samedi 17 octobre 2015

. VIẾT : ( Mes enfants , mes batailles )

.





1.










   Mỗi đứa con là mỗi trận chiến của cha và mẹ .

  Biết  rõ là như thế .




Hôm nay cha chán viết truyện tình rồi, cha viết cho con sau khi đã bao lần viết  về chị của con .


 Cha nên bắt đầu viết từ đâu ?

Lúc con 4 tuổi , khóc nhè nhè ở trường mẫu giáo khi gọi ' mẹ ơi ! mẹ ơi ' bằng tiếng việt  trong lớp mẫu giáo ?

 Bà giáo hoảng quá, gọi điện thoại về nhà  và mẹ con phải chạy đến trường .


 Trời ơi ! Con gà ướt ơi ! Con trai của cha làm  cha xấu hổ ! Thật là không bõ công cho cha  vì đã chuẩn bị dắt con đi qua đi lại trên đường từ nhà đến trường mẫu giáo và đã nói : Con sẽ đeo cặp và đi học . Đây là trường của con .


 Con hí hửng cười tươi, bàn tay con nắm chặt lấy bàn tay cha và con mong ngày  đến trường .


 Vậy mà ...


 Về đến nhà , nghe mẹ con mách lại tội của con, cha phì cười để an ủi con, cha nói :

- Ngày xưa , cha còn tệ hơn con, cha đóng phim còn hay hơn con khi cha lăn đùng ra đất và chí chóe thảm thiết làm như bị tụt quần ....


 Rồi đâu vào đấy . Hơn tuần sau, bà hiệu trưởng gọi cha lên trình diện :

- Này ông . Con ông không rành tiếng tây . Ở nhà ông bà phải nói tiếng pháp với nó chứ . Điệu này ....


  Cha cáu lắm và cá độ với bà ta là chừng 2, 3 tháng nữa thì con sẽ nói tiếng pháp y như các bạn của con và cha cấm bà ấy làm nhà mình phải mất gốc .

 3 tháng sau .

 Con đi học về, thút thít thấy phát nực :


- Ba . Tại sao con không có mắt xanh và tóc màu vàng giống bạn con . Ba ?


 Cha nín cười, bế con vào lòng ngồi đối diện với tấm gương  và chỉ cho con thấy 2 hình thể : 1 lớn + 1 nhỏ tí ti :


 - Mắt con màu  nâu, tóc con màu đen giống cha .



 Con không hiểu .

 Ừ mà . Mai kia lớn thêm chút nữa , thì con phải hiểu .




 Con lớn lên .

 Nhìn vào gương kính, cha bắt đầu nhận ra những sợi tóc đổi màu của mình . Con lên đại học - chặng đấu khác giữa con và cha mẹ  :

 Năm 20 tuổi, cha la mắng con , con giận , vác ba lô bỏ đi 5 ngày để mẹ con khóc lóc . Cha không khóc, cha im lặng chờ con về nhà . Đọc lá thư xin lỗi của con trên bàn giấy, cha không trả lời con vì câu chữ bằng tiếng Pháp .

 Con đã viết :

  " Papa , je présente mes excuses mais  il faut que tu avales ta fierté - Ba, con xin lỗi nhưng ba nên nuốt nỗi tự hào của ba .... "



 No - No bb !

 Con viết sai rồi , con trai . Con đặt sai vị trí rồi , con trai .


 Tự hào là gì , con ?   Ở một người làm cha là một trận chiến .


 Sau năm thứ ba , con  bỏ đại học, cha buồn bã để tìm hiểu con . Con muốn gì ?


- Ba mẹ  !  Nếu không có bằng cấp sau 5 , 6 năm học , người ta vẫn có thể thành công trên các lãnh vực ....



   Ừ . Cha chờ con chứng tỏ bãn lãnh và con đã chứng tỏ .


 ok .













2.



























Con đã nhanh nhẹn ra đời khi cha dắt anh con về nhà ăn cơm trưa .

 Trở lại  nhà hộ sinh thì cha gặp con . Con đỏ hỏn, da thịt nhăn nhúm như con chuột nhắt . Thằng anh con thấy con ,  nó sợ hãi, khóc ré lên !


 Nó hiểu ra là ở đời này , nó sẽ có thằng em để chơi với nó .


 Con và nó đã chơi rất ác liệt  ! Khi đi làm về, cha mẹ thấy cái hồ cá biến màu xanh lè lè, mấy chú cá chết nổi lềnh bềnh , cha hãi quá , lại gần thì hỡi ơi  ! Má ơi  !   Hai đứa con bỏ tất cả bút mực và quyển thánh kinh vào hồ cá . Cha quay vào phòng ngủ thì vấp nồi niêu soong chảo dưới chân , trong phòng ngủ thì hai đứa kéo băng K7  nhựa và bẻ gãy đầu máy hát .....




Thảm !



 Chỉ mới 2 tuổi rưỡi mà con đã bắt chước M . Jackson nhảy lên bàn ăn ở nhà hàng và biểu diễn màn quậy khóc . Chị con và mẹ phải kéo con ra bãi đậu xe để cha ăn xong .


Mèn !

 Khi con vừa 5 tuổi thì con đã muốn lật  đổ cha như cuộc đảo chính thứ nặng ! Con cả gan khều mẹ và  xúi mẹ :

 - Nếu ba dữ , ba la mẹ thì đuổi  ba ra đường , con  lấy mẹ .



 Lấy ngai của cha không dễ đâu con trai ! Cho giảng cho con bài học đầu tiên khi chỉ ngón tay về  người đàn bà đang làm bếp kia :

- Đó là vợ tao .


- Không , là mẹ của con .


   Cha bứt tóc , vò đầu  lại giảng thuyết để thấy con chịu thua .


   10 tuổi, con khều thằng anh con đi  phá một dọc xe hơi bên đường và bị phạt .

    16 tuổi, con bị cảnh sát tóm cổ về bót vì  đi  phố chơi với cái đèn laser - Cấm -


    17 tuổi, cha ghé bót cảnh sát ruớt con về nhà vì cái tội theo thằng mất dậy kia leo tường và chủ nhà kiện ra toà . Cha đưa con đến văn phòng luật sư và hăm he suốt quãng đường muà đông cóng tay chân .....


   18 tuổi , sau tú tài, con  không vào đại học sau khi ghi danh . Cha hết ý kiến sau khi hạ cơn khùng muốn xách cổ con  để tống ra  khỏi nhà .

 Cha nguội lại khi thấy con đi làm và phấn đấu kiểu của con và con có bạn gái .



 20 tuổi đẹp quá ha con ?



 Ngày kia, ở  nhà kho đang dọn dẹp, cha nghe giọng con gầm gừ , to tiếng :

 - Cút ngay đi . Tôi không muốn thấy mặt cô nữa .


 Nghe giọng thút thít và  ở khe cửa, cha thấy mẹ con đang ôm vai cô bạn gái của con và vỗ về tiễn cô ra cổng .

  Cha dọn dẹp xong, gõ cửa phòng con khi nghe con gõ phím dương cầm , bài Sérénité , D mimeur. Mặt con buồn bã cúi trên phím nhạc .


 -  Con . Đừng to tiếng như vậy ở  vườn . Hàng xóm lỡ nghe thấy . Khi chia tay, ta có nhiều cách mà ......



 Con phàn nàn rồi lặng thinh khi nghe cha nhắc nhở .



 22 tuổi, con lặng người khóc nức nở khi nghe tin bạn con  bắn viên đạn vào đầu ở bãi đậu xe trên xa lộ, thấy con quá xúc động , mẹ con cầu cứu cha .....




 Đêm kia , tháng 10 . Trời đổ lạnh .

  Nghe con báo tin là  trước hàng  bụi cây nhà mình , có một bóng thanh niên . Cả nhà mở cổng ra đường . Cha mẹ đứng đằng sau lưng con khi con qụy gối khẩn khoản nói với cái bóng ấy.



    - Cần gì không ? Đây là túi bánh và trái cây , và trongtúi có 10 âu kim . Cầm  đi .


   Bóng ấy khóc lặng lẽ , chỉ cám ơn khi nhận tấm chăn của cha và túi bánh trái, hắn trả lại tiền , không nhận . Không là không .

 Cha nghe giọng con sũng ướt :


 - Cầm đi mà . Tôi nói bằng tấm lòng mà .



    Đêm  lạnh đầy sương . cha phải đi ngủ, đi ngang phòng con, qua khe cửa , cha nghe tiếng con sụt sùi với hàng nước mắt . Cha biết con  mất ngủ vì thương tâm .



  Út ơi ! Út à !

   Bây giờ - Cha biết con là ai .









 đăng sơn.fr




.















...


Aucun commentaire: