lundi 30 novembre 2015

- NHẢM --

.









 Người ta có những thói quen cần thiết và không cần thiết .
  Có người nói :

 - Thức dậy, tôi có thói quen là ..... là ........

- Mỗi cuối tuần,  vợ tôi có thói quen là .....


 Họ là họ - Mình phải là Mình khi viết để kể chuyện .



 Ở một chủ đề mang danh nghĩa T.Y , có lắm lúc tôi không muốn nhắc gì đến nó nữa . Nó như bóng ma, bóng quỷ làm  mình sợ hãi trên phím chữ .


 Chẳng lẽ mình lại lăn ra đất, ra vẻ lãng mạn mà viết như sau :



..... "" Yêu Dấu ơi !


 Tối nay, anh rất nhớ em .

Anh đã lang  lang thang cả buổi chiều và chợt nhiên, anh thèm làm một nhà văn để viết những chuyện tình đẹp nhất  trần gian dưới cái tên rất lãng mạn là Cà Phê Chiều thứ 7  - ? Thứ bảy nào mà không là thứ bảy ? Thứ bảy vắng em hay có em cũng là thứ 7 .

   Nếu  ta có nhau, lấy được nhau cho đến một ngày thứ bảy nào đó khi anh chừng 95 tuổi, có lẽ sẽ chán lắm !  .......

 Thôi thì hãy rời nhau ở một buổi chiều thứ bảy mới nhất , nhé em yêu "





 0o0



  Để không viết kiểu hoang tưởng như thế , tôi mở cái hộp, tóm cổ tình yêu, nhét nó vào, đậy chặt lại và bỏ ra đường, đi gặp tháng 12 .


Tháng 12 đối với tôi có nhiều điều trái ngược nhau như sự tương phản ở góc cạnh của một người biết chụp ảnh :


  Nếu muốn có cái cảm giác rất lạnh lùng , người chụp sẽ bắt lấy màn sương mờ trắng trên con đường đang đóng băng ở một xứ bên âu châu . Ngược lại, nếu muốn tháng 12 có điều ấm áp thì ngừng bước chân lại ở  cửa chợ bên này để thấy những người có tâm trong phái đoàn thiện nguyện đang xin những món hàng đồ ăn, đồ uống để hợp nhau giúp cho người nghèo . Họ có tấm lòng, có trái tim ấm ở nụ cười của lòng người cho người .




      Tôi ca tụng họ để quên đi  vấn đề văn học mạng hay là văn học truyền thống .
 Không cần thiết là phải viết về Kỳ Ảo trong giấc mộng làm nhà văn kiểu VHM và hy vọng in sách để có lợi nhuận và nổi tiếng với danh hiệu  nhà văn . .



     Tháng 12 .


    Đêm cuối tháng 11 , đến , ngồi ở cái nhà hàng , đã gặp một kẻ rất muốn được nổi tiếng kiểu thích nói về mình :


 - Tôi có khả năng XÓA được nhiều thứ bệnh và ' Xóa ' luôn quá khứ của người bệnh .

- Tôi là ... Tôi là ... Tôi và TÔI .


 Đụng phải và nghe về những cái Tôi ấy thấy nản và chán chường , sửa soạn lên đạn với ánh mắt nhìn thẳng vào cái tôi đã 77 tuổi kia . Con em thấy anh mình lên đạn , vội kéo tay thì thầm : " Anh không được tấn công ông ta  ! ''


 OK -



Bỏ ra ngoài, lang thang , nhìn ngắm phố phường .

 Trên những bước chân, bỗng nhớ lại cái hộp đang đựng món Tình Yêu kia ở nhà .



 Bỗng chợt thấy thèm về nhà để yên tịnh viết về tình yêu và những điều có những cái tôi nhỏ nhắn , dễ thương .......




 đăng sơn.fr








dangsonfr.blogspot.com



by nguyễnTrườngAn - france


























.


.

















Aucun commentaire: