.
Bình thường , mình hay ớn những người hay rên rỉ .
Rên khác với ỉ ôi .
Người ta có nhiều cách để rên : Rên kiểu dễ thương và rên kiểu dễ nực làm người ta nghe xong phát khiếp .
Thỉnh thoảng ngâm nga rên chút đỉnh thì có duyên , rên sáng, rên chiều thì ( .............. )
Thử tưởng tượng : Ông đi cày về , thấy bà vợ nhăn nhó như cái đùm giẻ rách ( Lâu lâu ông đổ chứng lãng mạn bất tử , ông thèm bà bố thí đẹp cho một nụ cười như ngày nào mới yêu nhau, bà đã không còn cười như ngày xưa ấy nữa - Ngày ấy đã qua rồi - Bà chỉ cho ông chồng hóa đơn điện nước nằm trên bàn và bà nhăn ) .
Mệt bở hơi tai , lè lưỡi , thấy thế nên ông nổi cáu, ông lầm bầm nhìn bà và ông rên , ông thở dài :
- Biết thế, hồi ấy tôi chẳng dại gì lấy cô .
Cô nhăn ấy phản công kiểu vũ bão :
- Thì cứ bò về bên ấy, cõng thử con đào nhí , lấy làm vợ ,xem nó có rên không ? Đừng tưởng bở . Rồi đâu lại vào đấy .
Thế là chén và bát khua nhau um tùm nhà cửa .
Ông bỏ ra vườn, ngửa cổ ngó trời ngó đất và ông bắt đầu thấm để rên " Nó lấy hết tuổi xuân của mình, nó đã hãm hiếp sự đua đòi lãng mạn của mình rồi . Bây giờ nó dội nước làm tắt ngúm mối tình thơ ... Ôi Ôi ! "
...
2 .
Đang định viết về vài điều dễ chịu, dễ nựng .
Khi khổng khi không, cái đầu lại chạy sang viết về chuyện rên , chuyện đấm đá .
Tự dưng mình thấy mình vô duyên khi cũng chạy theo phong trào Rên Rên .
Thôi đi mà . Rên cho lắm thì cũng thế thôi . Rên ơi Rên ơi !
đăng sơn.fr
( Viết để nhớ lại những người đã yêu nhau )
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire