dangson.fr |
ĐI DẠO TRONG Ý NGHĨ CỦA EM
Hãy để tôi đi rất chậm
Trên một con dốc có mùa thu rơi
Khi cơn mưa vùa dứt
Để tìm lại được nụ cười
Dù nhỏ xíu thoáng ẩn ,thoáng hiện
Tôi đi tìm nơi tôi có thể đến
Dù em không chỉ đường,nhưng tôi biết
Dễ lắm.. Đường đi nằm trong đôi mắt của em
Mà mỗi ngày tôi ngắm nhìn rất êm đềm
Để biết có bốn mùa đi ngang
Mùa xuân có mùi tóc và mùi cây cỏ
Màu sân trường của mùa hạ
Màu lá úa của những nỗi buồn rất vàng
Và những lần tuyết rơi, tuyết lang thang
Tôi cứ dành nhau với bốn mùa như thế
Để xem ai là kẻ đến trước ?
Để tôi phải dành dật em cho bằng được
Tôi muốn mình là mùa xuân
Ôm chặt em cả một tuần….
Một tháng…hay tròn đầy cả một năm..
Mùa hạ là do tôi vẽ
Khi em mặc chiếc áo dài
Với bờ môi khẽ hé
Để mềm nhũn trong tay tôi
Mùa thu, tôi cấm em nhìn màu lá rơi
Để khỏi mênh mang buồn bã
Khi đã ở bên tôi
Thì mùa thu ư ? Cứ kệ - để độ ẩm yên với những chiếc lá
Hãy đừng đếm xỉa đến mùa đông lạnh lùng
Khi tôi nói lời yêu thương
Bằng những ngón tay biết đi dạo
Ở lòng bàn tay em
Ở cái đầu mũi nhòn nhọn
Ở những nơi em cảm thấy nhột nhạt.
Đã nói rồi.
Tôi là người thích đi dạo
Tôi chui thẳng vào ý nghĩ của em bằng đường của mắt
Sau khi luồn tay vào rừng tóc
Để ủ mùi em riêng biệt
Để biết khi nào em khép mắt
Với hơi thở nồng nàn khi biết có tôi ở cạnh
Tôi dắt em đi. Đi xa rất xa.
Khi đã biết cách dụ dỗ em
để em không còn là em
Và tôi ?
Kẻ đi dạo ở nơi em
Có chắc gì tôi còn là tôi ?
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire