp .
 Trời đang xinh tươi như môi và mắt em .
 Anh nghe chữ '' Bỏ " . Anh nổi khùng, gạt ly cà phê sang một bên, anh nắm lấy bàn tay em, anh vén tay áo  và cắn em rất đau ở cánh tay .
 Buông ly nước, em la làng :

- Chúa  Phật ơi ! Nó đang khùng kià .



 Chả có Chúa Phật nào nghe dùm em . 
Sáng chủ nhật, họ ngủ muộn nên sẽ dậy muộn .
 Họ chẳng nghe gì đâu .


Anh cảnh cáo em :
- Đừng nói chuyện xa rời .
 Đừng nói gỡ như thế .
 Những buổi sáng chủ nhật như thế này là những lần anh muốn cắn em đau .
 Khi đau như thế , người ta nghĩ lại câu : Thương cho lắm, cắn nhau đau .



    Vậy mà thôi .



2.



 ( Ở một chỗ không rời nhau )

 ...



 Anh sợ em mập nên dắt em đi bộ vòng vòng .
 Anh nhăn nhó khi em đứng lại trước những cửa hàng bán quần áo, bán nữ trang quá lâu .
 Nắm lấy bàn tay em, anh kéo đi .


 Đừng làm anh phải sợ hãi như những lần thấy những người đàn bà theo thời trang và ham mê vật chất .
 Những bià ảnh đăng ở tạp chí Elle ,  Biba là những giả tạo .
 Những cô gái người mẫu eo thon, chân dài đó là giả tạo ( Nếu bỏ đi tất cả những vòng vàng, quần áo, dày dép và phấn son thì họ xấu xí lắm ! )

 Em đừng đua đòi theo họ  / Kệ họ /


 Ngó cái mặt đờ dẫn của em là anh biết có thể em đang bị ngu một cách bất ngờ ...
 Đừng theo ai .
 Đừng theo họ .
 Hãy để anh có em như lời nguyện ở ngày chủ nhật của riêng anh .
 Em biết rõ mà  : Mình có những chỗ để đi , để về .


 Về với anh như câu hát : " Anh thấy em nhỏ híu , anh thương "
 Về ngắm khu vườn mà anh đã trồng nhiều cụm hoa hồng .
 Về ngồi dưới dàn hoa  thiên lý, nghe tiếng chim nhiều chuyện hót vang  , ngồi đợi anh hôn lên mái tóc em , anh dỗ dành, anh gọi em bằng Mình ơi ! Mình ơi !
' Mình ngồi yên đó đi, khỏi làm cơm nước . Bữa nay anh làm bếp "

 Mình gật đầu , ngồi im ru nghe tiếng soong chảo ở trong bếp khua .
 Mình thấy anh mặc cái yếm nôị trợ dọn bàn ăn , muổng nĩa, bát đũa đầy đủ .
 Và bữa ăn thịnh soạn của vua chúa được dọn ra :
 Ổ bánh mì và hai cái đĩa có lỏng tỏng mấy trái trứng chiên .
 Thêm chai xì dầu cho ra vẻ xầm uất, xôm tụ .


 Mình  ngó anh, chưng hửng :
 - Ủa ! Ủa ???

 Cái gì mà Ủa vơí cặp mắt nai như thế chứ ? Có cái gì đút vào mồm là vui rồi . Ở đó mà Ủa với Ủa .
 Ăn ít và yêu nhiều thì sống lâu hơn .
 Ở đó mà Ủa !



   Hơ !
Tình yêu kỳ lạ và giản dị như thế thôi .
 Ở một ngày chủ nhật màu hồng .










 đăng sơn. fr

 ( Chủ nhật - Viết cho những người yêu nhau )











...

Aucun commentaire: