dangson.fr |
. Chủ Nhật .
Với những người thích sự yên tĩnh , họ yêu ngày chủ nhật, khi những chiếc cầu lơ lững ngang sông đang thong thả tắm gió mát từ mặt sông , khi những con đường vắng tanh .
Có vài người phàn nàn khi đi ngang những cửa hàng bán quần áo tắt om đèn đuốc . Một trong số những người ấy là nàng .
Cái đuôi tóc ngoắc ngoáy trông như con chó mặt không mấy hiền lành :
- Xì - Phố gì vắng ngơ, vắng ngắt !
- Xời ! Thấy mà buồn !
Tôi làm mặt nghiêm nghị, quay sang cái đuôi tóc , phàn nàn với những cái " xí " cái ' xời ' ấy :
- Anh không thích chữ xí xời của em đâu . Nói cái gì khác đi .
Khi nàng định sửa soạn chữ " xời xời " khác thì không kịp nữa vì nàng bị kéo vào quán cà phê lộ thiên ở đầu đường . Gọi chocolat nóng cho nàng, tôi uống cà phê và kể chuyện về những mùi vị cà phê của Ý đại lợi cho nàng nghe để nàng thôi cứ cái điệu xời xời như thế :
" Đàn bà con gái người Ý dữ lắm . Họ thích bắt nạt đàn ông .... "
- Ai nói với anh thế chứ ?
Bạn anh, gã người Ý rất đẹp trai , đã bị nàng người Ý thu dọn hết đồ đạc , đá văng ra đường . Bây giờ , hắn chán người, chán đời và ghét tất cả những ngày chủ nhật .
- Đâu phải tất cả những ngày chủ nhật đều xấu xí đâu ! ?
Tôi bật cười, múc một muỗng cà phê đưa lên môi nàng . Cánh hồng của buổi sáng chủ nhật nở đầy với cái nhăn nhăn và thêm một tiếng " xời " nữa .
Hình như tôi mê say tiếng xời ấy và yêu thích những buổi sáng chủ nhật có nàng .
< Thứ Hai .
Có những kẻ ham chơi thích sống, thích hưởng thụ, họ hay oán ghét ngày đầu tuần , họ nặng nề, mệt mỏi sau hai tối cuối tuần thức khuya đàn đúm, nhảy nhót .
Sáng thứ hai, xe cộ lúc nhúc hoảng hốt trên đường kẹt xe . Trời xám đục để chực mưa cũng là một trong những điều thảm hại cho những kẻ đã ham chơi .
Tôi bình thường thôi . Họ nhăn nhó, để họ nhăn - Mình làm việc phải làm rồi sẽ qua đi ngày thứ hai .
Cuối chiều . Kẻ ham chơi ấy viết :
" ... Anh . Oải lắm rồi nà, anh !
Em ghét lắm ngày hôm nay . Làm gì cho em vui đi ,anh ! ...'
Tôi không có tên là Chúa , là Phật . Tôi yêu nàng nhưng không thể yêu cái đáng ghét khi nàng cứ lèo nhèo than oán như thế .
Ngày thứ hai không bao giờ có tội .
< Thứ ba
Có một bài hát nhẹ nhàng đầy tình cảm mang tên " Chiều Thứ Ba "
Ca từ nói về một nỗi nhớ khi người ta nghĩ đến nhau ....
Nhớ nhung ai đó là một cái bệnh thường mắc phải . Tôi , có lần ,cũng mắc bệnh ấy . Bây giờ, tôi hết bệnh rồi vì tìm được vài cách :
Chiều thứ ba, ra khỏi chỗ làm, tôi đi lại trên những con đường có những tảng lá xanh non , những con đường mà nàng thích và trầm trồ với ánh mắt của trẻ con . Nàng ríu rít lắm khi và cũng biết giữ sự im lặng .
Cách khác, đỡ mỏi chân hơn là ngồi vào bàn một cái quán, gọi ly bia loại Monaco , nhấp ngụm nhỏ, nhớ lại nét môi hồng hồng pha chất genendine dính dính . Nàng tham lam, ực một hơi hết nửa ly rồi nàng la ơi ới : - Em say rồi ! Em say rồi !
Không nghe tôi ư hử trả lời, nàng đóng tuồng tiếp :
- Làm sao cho em hết say đi , anh ơi !
Ai bị say ? Nàng hay tôi . Tôi mời nàng thanh toán hộ nửa ly monaco ấy và gãi ngón tay vào gáy tóc kia :
- Anh biết ngày mai ,thứ tư, em được nghỉ làm . Anh có cách làm em say hơn .
Nàng cấu những ngón tay dài dài vào cánh tay tôi . Cười . Nàng ngoan như con mèo nào đó vừa rời móng mẹ nó :
- Say với anh tối nay thôi . Buổi sáng , em sẽ tỉnh .
< Chiều Thứ Ba
Tại sao mình phải vội vàng chứ khi mình đang ở bên nhau ?
Muốn có ngày thứ tư thì phải tiêu xài cho cạn lán buổi tối thứ ba . Mở cửa phòng , đứng trước tấm chân dung của khuôn mặt nàng chụp kiểu đen trắng , tóc dài ngang bầu vai, tôi để cho nàng nghe nhạc của Sade, có đoạn saxo chảy nhựa , hôn lên lòng bàn tay phải mềm mềm của nàng, tôi chậm rãi cởi cái robe màu hồng đậm . Nàng không phản đối vì đã quen rồi . Quen và thuộc bài bản như khi nàng biết là mỗi lần tôi giận dỗi, tôi hay lật ngược tấm ảnh chân dung để quay mặt nàng vào vách tường . Tôi tiểu tiết và hay thích trả thù .
Còn nhớ lần đầu tiên , tôi đòi tự tay cởi quần áo cho nàng . Nàng cự :
- Chưa thấy ai kỳ cục như anh .
Tôi cự lại :
- Đừng nói chữ " Ai " ấy với anh . Anh biết ghen . Bây giờ, em là của anh .
Phải rồi . Khi người ta yêu nhau, người ta trở thành ích kỷ vô cùng . Nàng biết rõ là tôi ích kỷ khi ngắm làn da hồng của khoảng đùi dài khi tôi đặt nàng nằm xuống tấm thảm nhung và ký tên mình ở một khoảng da thịt mịn màng .
Tôi chọn cây viết màu xanh, mực xanh để ký . Tôi chỉ thích màu hồng khi chạm môi lên môi nàng . Ở chỗ ấy, tôi quên tất cả những điều đã làm mình phiền muộn .
Chiếc rode dài đến đầu gối tụt xuống, xếp gọn lên thành giường, cái robe làm như tiếc nuối khi bị rời thân thể ấm . Chuyện cái áo đầm thảng thốt run run ấy không phải là chuyện của tôi .
Ghé môi tìm nàng, tôi khóc lóc :
- Đừng nghĩ đến ngày mai phải đi làm . Bây giờ là bây giờ . Em và anh .
Nàng nhỏ nhẹ gật đầu .
< Sáng Thứ Tư .
Thói quen dậy sớm , đánh thức .
Nhẹ nhàng rời thân thể đang ấm rực kia, tôi đoán thử những giấc mơ của cô . Làm sao mà đoán được những màu sắc , những âm thanh có khi ú ớ ấy .
Lục đục ở bếp, pha cà phê, tôi sực cười một mình với ý nghĩ bất thường '' Nhỡ ra hắn đang mơ thấy một gã đẹp trai đang nắm tay dắt đi dạo biển, tán lơ, tán láo . Nhỡ ra hắn đang sung sướng vô cùng tận trong giấc mơ kia .... "
Nín đi nụ cười mỉm khi bắt gặp cái tầm thường của mình ,tôi mở cửa ngắm khu vườn đang rủ rê nắng sáng .
Nắng tháng tư đẹp như bầu ngực người yêu khi yêu và biết cách để yêu .
Nắng tháng tư , sáng thứ tư của tôi vừa mở mắt . Đôi mắt ấy nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm , ánh mắt ấy ngửi thấy mùi cà phê ở bếp .
Tôi bắt chước một cảnh trong phim tình nào đó, cúi xuống hôn lên mái tóc còn bù xù , xoa tay lên đôi má ngọt ngọt của đêm hôm qua .
Ngỏ ý ra hiệu cho nàng bám vòng tay vào vai tôi, tôi bế thốc nàng vào phòng tắm . Bồn nước đón sức nặng của thân thể nàng , nước gây tiếng động .
Mắt nàng không rời mắt tôi cho dẫu là kinh ngạc . Trong đầu tôi đang có một bản nhạc tình nhất, mùi mẫn nhất khi bàn tay tôi tắm cho nàng . Chỗ xấu, chỗ đẹp, chỗ nào tôi cũng đi dạo và tôi cho phép mình làm điều ấy .
Chẳng ai nói gì với ai . Nàng hiểu mà : Lúc nào say đắm, tôi biến thành một người câm .
Tất cả ngôn ngữ đều trở thành thừa thãi !
< Hình Như là ngày thứ 5
" Có lắm khi tôi bị lú lẫn và lẩm cẩm như một cụ già .
Có khi tôi có nhiều tật xấu quá ! "
Đó là lời nhận xét của nàng mỗi khi nàng không bằng lòng . Nàng như một gã lái buôn mất lương tâm chỉ muốn vơ vét phần lợi về mình . Và thích đổ thừa , viện lẽ .
Công việc đè tôi ngộp thở ! Không cần biết - Nàng chỉ biết về phần mình mà thôi .
Buổi chiều thứ năm . Trời dở chứng nặng mưa . Cái thành phố này có nhiều điều khó ưa là hay kẹt xe vào lúc 5, 6 giờ chiều .
Tôi đã cẩn thận báo trước từ sáng sớm khi cái alo kêu inh inh với cái giọng nhanh nhẩu đoảng vị ấy : Nếu xe hư phải bỏ sửa thì anh đến đón .
- Đúng giờ hả ? Đừng để em đợi lâu, em kêu ai khác đưa về là ráng chịu đó .
Lại mặc cả , trả giá . Trong đầu nàng có rất nhiều con số chi chít đáng sợ .Hình như kiếp trước nàng đã là con gái rượu cưng của ông trời .
Để xem sao ? Để xem cái màn ong ỏng này sẽ đi đến đâu ? Tôi vượt cái đèn đỏ chết dịch và bị cảnh sát chận lại phạt vạ .Chẳng lẽ tôi ỉ ôi là ... tại .... Bởi ....
Bấm bụng ký trả tiền phạt tại chỗ , tôi càu nhàu nghĩ đến nàng và định bụng sẽ bắt đền . Quay hé cửa kính xe đổi gió thì tai nghe tiếng bụp bụp , thân xe chao đi , lảo đảo ...
Đúng là cái ngày xúi quẩy, hèn gì sáng nay nghe đài nói phần bói tử vi về tuổi con rận của mình : Cẩn thận . Hôm nay là ngày xấu của bạn !
Xuống xe , nhìn cái bánh xe đang xì hơi, tôi ngán ngẩm , lắc đầu, móc phone tìm tên nàng để sửa soạn màn khóc lóc . Cái điện thoại hết điện, câm như hến từ lúc nào . Nhìn quanh quất, chỉ còn chừng hai đoạn đường ngắn là đến chỗ hẹn . Tôi thắt chặt lại dây đôi giầy đang chèm nhẹp ướt, đóng cửa xe , bỏ nó ở cái xó xỉnh và chạy bộ .
( Có lẽ còn kịp, có lẽ khi thấy tôi hì hục chạy bộ ướt như chuột lột , nàng sẽ biết thương tôi nhiều hơn )
1-2-3-..... Tôi quên nhìn đèn xanh, nhào xuống băng ẩu ngang đưòng , tai nghe tiếng bánh xe rít lên. Hình như tôi bị thành cánh chim tung bay lên và rơi xuống ....
...
< Trước ngày thứ 7 .
Mở to mắt sau một giấc mơ đáng sợ hãi vì đã thấy người ta làm đám táng mình, bạn bè đông đủ , mấy cô bồ cũ ai cũng có mặt - Có cô khóc như mưa, có cô bỉu môi nói là cho đáng đời như một cách trả thù kiểu khoái trá .... Nằm trong hòm gỗ chờ chôn, hồn tôi mở to mắt tìm hình bóng của nàng . Không thấy nàng đâu, tôi thất vọng, mặt sưng vù , để nhắm mắt chết thật sự .
Mộng mị và sự thật là hai điều khác nhau . Tôi nhìn xuống hai cánh chân đang bị bó bột cứng ngắt thì biết là đang nằm trong bệnh viện .
Thì ra mình còn sống để trả nợ đời như hai cọng kim đang đi tìm nhau ở cái đồng hồ treo tường trước mặt . Không nghe tiếng tích tắt của nó , chỉ nghe tiếng cửa mở xịch . Có mùi mùi thơm nghe quen quen, bước chân có đôi giầy cũng quen quen .
Té ra chủ nợ quen đòi nợ đến chỗ không bao giờ nên đến .
Tôi nhắm nghiền mắt kiểu trốn nợ . Hơi mát từ bàn tay mềm đang úp trên trán , nghe tiếng ai cũng quen quen .
- Anh ! Anh ơi ! Anh nè ! Tỉnh lại chưa ?
Nghe mà bủn rủn tay chân . Cổ họng đắng ngắt làm thèm ly trà đá chanh đường . Khi thèm cái gì thì nên chờ đợi .
Tôi mở mắt, nhìn mông lung như không thấy gì :
- Ai vậy ? Ông ! Ông là ai ?
- Em ! Em đây ! Không nhận ra em sao ,anh ?
- Cô là ai ?
Mưa làm như chực rơi . Rơi thêm ở âm giọng nghẹn ngào :
- Em nè . Là Toutou của anh như ngày hôm kia nè .
( Nếu bạn có một người yêu nho nhỏ có cái tên kỳ lạ do bạn đặt tên là Tu Tu thì bạn có đóng kịch kẻ bị mất trí nhớ mãi được không ? )
Tôi đếm thầm từ 1 đến 10 để thấy tội nghiệp TuTu ấy, tôi dẹp đi cái màn đóng kịch quá rẻ tiền để mở choàng mắt và tặng cho nàng nụ cười chưa chôn của mình .
Tôi thấy đầu óc mình phê phê như vừa hút xong điếu cần sa , nghe giọng nàng, nghe hơi môi ấm úp lên vũng mắt mình . Hình như nhịp tim tôi đang dự đại hội .
Khán giả nghe rõ giọng nàng nói :
- Sáng sớm nay, vừa nghe bạn anh báo bị tai nạn, em đã chạy vào, người ta bảo là chiều mới được thăm .
Ngó cái mặt thảm não, tôi thử tàn ác hơn bao lần :
- Thăm làm chi ? Rảnh tay chân, cứ việc bảo ai đó đón đưa mình đi chơi . Thằng này què cụt rồi . Đang chờ cưa chân , ngồi xe lăn ....
Nàng nhẹ nhàng ghé ngồi cạnh ngực tôi , bàn tay thơm mùi hoa chanh bịt chặt miệng thằng cà chớn :
- Anh mà ngồi xe lăn , em vẫn thương như lúc chưa què mà . Vả lại , em có gặp bác sĩ trực lúc nãy, họ nói anh chỉ bị xe quẹt nhẹ thôi . Một tháng sau sẽ nhảy nhót và chạy lại như con ngựa điên .
Đã nói mình như ngựa điên thì mình kiếm chuyện :
- Em ! Vào thăm mà hoa đâu ? Quà đâu ? Cam quýt đâu ?
- Quýnh quáng để chạy vào đây, em ..... em quên mất tiêu rồi .
Họ là phái nữ và trời phú cho họ sự thông minh quá đáng . Họ chià môi hôn phỉnh ở đầu mũi mình . Mình thấy mình trở chứng ngu bất thường nên không vòi vĩnh gì nữa .
Hỏi nàng :
- Hôm nay là thứ mấy, em ?
Giọng nhung êm như ca sĩ hát nhạc mùi trả lời :
- Chiều thứ sáu nè . Lại bị mất trí nhớ rồi ha ?
Bàn tay ấy nắm lấy tay tôi như mẹ tôi ngày xưa vỗ về ủi an . Chiều thứ sáu đang có nắng nhảy múa ngoài khung kính bên tay trái .
Tôi cười như con gái với nàng và nhắm mắt thầm nguyện cầu " Trời ơi ! Đừng khiến tôi bị mất trí nhớ , để lúc nào tôi cũng nhớ lại buổi chiều thứ sáu lỡ bị nằm viện này "
Hình như ông trời biết thương kẻ hiền như tôi , trời ban cho tôi thêm hai bàn tay vừa rất ấm và biết làm mát phần ngực trần của tôi .
Nhắm mắt , đang thèm ngủ thêm với một điều kiện là khi thức dậy, vẫn thấy nàng ở đây .
ct .....
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire