lundi 16 novembre 2015

* ĐẠO

........













NGÔN TỪ GIỮA NÓI  và Viết  -







 Chuyện rất đơn giản khi muốn kể lại vài câu chuyện .

  Người trung thực, khi cần kể chuyện , họ vắn tắt và không thêm mắm, thêm muối . Không bịa thêm và im lặng khi có điều  không rõ , không thể khẳng định ( Sự trung thực và tôn trọng lời nói vì đã ngộ ra câu: Cái lưõi không xương , nhiều đường lắc léo )   Người ta có thể vì hiềm khích và thù nghịch mà giết người bằng  mồm lưỡi của mình !

 Ngôn từ bắt đầu xuất phát từ ý nghĩ và nảy sinh hành động . Lời nói thì như gió thoảng bay đi, tan biến . Chữ viết còn ở lại để trở thành một ngôn từ .




 Vậy thì xin chọn cách Viết ( Viết nhè nhẹ, dịu êm để không như là lời nói nghịch tai ) :




 Việc đầu tiên để sửa soạn cho bài viết nếu ta cần thận trọng : Suy  nghĩ về điểm chính và tập trung để không đi ngoài lề .


 Chọn trọng tâm cho chính xác .




 Vào đề :



 Nhà báo và nhà văn có nhiều cách viết khác nhau cho  dẫu có cùng một chủ đề .


 Thí dụ đề tài về Bôi Nhọ .

  Ông bà nhà báo loan tải tin tức về chuyện bôi nho , thanh toán nhau và khởi kiện nhau ( Không đặt dụng ý tình cảm riêng ) Bản tin có thể  có đầy đủ chi tiết và trường hợp .


 Nhà văn khi viết  về sự bôi nhọ thì khác hơn . Tùy chỗ đứng và cách dùng  nguồn ánh sáng ( tâm thức )


 Khi viết và dàn chữ nghĩa , người viết báo hay viết văn cần phải có lòng tự trọng để ngòi bút của mình không bị cong quẹo , cho dù cây bút và sự viết là cái cần câu cơm . Bao tử no đầy theo câu có thực mới vực được ĐẠO .




 Đạo là con đường đang  tìm, đang đi - Rất dài .



 Nhà báo chơi chữ , bỏ dấu nặng ( - ) dưới chữ Đạo thành chữ Đao ( đao búa , đao kiếm ) và  nhà báo tiếp tục viết loạt bài kiểu phiếm luận đấm đá . Sau khi tả xung hữu đột xong , buông đao ngồi xuống để thở ngắn thở dài .

 Nhà văn đi ngang , cúi xuống , nhặt đao kiếm , mỉm cười :


 "  Tôi thả lại dấu nặng cho chữ Đao ấy . Hiểu  không ? "


 Nhà báo trừng mắt , lắc đầu, tay nắm lấy cây đao định chém tiếp . Theo kiếm pháp thì khi hạ thủ  ,  phải học chiêu pháp . Vì đao kiếm rất vô tình . Máu loang và sau đó ân hận vì lương tâm là chuyện đã rồi . Trước khi  chém giết , ta dùng sự suy luận và tâm trí để phải biết ngừng tay . Đao rất nặng và khốc nghiệt . Trái tim của ta không nằm ở đao kiếm lạnh lùng .



 Trên đường đi, ngang dọc, ngắn dài, chính bước chân tạo ra con đường đằng trước  . Khi bước đi, đạo nằm trên con đường đang đi . Đạo không là bạo lực, không là sức mạnh áp đảo và thao túng . Đạo nằm  khuất trong sự suy nghĩ và hành động .



 Khi không cần lên tiếng nói thì là lúc chữ viết hành động .



 Nhà văn đặt vấn đề riêng cho mình và phải hành động . Nhà văn không cần đao kiếm !











   đăng sơn.fr








.

Aucun commentaire: