Gần hè , dắt em lạng phố, đụng phải mấy tay đứng đường làm thống kê cho mấy tờ báo dỏm của phụ nữ .
Né không được nên bị họ hỏi :
- Anh chị yêu nhau đã bao lâu rồi ?
Anh mất trí nhớ, ngó em . Em nhanh nhẩu :
- Ổng yêu tôi hồi tui chưa ra đời á !
Anh nin cười, làm mặt nghiêm nghị khi biết em bắt đầu nói xạo .
Câu hỏi thứ 2 :
- Anh chị nghĩ gì về tình yêu ?
Anh gãi đầu, ú ớ . Em hớt gọn kiểu láu táu :
- Tình yêu đẹp lắm . Nhất là khi ổng mê tui, ổng chiều chuộng tui á !
Câu hỏi thứ 3 :
- Nếu phải xa nhau , anh chị sẽ phải buồn trong bao lâu ?
Lần này thì quá đáng lắm rồi . Anh lên đạn , làm mặt ngầu, tính móc lò cho tụi nó mấy câu - ( Hỏi gì mà vô duyên quá trời - Mắc chi ? Chạy về nhà mà hỏi tía má tụi bây đi - Trời ạ !)
Chưa kịp mở miệng thì em chặn họng :
- Nếu ổng bỏ tui, tui trù cho ổng hết đầu thai .
Anh thở dài, lắc đầu, kéo em đi ra quán . Ở lại hồi lâu , chắc có đứa sẽ ngã lăn ra đất ( anh nóng lắm rồi )
Ngồi quán, anh khều em :
- Bé nà ! Vừa vừa thôi nghe , em ! Anh không thích bị em trả lời thế anh .
Em nheo con mắt đẹp hơn thiên thần hạ giới và em cải lương vô cùng :
- Phải nhường cho em chứ khi anh yêu em . Phụ nữ ưu tiên .
Anh cố dằn cơn, cố nhỏ nhẹ :
- Đừng tưởng là tôi sẽ chết trong vòng tay em nghe , nhóc !
Em chôn anh bằng ánh mắt đẹp nhất trần gian oái oăm .
Em nói về một buổi chiều mưa ướt áo lạnh run, em nép vào anh , hơi thở ấm 99 độ , em rì rào : " Đừng rời em . Đừng xa . Đừng ..... "
Chao ơi ! Đừng gì mà nhiều như thế , anh không chết trong vòng tay em . Anh chỉ ngoắc cần câu mà thôi .
Cái xác suất chẳng khi nào đúng khi mình bên nhau .
đăng sơn.fr
dangson.fr |
%
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire