mardi 15 septembre 2015

** Pages Blanches










...







                                              < dangson.fr











NỖI IM LẶNG GIỮA EM VÀ TÔI .... 


Giữa Em nơi ấy 
Và tôi nơi này... 

Có điều gì không được ổn 
Có điều gì chắc không vui 
Có những màn mưa đầy khắp chốn 
Và nỗi thinh lặng đầy trong tôi..... 

Giữa chúng mình,là biển cả 
Biển dậy sóng,lời chập chùng không ngớt 
Loài Hải âu thức dậy,đã bay đi 
Cho tôi biết chúng mình đã biệt ly... 



Thì cũng vậy.Cám ơn nỗi yên lặng 
Như tặng phẩm của cuộc tình chẳng ra đâu 
Em cứ đi và hóa vào kiếp sóng 
Tôi tiếc gì cũng chẳng hết những cơn đau... 






KHÔNG PHẢI 
là MỘT BÀI THƠ TÌNH. 


Không phải là bài thơ tình 
Cho những kẻ đã quen vơí điều phụ bạc 
Và cho những người muốn quên rất nhanh 
Quên dòng chữ tượng hình cho ảo giác 
Quên bờ cát trắng và từng dấu chân trên cát 
Quên cả ngón tay cầm bút để viết chuyện chúng mình 


Có nghĩa gì đâu 
Mà làm nhau đau ? 

Đau từ những bài thơ kiểu cách và đầy rẫy nuối tiếc 
Có nghĩa gì khi tình chỉ là một cơn gió thoảng 
Gió rẫy mình trên bờ sông 
Thoảng qua mấy nhịp cầu treo lồng lộng nắng 

Nắng mưa chỉ là một hiện tượng 
Tình trần thế cũng có thể là ảo mộng 

Và từ đó... 
Không còn câu thơ tình trong những đêm vằng vặc 
Không phải đây là một bài thơ tình 
Cho những kẻ đã quen vơí điều phụ bạc 
Không phải tình yêu nào cũng giống nhau 

Thế thôi. 

Sẽ không còn từ đây lời yêu dấu 
Khi không còn gì để ở lại cùng nhau. 

 < TrầnKiêuSơn & đăngsơn.fr 




NGỒI LẠI BÊN NHAU 
( một lần nữa.. ) 


__________________________
Ngồi lại bên nhau 
Một lần nữa vơí nhau 
Để làm gì - em ? 
Đêm sắp sửa qua đêm 

Bài hát cuối cùng vừa dứt 
Tình chúng ta cũng vừa dứt 
Ở những điểm không thể nào có thể tiếp nối 

Tiếc gì vơí nhau từ những giọt mưa 
Giữa giọt mưa và giọt nước mắt của em 
Tôi tìm ra điều còn nói được niềm hối tiếc 

Ngày tháng rồi qua đi 
Tình tôi cũng trôi theo những chiếc lá 
Như một câu chuyện thần thoại ( cổ tích ) 

Em đâu còn nhỏ bé nữa 
Em đâu cần phải có những câu chuyện hoang đường cổ tích nữa 
Em vẫn có thể dỗ mình để ngủ ngon 
Em vẫn có thể trở lại những ngày hồn nhiên ấy 
Như từ lúc 
Tôi chưa hề gặp em 
Như từ lúc 
Tôi chưa hề viết cho em bức thư tỏ tình 

Tình yêu là một cái tên mà người ta đặt ra cho có 
Để tóm được một đôi điều đầy ảo tưởng 
Tôi tìm thấy và hiểu rõ những điều ấy trong đôi mắt màu nâu của em 
Tìm thấy những cơn mưa của thời áo trắng đầy mơ mộng 
Khi em mơ màng ngồi nhìn mưa qua khung cửa sổ 
Em thử tìm và vẽ ra cho mình điều lãng mạn nhất 
Để làm những bài thơ tình da diết 
Để tưởng tượng một hình bóng tình yêu ( duy nhất - đầm thắm - Gió mây quyện nhau ) 

Tôi đã bị cuộc đời này mài mòn quá đỗi 
Để làm sao còn biết mơ và mộng 
Những giấc mơ của tôi nào phải là của em 

Em và tôi - Hai thế giới - hai thái cực 
Tôi không phải là những cơn mưa trở về trên phố núi 
Tôi đang chờ em lau khô dòng lệ nóng 
Để nói lời từ giã em 

Khi tiếng nhạc và lời hát buồn bã của Sade vừa dứt 
Là lúc tôi rời bàn ghế ,quay đi 
Tôi dặn lòng mình : Hãy đừng ngoái cổ lại 
Tôi để em ngồi yên như thế vơí cơn mưa nhỏ của em 

Và tôi biết : 
Tình yêu và những cảm giác ảo tưởng như thế 
Sẽ ở lại trong lòng em một thoáng 
Như cơn mưa đến ,rồi đi 
Chỉ là mưa thôi 
Chỉ là mưa thôi.... 







đăng sơn.fr 



































...

Aucun commentaire: