* RỒI TÌNH NÀO CŨNG RA ĐI.
.
CHUYỆN THƯỜNG TÌNH,THẾ THÔI
Người ta yêu nhau vào những ngày đẹp nắng
tình yêu khoác vào người những tà áo trắng
tay trong tay với từng nụ cười
để thấy đời mình tươi
Người ta xa nhau vào những ngày mưa gió
buồn tìm đến khi bàn tay vẫy bàn tay
rồi thời gian chỉ còn là những hạt bụi
lẻ loi tan loãng giữa trời mây
Chuyện thường tình,thế thôi
Chỉ là những bình thường - Thế thôi...
nguyễntrườngan
( france )
MỘTCHỖDÀNHRIÊNG.
_______________________
sẵn một chỗ cho cô đơn về góp mặt
lỡ buồn rồi,buồn nữa có sao đâu
sắp một góc để thì thầm cửa mắt
sẵn chỗ ngồi quay lưng lại với nhau
chỗ bóng tối những ngày em chưa đến
thử để dành lời hẹn ấy từ lâu
em không đến thì buồn về trám chỗ
chỗ lành lặn để thấm những cơn đau
Trần.K.Sơn
LẶNG.
Cứ như vậy đi
Ở khoảng trống không
Từ tận đáy chân trời hiu quạnh
Từ vần thơ chỉ là tưởng tượng
Để có thêm một mùa đông
Để có thêm một trời tuyết trắng
Cứ như thế đi
Tình ta rồi chìm trong yên lặng
Tình yêu chỉ là điều mong manh và dễ vỡ
Cứ như thế đi - người ơi !
đăng sơn.fr
TIẾNGDƯƠNGCẦMĐÊM
________________________
nghe tiếng đàn đêm
có hạt mưa và nỗi nhớ
tôi tưởng tượng em
em xõa tóc ngồi nín lặng
em và góc tường trắng
có vẽ hình giấc mơ tôi
tôi khát,lịm nụ cười
nghe giọt dương cầm đêm
chợt thèm ly cà phê quá đổi
ly cà phê ngòn ngọt biết nói dùm
thế nào là nỗi nhớ về đêm....
NỒNGNÀNMÙAHẠCŨ
________________________________
Trần.K.Sơn
Cũ lắm rồi một mùa hè như thế
Quay lưng đi,tiếng sóng ấy ở xa
Cũ vừa cũ một thời nhung nhớ ấy
Nước qua cầu mờ nhạt một bài thơ
Cũ cho người khi tiếng buồn trở lại
Mới ở đây ngày tháng đứng buồn tênh
CŨ . ----------
Chẳng lẽ nào ta cũ
Cũ như lời thư tình ngày xưa người viết
Viết xong rồi - người ngoảnh mặt quay lưng
Chẳng lẽ nào tình cũng bay theo gió
Cơn mưa về chẳng làm mới tình duyên
Ai ngày ấy chung lối về tình tự
Ai bây giờ yên ấm - lặng lẽ quên ?
* Trần.K.Sơn & @nguyênhạ
Rồi tình nào cũng ra đi.
..
RỒI TÌNH NÀO CŨNG RA ĐI.
___________________________________
Mùa hạ đang còn trườn mình trên những hàng cây,những khu vườn.Qua một đêm mưa giông,trời trở lại quang đãng.
Vậy mà bạn tôi đang buồn.Ủ rủ như trời lại sắp mưa.Khi bạn tôi buồn,bạn đến tìm và rủ tôi ngồi quán.
Tôi biết ngồi yên để lắng nghe bạn nói.Bạn không nói gì cũng chẳng sao.Quán có để nhạc.Chủ quán là người thích chơi nhạc thời xưa.Những Carpenter's,những Beatles của Let it Be,And i love her..những ..những....
Có những bài hát không thể nào quên được.Rồi bạn nói,bạn kể cho tôi nghe về cái party ở những đêm Saigon gần mùa giáng sinh,bản nhạc tình của Lobo ,của Christophe,Art Sullivan...
Bạn nói về ánh mắt người bồ nhỏ của ngày chập chững yêu nhau.Cái gì cũng phải tập tành.Tập nhớ nhung,tập giận hờn,tập viết đầy tên người trên tờ giấy trắng rồi gửi đi.Bạn nói về những ngày nắng ,những cơn mưa lũ,những buổi tối chở nhau dưới mưa đi nghe nhạc.
Bạn đã nhắc về những ngày cũ và bạn hỏi tôi.Giọng chìm ở cuối ly cà phê :
- Còn Bạn thì sao ?
Tôi giả vờ không nghe tiếng bạn hỏi.
Kỷ niệm là cái gì ? Kỷ niệm có khi như cặn của những hạt cà phê còn sót lại.Môi và vị lưỡi vẫn còn thèm.Gọi thêm ly nữa thì chắc gì đã ngon ?
Bản nhạc trong quán đang chơi đến bài " Sweet,sweet smile " .Giọng của Karen Carpenter nồng nàn như ánh mắt cô nhỏ có một mùa mưa trên lối về từ trường.Hàng me thả lá ở nụ cười .
- Sao ngồi tư lự vậy ? Sao không nói gì ?
Tôi không biết bạn tôi muốn nghe tôi nói gì ?
Tôi đang nghĩ về hình ảnh của những cuộc chia lià khi người ta yêu nhau.Tình yêu muôn đời là những điều bí hiểm.
Có một bài thơ đang nói dùm tôi :
" Bay đi - Bay đi tình yêu
Tình yêu tan vào mưa
Mưa trở thành ngày xưa
Xưa trên con phố nhỏ
Nhỏ như tình nhỏ làm sao quên ?..............
Chiều rơi - Rồi chiều chợt dưng mưa.Nhạt nhoà.Buồn hiu hắt.
Tôi lên tiếng nói với bạn tôi :
- Về trước đi - Tôi muốn ngồi lại một mình.
Bóng bạn biến mất ngoài cửa chiều.Bóng tối tràn xuống những con đường chưa lên đèn.Thấp thoáng ở góc phố,tôi thoáng thấy những hình dáng của tình yêu bay đi.Bay....
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire