dangson.fr |
Khi người ta không còn muốn giữ nhau nữa thì là vừa vặn cho lúc chia tay,
Có gì để mà phải buồn bã, để tiếc nuối . Tất cả hãy xem như một cơn gió thoảng từ một ngày nhiều gió, nhiều mưa .
Con người trần gian mà . Đến rồi đi, từng ấy chỉ là hình ảnh của một vỉa hè đầy gió và bụi . Gió tạt ngang rồi biến dạng ở góc phố chật chội nào đó , chỉ còn bụi ở lại . Bụi tìm đường để bám trên thành ghế, mặt bàn, bám cả lên tờ báo đầy đặc chữ và hình ảnh . Buị phủ lên cả tờ giấy đang chờ chữ viết trên một đường thẳng .
Phủi bụi đi, ngồi viết với ly cà phê mới gọi và hai viên đường xíu xiu . Viết gì ? Chẳng lẽ viết về nỗi chóng quên như một điều bội bạc , như những điều giả vờ chân tình, chân thật .
( Những câu nói đầu môi, những câu viết bóng bẩy - lắm khi nghĩ lại chỉ là những giả vờ mua vui , cho qua ngày, qua tháng - Đời buồn quá, nên lắm lúc người bày cuộc vui giả vờ như xem những màn kịch . Kịch đời có nụ cười gượng, kịch ngưòi và những điều không lấy gì là thật ... )
Vậy thì viết để làm gì ? Viết cho mình vui hay cho họ - những kẻ thích giả vờ vui ?
Ly cà phê vừa cạn, những cơn gió mang mùi ẩm ướt lao đến tấp nập rủ rê những giọt mưa . Gấp tờ giấy có một nhúm chữ, gấp làm 2, làm 4, rồi vò nát tờ giấy khi kéo ghế đứng dậy rời hàng hiên quán .
Cuối tuần, đi ngang những cửa hàng, nhìn thấp thoáng thấy bóng mình qua khung kính từ bên kia cửa hàng rực màu sắc . thử nở nụ cười - vu vơ - vu vơ . Ném mẫu giấy có nhúm chữ bụi mờ lúc nãy định viết - dở dang - vào cái thùng rác đầu con phố . Nhủ thầm với mình : Quên và quên đi . Giả vờ với sự giả vờ cũng là một cách quên .
Chẳng có gì để có thể giữ lại nhau, cho dù là một lời nói chia tay .
đăng sơn.fr
( viết để chia tay ( nhau )
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire