.
KHÚC LẶNG TỪ.
__________________________
Em và tôi - Ta đã có một điểm chung
Chung từ một con đường
Con đường mang tên Chỗ Hẹn Cũ
Những chỗ đó đã có một thời rất mới
Mới từ một góc mưa buổi sớm
Khi hàng quán mở cửa xôn xao
Hai chúng ta đã ngồi nhìn nhau
Để nói những điều mà cả thế gian này chẳng ai hiểu
( Tình cảm có thứ ngôn từ riêng - rất riêng )
Và
Ngày đi theo ngày
Trên bầu trời mây vẫn bay
Tờ thư viết bằng mực màu tím
Mới trinh nguyên trên tập vở trắng
Đã trở thành quen thuộc đến độ nghĩ rằng là đã xưa lắm
Xưa như lời yêu nghe lắm khi nhàm tai và lạnh cả mắt môi
Tình chúng mình bắt đầu bám bụi
Thứ bụi mà thoáng nhìn cứ tưởng là mỏng manh trong suốt
Thứ bụi hoá chốc chỉ còn mang cái tên kỷ niệm
Kỷ niệm đưa tay vẽ hình dĩ vãng
Và...
Chẳng còn gì để nói nữa giữa đôi mình
Ngôn ngữ như dòng sông mùa hè khô cạn
Dòng yêu thương bốc hơi - Cạn
Tình yêu bỏ nhau ra đi
Em biết cách rời tôi
Tôi cũng biết chỗ để rời em
Bàn tay xa bàn tay
Đôi chân hai đứa rời chỗ hẹn cũ
Tất cả bằng ấy cái tên gọi của kỷ niệm
Ngày hôm nay,ngày mai sẽ chẳng còn gì
Ngoài một nỗi lặng thinh như đã được tiên đoán trước
Tôi quay đi - Trả em về nỗi lặng thinh
Nỗi yên lặng ấy bắt bụi
Thành bài thơ tôi đang viết
Rồi em sẽ quên
Rồi tôi sẽ quên
Hai chúng ta đều quên....
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire