jeudi 1 mai 2014

* EDITO THÁNG 5 .

.










________________________ " ! ! ! " ________________    Viết chung với NamLyNguyệt .





3.2.1.0 Go <






....









Bạn đang có thể ngạc nhiên với mấy dấu chấm than ( !!!!! ) ở phần trên và một kho
ng trống với cái tựa viết chung với NLN .





....



Chuyện sẽ như sau :





Hôm nay là ngày lễ lao động , nhiều ngư
i được nghỉ dưỡng sức và nhiều người sung sướng thích chí vì được ngủ nướng, ngủ bù và đi chơi, đi dạo hoặc làm những việc để thấy mình sung sướng .



Tôi là một kẻ rất lười biếng, lư
i khi thấy mình không có gì để làm và lười thấy mình uể oải khi rảnh rang vì biết mình sẽ đổ chứng khi quá rảnh rỗi .



Hôm nay, tôi dậy sớm - từ 4.15 sáng sau một đêm ngủ ngon và nằm mơ ngon . Ngon lắm !



Ngồi ở bàn bếp, nghe rỉ rả vài bản nhạc và nhìn vào tờ lịch, thấy đề 01052014 . Nhìn vào cái Agenda, tôi biết mình có việc phải hẹn, phải làm :




Dễ lắm - và như sau đây :




- 7.15 , nhảy lên xe, phóng ra xa lộ đến một chỗ thảm thương vì có vài kẻ cần đến mình .


Cô thư ký trực đưa cho tập hồ sơ, đòi ký tên . Ký lập tức để cô chuyển đi, tôi đùa, đùa :


- Em biết là anh chưa đọc kỹ mà . Lỡ là tờ giấy nợ thì sao ?



Sau một đêm dài làm việc , mắt cô lờ đờ như con cá vàng hết dưỡng khí :


- Thầy ơi ,thầy ơi . Đừng giỡn dị mà . Người ta nhảy từ lầu 4 xuống đất mà ở đó còn giỡn á ! ?




Tôi ký xong, đẩy chồng giấy lại cho cô, bảo cô về nhà bay lên giường để lấy cái chỗ của cô ngay tại văn phòng trực . Cái thằng cha tưng tưng vừa nhảy xuống lầu 4 chiều hôm qua chẳng có bệnh gì . Hắn chỉ có cái bệnh thất tình nên chán đời mà thôi ( vì hắn mới yêu lần đầu vào cỡ tuổi 34 ! ) Và tôi là kẻ sẽ làm cho hắn hết chán đời vào lúc 9.45 sáng khi vào phòng bệnh của hắn . Tha hồ cho hắn khóc lóc và đòi tự tử lần thứ 3, thứ 5 .




Vừa nhấp ngụm cà phê dở nhất thế giới thì điện thoại lại vang :



- Cảnh sát mời ông gặp họ lúc 10.30 về vụ tên tù vừa hãm hiếp cô y tá ở phòng khám .




Tôi muốn nổi cạu . Hôm nay là ngày lễ lao động mà . Sao lại nhiều việc như thế, tôi chỉ có một cái đầu, hai tay, hai chân , tôi không có tên là Bill Gate hoặc là Sheepboy để có một công thức chạy quá nhanh ....

...




Phải làm gì, phản ứng thế nào ở ngày 1 tháng 5 , khi mà nhân viên, y tá đã nghỉ hết 30 % ?




Tôi gọi vài chỗ để cầu cứu, tiếp viện và họ đã cứu tôi .




1.30 pm - Khúc bánh mì chưa kịp nuốt xong thì lại có chuyện .





Thằng bạn bị hư xe trên xa lộ khi đang đến thăm con vợ cũ của nó , nó gọi cầu cứu . Tôi hoảng quá, hét cho vài câu ở cái phone : " Kệ mẹ mày . Chuyện mày , mày lo . Tao mệt, tao quạu " .






Làm tiếp những chuyện phải làm .





Bây giờ là 14.37 pm . Ngồi nghỉ mệt, mở webs , thư giãn . Đụng cái tin nhắn của con bé , bé gửi lời thăm với lời chúc ngày lễ lao động quốc tế . Con bé khều, khều : Ngày nghỉ mà cháu thấy có nhiều người than buồn . Chú viết một bài than thở đi, chú "






Ừ - Ừ mà ! Tính chú hay chiều con nít . Nếu con nít muốn vậy thì chú lấy tên con nít để viết :




RẢNH RỖI .




Sáng nay, bé dậy muộn vì bé được nghỉ lễ lao động . Tay chân, đầu óc bé được rảnh, bé tha hồ mặc sức làm điều mình muốn, bé sẽ viết thêm vài dòng ở Nhật Ký, bé sẽ học nấu bếp, nghiên cứu cách viết truyện kiếm hiệp như anh Cỏ Xanh, anh Sào Phủ .... - Và bé sẽ học thêm cách lì, lì đòn khi viết d
u có bị ném đá và bị chém gió .


Bé cầu mong là một năm có 365 ngày lễ nghỉ lao động để mau chóng thành một nhà văn . Và chú sẽ lác mắt khi đọc truyện của cháu . Cháu biết là cháu sẽ viết hay gấp 1000 lần kiểu viết lãng nhách của chú .



Là lá la .... Chúc chú lao động tốt và mau ngỏm để nhường chỗ viết cho đám trẻ như cháu .




ký tên : NamLyNguyệt .



....









***




Đọc xong như thế thì thấy thư giãn và đỡ mệt lắm . Cám ơn Trời, cám ơn nhà văn .





Bây giờ thì viết EDITO cho tháng 5 -






...




Bạn ơi !


Đầu tháng 5 rồi . Bạn đang vui - phải vậy không ? Bạn đang hưởng một ngày nghỉ của bạn ra sao ?



Tôi thì đang thoải mái và sung sướng khi viết bài Edito cho tháng 5 để tải vào Blog Chúng Mình của tôi . Tôi , có lần, ao ước viển vông là VipTruyện VN sẽ là một tờ tạp chí văn học để lớn mạnh và quy tụ được những cây bút chủ lực vững vàng . Và tôi đã chờ, đang chờ .



Ở thời gian qua, tôi để ý là ngoài những tay viết trẻ, có vài cây bút già dặn từ các diễn đàn mà tôi sinh hoạt đã đăng ký và tải vài chủ đề . Họ biết tôi, tôi biết họ nhưng chẳng ai qua lại chào hỏi nhau .




Nếu là vào ngày xưa thì tôi thấy lạ lắm vì chỗ quen biết cho dù là không giao lưu ở cách chỗ đã và đang góp mặt ( !) Một câu chào, một lời hỏi thăm thì sẽ làm ấm lòng nhau và có thêm sức lực để tiếp tục viết .



Dần dà, với thời gian trôi, tôi bị chai, bị lì đi . Và tôi tập sự lạnh lùng như khi đứng trước một tử thi khi đi theo y tá, y sĩ vào nhà xác sau mỗi lần đột biến .


Để có thể viết và hy vọng là một nhà văn, tôi biết mình phải học thêm nhiều thứ lắm : Học sự im lặng và chấp nhận .



Chấp nhận với câu nói thường trực : Đời là thế - C'est la vie . Khi học về tâm lý, khi đụng về triết học thì mình phải thản nhiên và chấp nhận cho dù vẫn muốn phản kháng lại những muà băng giá trong lòng người .




Bây giờ là đầu tháng năm ( chữ năm không viết bằng con số 5 ) Tháng năm của một mức thời gian . Tôi tìm hơi ấm ở chữ viết . Viết để làm hơi ấm .





Xin gửi đến bạn một ngày mưa gió đang ở ngoài văn phòng của tôi - Giữa con gió ẩm ướt như trời thu, 
ở những con số giờ giấc đang trôi ngang . Tôi thì đang trôi với công việc và tôi chấp nhận chúng .




Vui nhé, bạn ơi .







đăng sơn.fr


dangsonfr.blogspot.com








Aucun commentaire: