Con bé chưa được 20 tuổi nhưng khá chính chắn với cách hành văn và biết viết thư ( Lời thư có giọng tinh nghịch và khôi hài từ cách dùng dấu đóng ngoặc và kiểu mở ngoặc kép để diễn giải ý nghĩ của sự đồng nghĩa và phản nghĩa )
Ở một đoạn thư gần cuối, tôi giữ lại một câu viết : " Cháu thích từ Người Viết hơn là danh từ " Nhà Văn " ( giống như chú ! )
.....
Tại sao là như thế ?
Tôi muốn nói theo kiểu của mình cho cô nhỏ hiểu là : Làm nhà văn và kiếm sống bằng chữ của mình khó lắm , chao đao, bấp bênh lắm .
Dĩ nhiên rồi, nếu ta bỏ ý định làm nhà văn và có một giọng hát trời cho để làm ca sĩ thì có lẽ dễ nổi tiếng và được ngưỡng mộ hơn . Bạn và tôi có quyền hình dung ra dưới ánh đèn sân khấu : Bạn là ca sĩ phong trào , bạn chọn những bản nhạc giật đùng đùng kích động khán thính giả bằng những cái uốn éo của cặp đùi, của cái lắc mông, của cách nhào xuống khán giả để làm họ náo nức và lúc ấy, bạn quên mình là ai với ý niệm mình đang là một " siêu sao " . Nếu chẳng may, bạn bị quá nhiều đối thủ cạnh tranh thì bạn chỉ cần nghĩ cách tạo sóng gió, tạo xì căng đan bằng những lời tuyên bố nảy lửa chấn động ( tỷ như : Tôi là người đồng tính, tôi sẽ làm đám cưới với một đại gia đồng phái , hắn là con của ngài thủ tướng, của quan lớn .... )
Có nhiều cách để mình nổi tiếng .
Trở lại câu chuyện mơ làm Nhà Văn . Vấn đề này khác hơn . Để làm nhà văn, ta cần gì ?
Tôi không thể nào trả lời dùm cho bạn , nên tôi tàm tạm thử viết một Truyện Ngắn ở đây :
1. RỰC NẮNG
Trời đẹp lắm, nắng lung linh trên từng nhánh cây lùa gió nhẹ nhàng . Thời tiết thích hợp cho những bước chân đi dạo . Thế mà con bé không thích dạo bước trên những khu phố nhộn nhịp .
Cô tìm đến bên chú, tìm một chỗ ngồi ở bậc thềm cửa và ngơ ngẩn nhìn những đám lá trên vườn :
- Bé có gì buồn ? Nói chú nghe ?
Cô giữ im lặng một lúc lâu, những ngón tay không nằm yên khi vòng tay bó hai đầu gối . Một chập, cô ngẩng lên ,mắt buồn hiu :
- Bé nói rồi đó . Nói bằng một sự im lặng . Chú nghe chưa ?
- Chú không phải là thầy bói . Nhưng bé cứ " nói thêm " bằng một chốc yên lặng nữa đi - Có lẽ chú sẽ hiểu bé hơn .
Nỗi yên lặng bao trùm hai người . Tóc bé bay bay . Mây kia trên cao cũng bay bay . Thời gian đi chậm lại . Cô lại hỏi, vẻ tò mò :
- Xong chưa chú ? Chú trả lời cháu đi, cháu muốn nghe .
Bé làm chú buồn cười quá ! Chú thấy bé kỳ cục và rất vô duyên với cái ý định làm nhà văn mặc dù trong thư , bé chối và sửa lại để câu Nhà Văn thành câu Người Viết . Chú thấy rõ cái ước muốn trở thành một writer trong mắt và ở những ngón tay cầm bút của bé .
Thà là bé cứ hỏi thẳng : Để làm nhà văn thì ta cần gì , chú có thể trả lời một cách dễ dàng hơn .
Này cô nhóc, thay vì nói năng lòng thòng , mất thì giờ, chú chìa cho nhóc cuốn sổ tay , chú đề cái tựa là " BỆNH " - thì trong vòng 10 phút, nhóc sẽ thêm chữ cho bài viết này ? Chẳng lẽ nhóc lại nhại lại con bé kia để viết bài " Bệnh Thèm Ôm " ? - Hứ ?
Cô bé đỡ lấy cuốn sổ màu trắng trinh nguyên có chữ " Bệnh " xấu xí ấy, cô ngờ ngợ, lưỡng lự rồi chịu thua . Cô lắc đầu trề môi, đưa trả lại cho chú để chú thong thả viết :
* Bệnh Mơ Mộng .
" Nhà văn là một kẻ có nhiều chứng bệnh không thể nào chữa được . Từ bé, hắn thích lang thang, có khi trốn học để đi dưới một cơn mưa và tập ngồi quán uống cà phê . Hắn uống luôn sự cô đơn của hắn . Và hắn múa may trên dòng chữ .
** Bệnh Tự Hào - Tự Mãn :
Để có thể viết thì cái " tôi " của hắn to lắm . To hơn con voi và con tê giác cộng lại . Ở một dòng viết, hắn, có lúc tưởng mình là ông trời con !
** Bệnh Hoang Tưởng :
Nhà văn có thể bị tửng, bị thần kinh vì chứng hoang tưởng . Đọc truyện Trung Hoa nhiều quá, hắn sẽ bị lậm để nghĩ mình là kiếm khách múa đao, múa bút . Hắn lẫn lộn giữa thực hư .
...
Cô bé giật lại cuốn sổ tay, cô làm mưa ở đôi mắt :
- Chú ác ! Chú toàn nghĩ xấu cho nhà văn .
Chú nắm lấy bàn tay đầy mộng mơ của cô , chú nói nhỏ và buồn bã :
- Đừng mơ làm nhà văn nữa, bé con . Hãy là một ngưòi rất bình thường để viết ?
- Oh ! Uh ! Chú thích gì khi viết há ?
Thích mang tên : Một người VIẾT .
đăng sơn.fr
---------
STAR
(Siêu Sao )
Tất cả những Siêu Sao rất thích được tặng hoa và rất vênh váo sau câu " cám ơn " giả vờ, giả vịt .
Làn người mẫu mặc đồ thiết kế, hát bõm bẽm vài câu , được báo chí rầm rộ lăng xê thì tưởng mình đã trở thành một Siêu Mẫu, Siêu Siêu Sao .
Một người viết thì sao, khi được nhận một đóa hoa từ cô bé nhóc ?
Hy vọng là hắn không bị vướng cái bệnh Siêu Sao .
Ơi Trời !
*****
Công thức *
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f61/styles-dangson-fr-va-ban-huu-3032-9.html#ixzz310AxlfIZ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire