Chuyện Tình.
.
I Want to .......
<
Khi tôi còn sống sót và ( em cũng còn sống )
Hãy để tôi nói lên lời còn có thể nói
Hãy để tôi trưng tất cả các bảng hiệu cho dù là cay đắng
Hãy để tôi nói lên lời còn có thể nói
Hãy để tôi trưng tất cả các bảng hiệu cho dù là cay đắng
Hãy để tôi trồi lên bằng nhịp thở của loài cá trên quê hương mình
Hãy để chúng ta thoải mái kể chuyện mình .
Hãy để chúng ta thoải mái kể chuyện mình .
Chuyện Hà Nội của em đã nghẽn xe vào sáng sớm
Chuyện sớm Paris nơi tôi đang ở cũng kẹt xe vào buổi sớm
Chuyện sớm Paris nơi tôi đang ở cũng kẹt xe vào buổi sớm
2 điều ấy , có lắm lúc không giống nhau đâu em ....
( Kể cả những khi chúng mình còn biết khóc
Ở bên này, những mùa đông thường lạnh lắm !
Nơi em ở con phố hàng đồng , cũng có khi cũng lành lạnh
Em co ro kéo cao cổ áo
Em đi ngang vỉa hè có mùi cà phê, mùi cháo lòng sáng sớm
Ở bên này, những mùa đông thường lạnh lắm !
Nơi em ở con phố hàng đồng , cũng có khi cũng lành lạnh
Em co ro kéo cao cổ áo
Em đi ngang vỉa hè có mùi cà phê, mùi cháo lòng sáng sớm
Nơi tôi ở - Không có quán vỉa hè từ hơn 30 năm tôi xa xứ
Có lắm khi, tôi vẫn nhớ về ly cà phê bí tất ngày Chợ Lớn /
thật lòng mà nhớ ....
Có lắm khi, tôi vẫn nhớ về ly cà phê bí tất ngày Chợ Lớn /
thật lòng mà nhớ ....
Làm sao
Và làm sao ?
Và làm sao ?
Nơi tôi ở, có thể tất cả là nhung và lụa gấm
Nhung như màn bạc thời một tài tử đóng phim
Nhung như màn bạc thời một tài tử đóng phim
Tôi - Nhung Lụa ở cái nơi không thể tưởng
Cái nơi - Paris - đã mệnh danh là cái nôi của văn hóa
Người ta đã rất tự nhiên đứng lại để hôn nhau, ghì nhau giữa đường phố
Tôi quay mặt đi , ngó ra hướng khác, để họ tự nhiên mà âu yếm nhau
Có khi tôi muốn bật khóc như cô gái chừng 13 tuổi..
Cái nơi - Paris - đã mệnh danh là cái nôi của văn hóa
Người ta đã rất tự nhiên đứng lại để hôn nhau, ghì nhau giữa đường phố
Tôi quay mặt đi , ngó ra hướng khác, để họ tự nhiên mà âu yếm nhau
Có khi tôi muốn bật khóc như cô gái chừng 13 tuổi..
Người ta sung sướng và tự nhiên đến thế sao ?
Còn em và tôi ...
Có khi nào tôi, em, chúng mình có thể đứng lại giữa phố để em thẹn thùng nắm lấy bàn tay khô và cứng của tôi ?
Có khi nào chúng ta hôn nhau nơi góc phố mùa hạ, muà đông
Có khi nào chiếc khăn quàng màu đỏ chói trên cổ em biến thành màu xanh hy vọng ?
Có khi nào chiếc khăn quàng màu đỏ chói trên cổ em biến thành màu xanh hy vọng ?
Có khi nào những tượng đài lãnh tụ gông cùm biết hiền lành như môi em chạm vào môi tôi ?
Những lãnh tụ, những tham quan , có thể không bao giờ ủy mị trên trang giấy trắng ngay cả khi vi phạm
Tôi không là họ và em nữa - Em- Chúng mình không bao giờ là họ .
Kệ họ .
Hãy để tôi biến thành buổi sớm Hà Nội nơi em còn nán lại !
Và em - em trở thành buổi đêm Ba Lê - nơi tôi trằn trọc mỗi laân .
Ta đến bên nhau .
Và em - em trở thành buổi đêm Ba Lê - nơi tôi trằn trọc mỗi laân .
Ta đến bên nhau .
Đến từ một khoảng cách ngỡ như là gần lắm
Hãy để tôi nắm lấy đôi bàn tay em và nói với em bằng ngôn ngữ thật thà nhất của loài người .
Hãy để tôi nói thầm thầm , cho em hiểu :
i Want to ......
dangson.fr
. 2017 - Paris - Hà Nội .
. 2017 - Paris - Hà Nội .
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire