dimanche 4 octobre 2015

* Thư Cho : ........

.






Đêm nay - Khuya - Rất Khuya


 Út mỏi mắt, định tắt hết đèn đi ngủ . út định bụng sẽ nằm mơ để đi du lịch bằng màn ảnh đại vĩ tuyến - 16 / 9 .
Út tắt PC . Máy nói Goodbye một cách tiếc nuối .
Út chùm chăm, kéo tới cổ .


 Út nhìn ra khung cửa sổ, Út nhớ đến một người dưng .
 Ngày ấy , Út rất ghét hắn .

Út chưa bao giờ ghét ai như hắn . Hắn cà khịa , cà chớn quá đáng .
 Hắn kiêu ngạo, coi trời bằng vung, hắn là con ếch ngồi đáy giếng .
Hắn đi dạy học và tưởng hắn là cái rốn của vũ trụ . Út lỡ đọc hắn một vài lần và thầm nghĩ sẽ không bao giờ đọc những gì hắn viết nữa .
Cao ngạo và dã man như thế thì có quỳ xuống, xách dép cho ta thì cũng đừng hòng .

 Ai biết - Ai ngờ ? !!!!



 Thời gian trôi qua ,sau những biến chuyển của đời sống, ở một cái forum cà chua kia, Út nhận đưọc tin nhắn của hắn :

'' Em là ai ? Tại sao em đọc những gì tôi viết ? "



Út định không trả lời nhưng vẫn tò mò lạ kỳ ...
 Út đành trả lời kiểu lạnh ngắt như trời đang là - 20 độ C :
- Hỏi chi vậy ?
 Tôi thấy ông  vô duyên chưa từng có .


Hắn -
 Hắn im ru .
 Và hắn tiếp tục viết như viết cho các kẻ người dưng .
 Út tò mò - Út lại  bấm con chuột vào đọc .

Hắn thấy tên người đọc . Hỏi :
 - Cô là ai, cô ?


Cô tức cười , nén giận, cô khai cô là cô .

 Và từ đó cô và hắn quên nhau .
Càng hiểu hắn, cô càng ghét hắn thậm tệ.
 Có lẽ ông bà ngày xưa nói đúng :  " Ghét của nào, trời cao của đó ! "
 Út ngoe nguẩy vài tháng , vài năm .




 Đêm nay , Út cố gắng không nghĩ về hắn nữa - Kệ hắn đi .
 Mấy ngón chân của Út không chịu và phản đối dưới tấm  chăn đặp ngang cổ .




 Cô nghe ngóng :
( .............................................    !!!)



đăng sơn.fr







.


Aucun commentaire: