vendredi 26 février 2016

. D T

.











... Dễ Thương Gì Đâu............. . 





. 






Lâu lâu - Cũng nên dễ thương chút đỉnh . 

Cho dẫu là nếu ngắm nghía nhìn kỹ lại thì ít thấy điều dễ chịu , dễ thương . 

. 

Để có thể dễ thương thì phải có vài điều tàm tạm gọi là dễ thương . 

Cố gắng mà ít nói lại . 

Cố gắng nở một vài nụ cười với người 
đối diện . 

Cố gắng kh
ông nghĩ về những điều dễ nực , dễ bực, dễ quạu, dễ ghét ... 




Quay sang bên trái, ngước nhìn lên bầu trời, thấy màu xanh xanh . Bên tay phải là một đám mây xam xám .... 

Cố gắng đừng nhìn màu xám để giữ lại màu xanh lơ . 

( Có thể là màu xanh của cây bút khi thử viết một lá thư tình không bao giờ gửi ) 


Thời bây giờ, thiên hạ hay nhìn vào màn ảnh của cái Sờ Mặt Phôn và bấm liên tục những ngón tay vào màn ảnh . 

Họ bấm chữ như ma đuổi . Họ viết sai cả chính tả và họ chế biến chữ .... 

Họ theo phong trào FB và họ 
đang biến thành người máy . 

Đứng ở mấy trạm xe lửa, xe bus, thấy những người máy như thế , phát nực ! 

Mình có hai con mắt để thấy . Thấy phát chán ! 

Chán qua thì quay đi chỗ khác . 

Làm việc và giữ im lìm . 

Nói gì ? 

Nghĩ gì ? 



...




Chiều tối . 

Đi làm về . Mở hộp thư . Không thấy một chữ . 

Tất cả là một khoảng trống im lặng . 

Phải rồi 










Đôi khi im lặng - Không nói năng gì cũng là một trong những điều dễ thương . 

Chẳng thà là như thế . 

Dễ thuơng để làm gì ? 

Cứ im ru như thế đi . 

Để khi mình buồn bã, để khi mình trống trãi , mình có thể ngồi xuống - Tự an ủi mình bằng một cái tựa viết : 

Dễ Thương gì Đâu . 


Phải rồi . Mình tự dễ thương mình ên . 




đăng sơn.fr 





2.





... So Cool ! ... 






 dangson.fr 



.... 







. 
4.30 pm - 



Nghe rắc rắc trên mái nhà sơm sớm . 

Những hạt mưa đến thăm sau những ngày nóng bức . 

Có lẽ khu vườn sẽ hát lời cám ơn . 

Có lẽ những mặt đường sẽ loang loáng nước mưa dưới ánh đèn . Tắt cái đĩa dvd đang chơi blues với 8 tay đàn solo và những tiếng hát của họ, anh mở pc, tìm đọc lại những bài viết cũ ở một chỗ ( chỗ có người vừa giã từ trần gian ) ** 

Ở hơn 24 trang viết ở chủ đề mang tên ' ChợtNhiên ' tìm chưa được cái tên khá dịu dàng đoan hạnh ấy . Mắt rơi vào một bài viết rất nhẹ, rất êm : 

.... Chuyện kể về một kẻ hay bị thiên hạ bỏ rơi , cuối cùng hắn đành chọn chữ nghĩa để làm bạn và người yêu của mình ..... 

- 



Đọc lại , thấy không vui . 

..... 


Đành phải an ủi mình như dỗ trẻ nít : 

- Đừng lèo nhẽo nữa mà . Tội lắm ! 

Ai cũng rên hừ hừ , ai cũng kêu rên , chẳng lẽ mình cũng theo phong trào Rên và Rên ( ? ) 

Dỏm lắm và lắm lắm . 



Viết cái gì cho đời này vui chút đi . 

Viết gì để mình thấy mình biến thành chất lỏng . 

Nước có thể biến thể để phù hợp với tất cả những gì có thể chứa nó . 

Nước chui vào cái chai thì ôm hình cái chai . Nước vào cái hộp vuông vức thì thành hình vuông . 

Có phải thế là cool , là zen không ? 

Đặt nhiều câu hỏi để làm gì ? 

Những câu trả lời đúng hay sai để làm gì ? 




Thí dụ nho nhỏ cho dễ hiểu : 



Đêm . Đi ngang nhà người ta . Đèn tắt . 

Im lìm - Im lìm . 

Định gõ cửa nhưng nghĩ lại đành thôi không gõ . 

Đứng im lặng để thấy cái bóng mình in trên cánh cửa dưới ánh đèn đường . Cái bóng ngần ngừ rồi quay đi . 

Đi được vài bước, rồi nghĩ lại : Nếu chúng mình, ai cũng im lìm như thế, chẳng ai gặp ai, chẳng ai nói gì với nhau . Đời này sẽ buồn chết . 

Nghĩ như thế , lục túi, tìm được mẫu giấy và cây bút, ngồi xuống bậc thềm và viết : 

" .... Em . 

Anh ghé và không nỡ gõ cửa ( có lẽ anh sợ em sẽ la anh ) 

Em, có lẽ đã ngủ say . Đêm của anh còn đang rất dài, anh đang thèm lang thang trên mấy ngã phố . Thả bộ kiểu mình ên . 

Biết mình sẽ thèm có em đi bên cạnh , hai bàn tay tìm nhau . 

Biết thèm một trong những ngàn ánh mắt và tiếng nói mềm mềm ..... 






Đành thôi . 

Ngủ ngon , em ! 

Anh sẽ đi bộ và nghe mưa rơi suốt một ngả phố đêm nay .... " 




Cool ! So cool . 

** 
< Trích Đoạn bài viết ở ngày ấy : 


NGƯỜI YÊU . 





Ngày hôm kia, có cô nhỏ nghịch ngợm làm thầy bói , cô nói như hỏi : 


- Ai mà làm người yêu của anh, chắc là khổ lắm ! 



Thật sự , không hiểu lắm câu nói như dọ hỏi , như hăm he ấy, tôi im rơ . Tôi hiền, tôi ngoan lắm mà ! Hiền lành như một buổi sáng có nắng tươi đầu cành lá . Ngoan giống như khi chỉa ống kính chụp cảnh chiều xuống với mưa . Và cũng rất dịu dàng như bóng đêm trên khu vườn nhỏ . 



Tôi thấy mích lòng với cái cô thầy bói dỏm ấy, tôi đi ngủ và ngủ ngon . 




..... 




Bây giờ là buổi sáng . Mưa lại rơi, rơi . Hai quyển sách của hai tác giả nằm trên bàn . Đó là hai tácgiả mà tôi đã yêu thích khi đọc họ . Cái tựa truyện tuyển tập mang tên Mây Bay Trong Đầu của Đoàn thạch Biền và Nguyễn Ngọc Tư vơí Giao Thừa làm cho tôi nhớ người yêu của mình . 


Để gặp được Nàng, tôi phải né hai người viết văn kia, vì tôi sợ tôi viết giống họ như kiểu nhại ý, nhại phong thái văn chương . 



Nàng người yêu sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi nếu khám phá ra tôi là một kẻ cắp ( đạo chích ) . 


Tôi phải làm sao ? 




.... 





Bạn , người Dưng ! 


Khi bạn gần tôi, biết là bạn có thể chê trách tôi nhiều thứ lắm : Tham ăn, dễ nổi cọc, xấu tính ( hung hăng hay cắn ) ...... Nhưng chỉ có một điều nhỏ là tôi rất thủy chung như một chú chó nhỏ không bao giờ bỏ rơi chủ ( cho dù chủ có chết đói ) 



Ngày xưa, người ta hay thích bỏ rơi tôi .Trong tất cả những người quay lưng ấy, có vài cô áo trắng xinh xinh ở sân trường . Mỗi lần bị bỏ quên như thế, tôi đi tìm mình để nếm cái thui thủi mình ên ..... Lâu rồi thì mình cũng quen mà thôi . Và từ đó, tôi tìm thấy một người yêu khác và tìm cách để nàng không bỏ mình nữa ( Không như bài hát If You Go Away ). 



Lần này, nàng ấy ở lại để chia sẻ những nỗi buồn vui . nàng không kêu ca, hò hét khi thấy tôi ngồi nán lại ở văn phòng dưới ngọn đèn của bàn giấy , nàng lẳng lặng nghe tiếng dương cầm có màu nắng ấm . 


Giữa điệp khúc của Just For You , nàng hỏi : 


- Anh đang viết gì ? Đừng bắt chước bài " Đâu Phải Cái Gì Cũng Mong Manh hoặc là Ví Dụ ta yêu nhau nha anh . Anh ..... Quê lắm ! 



Tôi ra sức trấn an Nàng : 


- Em hãy yên tâm . Anh đủ sức mà, em ! 



Và tôi viết với 10 ngón tay như lúc tìm phím đàn blues : 





Thử xem : 




1. Cơn Bão T.Y 



Ba ngày nay , cơn bão tên Pétra đang thịnh nộ ( vì nó bị mất người yêu, người ấy phản bội để quay đi ) Pétra buồn bã quét sạch tàu bè ở ven biển và kéo về thành phố muà đông . 

Khi mất người yêu thì người ta hung hăng ,điên cuồng lắm . 


Anh sơ sự nổi giận của kẻ khác ( Trông xấu lắm ! ) Anh đóng kín những ô cửa sổ, ngồi ì trong văn phòng , mở nhạc nghe, tìm đoạn nhạc tình tứ nhất và viết . Anh viết về em : một cơn bão có tên là Bão Tình Yêu . 


Hơ ! 





2. NẮNG ẤM 


.... 


Nơi em và anh là hai khoảng cách rất xa . Ở bên em, khi nói chuyện với ai, em dùng chữ You and Me . 

Ở bên anh, ngoài văn chương cải cách ra vẻ, không có chữ You ấy . Ngôn ngữ của Pháp là một thứ âm thanh không thể nào chơi Rock . Ở dưới ánh đèn rất mềm, người ta có thể chia nhau khi hát bài Toi et Moi ... 



Toi - C' est une chanson 
C' est un rayon de soleil 
Je chante " My song for You 
Pourque tu sois l' Amour 



Em là tình khúc 
Là tia nắng ấm 
Anh hát tình khúc về Em 
Để em là tình yêu .... 

.... 




Ngôn ngữ nào chẳng là ngôn ngữ . Một người yêu nằm trên chữ viết thì người yêu ấm và đẹp hơn . 





đăng sơn.fr 





.


Aucun commentaire: