..
QuàGiángSinh -
Mỗi lần giáng sinh về + thêm ngày lễ lạc cuối năm , anh thấy rầu rầu !
Nào là quà cáp , nào là tiệc tùng và lên ký !
Có đôi lúc , anh trách ai đó đã bày mấy cái trò phiền phức như thế !
Tại sao cứ GS là phải nhốn nháo đi mua quà chứ ?
Bộ phải có quà cáp thì ta mới sống được hay sao chứ ?
Đúng là cứ vẽ trò cho tốn tiền !
Cứ đi ra chợ búa thì thấy quảng cáo ỏm tỏi um xùm .
Anh chui vào cái quán cà phê đang âm ẩm mù mờ sương bám đầy khung cửa kính , tai nghe bài Feelings và gọi ly cà phê đen như mõm chó , mở cặp, lấy tờ giấy nhỏ bằng bàn tay, viết cho em .
Mở ống kính, chụp khoảng 6, 7 tấm theo ý mình ở một góc phố đầy mưa phùn và sau đó chạy ra cái chỗ rửa hình, xem lại, vào bưu điện, mua một cái hộp giấy có cột nơ, gửi quà cho em .
Trời ! Quà nhỏ tí híu, nhẹ như bông gòn mà tiền cước gửi còn đắt hơn món quà thấy đau bụng anh .
Mụ ngồi ở quầy thâu ngân có vẻ tò mò :
- Bớt tiền gửi cho tôi đi, rồi tôi nói cho nghe ....
Mụ lắc đầu nguậy nguật thấy ghét :
- Cái hộp có forfait đã ấn định giá rồi !
Chẳng lẽ có lòng gửi quà mà lại cứ kỳ kèo trả giá như kẻ đại keo kiệt nhất thế giới này ?
Quà chỉ trong vòng 3 ngày là đến nơi em ở .
Cái nơ màu hồng con gái rất đẹp và xinh xinh như màu sáp môi em .
Giấy gói cũng nhã lắm - em !
Có lẽ khi mở bao giấy quà , em sẽ ngạc nhiên và chưng hững !
Chỉ vỏn vẹn có chừng 7 tấm ảnh từ khu phố anh đã đi ngang khi anh thấy nhớ em .
Trong cái hộp quà ấy, chỉ có vỏn vẹn mấy chữ như bức thư tình dài nhất thế kỷ và 3 mẫu tự như ký hiệu mật mã : - ANE .
Vậy thôi . Giản dị như buổi chiều nào đó trên lối đi ngang đường, em đã ngã vào anh .
Anh không bao giờ biết tán tỉnh em nhưng em hiểu mà .
Hãy nhận lấy món quà dễ yêu nhất trần gian khi anh yêu em .
.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire