mardi 21 février 2017

Vách cũ

.








MỘTTHOÁNGĐÊMVỀ. 


Nhặt mặt trời khát trong ly nước lạnh 
Nếm bóng người khi trăng hạ qua rồi 
Ta về đây cùng cô đơn so sánh 
Giữ đêm về một thoáng cuộc đời rơi 

Nhặt im lặng thử vơí người một chốc 
Tình ngày ấy ẩm mốc với nụ cười 
Cái vách cũ cũng rêu phong rủ mục 
Níu đêm về thầm lặng một mình ai 

đăng sơn.fr 



ThơTình - 

em về - mở cửa rơi người 
người ta nào đó vừa rời bài thơ 

thơ tình khẽ một lời ru 
nhẹ  trên mái tóc ,nhẹ như lời tình 

hãy là nỗi nhớ nơi anh 
hãy là hơi thở khi mình có nhau ... 

( N. duytoàn ) 






BuổiTốiNgangNHàAiĐó


Buổi tối,đi ngang nhà ai đó
Nhìn qua vườn thấy ô cửa nhỏ
Ánh đèn hồng ấm nhạt màu tường
Chợt thèm một tiếng cười,sao dễ thương

( Buổi tối - đi ngang nhà ai đó
Lặng thầm đi ngang - vậy mà thôi )


N.DuyToàn



RỒItìnhnàocũngRaĐi 
__________________________
@nguyênhạ & đăng sơn.fr






Bay đi em - tan vào hạt mưa
Chuyện chúng mình chỉ là ngày xưa
Câu chuyện không gọi là cổ tích
Có nhắc lại chi cũng đã thừa

Mùi hương ấy đã tan trong gió
Tiếng dương cầm ngủ vùi trong đêm
Khi giọt lệ vừa trên môi đỏ
Đỏ như thế mà đủ tím nơi em


Tan đi em - Tan ở bàn chân
Nơi góc chiều,chỗ vừa lià nhau
Để bóng tối buông mình trở lại
Rồi tình nào cũng đã lìa nhau 



Vách cũ 


________________________________________ 
đăng sơn.fr 



Thế thì thôi,em về nơi chốn ấy 
Ta ở lại,lấy bóng mình làm vui 
Vui buồn cũ,lấy thời gian làm nắp đậy 
Đèn mờ tối vách cũ một mình ai 


Giữa đêm về lung linh niềm cô quạnh 
Tiếng thạch trùng nức nở giọng buồn tênh 
Trăng thẩn thờ nhìn bóng ta thức trắng 
Mỏi nhịp lòng khua động cõi lặng thinh. 





Aucun commentaire: