( .............. 6.30 pm )
Phải rồi, trời còn 1 giờ nữa để xầm xậm tối
Muà thu về -
Người ta sẽ vội vàng tắt ngúm những ngọn đèn nơi bàn giấy
Công viên ngoài kia hứng gió
Phải rồi - em < Em
Anh ngồi nán lại .
Bàn giấy ngổn ngang những chồng hồ sơ làm đau đầu, nhức óc
Anh chợt nhớ em
Anh mở điện thoại :
' Người trong máy nói kiểu robot tự động : - Elle n'est pas là ... "
Bên kia đường dây im - im - im - im bặt .
Cánh gió run cây ngoài kia
Muà thu ở đây buồn hơn nơi có mặt em
Màn ảnh Pc lạnh ngắt
Khung cửa kính làm như cứ chực mờ mưa rơi ngoài bãi đậu xe
Anh uể oải tắt màn ảnh vi tính
Tìm một điều gì đó để nghĩ đến
Khi cánh cửa bàn giấy đóng xập lại sau lưng
Buổi tối tràn về và nghe tiếng cửa xe đóng lại =
Lại thêm một ngày nữa không có em .
EM !
đăng sơn.fr
.
XíuXiu .
Tí nị như thế, đó
Như ngón tay nho nhỏ
Giữa buổi mưa ,rơi
Làm sao em hiểu được
Khi anh ngồi làm thinh, thinh lặng
Trong mắt anh : em nhỏ xíu, xíu
Em quậy chiếc muỗng leng keng vào tách cà phê đắng nghét của anh
Màu đen ấy như mái tóc em
Màu đen ấy tựa như bóng đêm
Mỗi lần anh mất ngủ
Mỗi lần anh đi tìm em trong câm lặng
Cánh cửa màu trắng
Tựa như cánh áo em hay mặc
Cánh cổng nhà cũng màu trắng
Như muốn làm dịu đi chất cà phê đắng ngắt
Như cuộc đời đã làm anh hung bạo
Xíu xiu .
Xí xiu- và cũng là chút nị
Chút nị ơi - ơi
Hãy để anh yêu em ....
đăng sơn.fr
-
Chiều Nhỏ
..
Helen Carpenter đang hát The Masquerade với tempo bossa nova và giữa tiếng dương cầm , anh nhớ em .
Em
Em và ... Em
Em của một con dốc mưa hôm ấy
Em ở một cây dù nhẹ nhàng như giọt mưa không thể nào nhẹ hơn gót chân em
Em
Chiếc dù màu tím hay là màu gì nhạt hơn màu tím
Paris không thể nào dịu và tình tứ hơn em
Người ta cũng không thể nào nói dối và lừa anh ở những đoạn phim lãng mạn nhất hồi nào ấy !
Em
Váy màu hồng thẫm có những bụi hoa màu tim tím
Em -
Đáý mắt có màu xám buồn hơn những màu cọ vẽ thời anh đi học vẽ
Paul Césane biến mất
Henri Toulouse de Lautrec biến mất
( Kể cả Van Goch ..)
Anh khựng lại ở bờ mắt ( em )
Em nhỏ tí, nhỏ xí nị khi em bên cạnh anh
Em !
Những ngón tay em gọi anh
Gìữa nhịp cầu lộng gió - Hình như trời đang muốn nổi cơn bão táp
Anh kéo em vào quán nước, nhìn ra cửa kính mờ hơi lạnh
Paris không thể nào ấm hơn mùi da thịt em - cho dẫu là em tí nị
Chiều của Paris không thể nào là em
Ấm - Nồng như vị ngọt ở một đầu môi đàn bà chưa hẳn là đàn bà
Em rơi mặt nạ giữa tấu khúc Carpenter 's
Anh rơi mặt nạ đàn ông lì lợm vì tưởng mình đã vững trãi
Anh khóc giữa những ngón tay mềm mại nơi em
Anh dấu đi những dòng lệ để không ai trong quán vừa kịp thấy
Chỉ có mình em hiểu điều em muốn hiểu
Buổi đêm Paris rồi lạnh ngắt ( 0 độ dưới gầm cầu nơi công nương Diana đã chết )
Buổi đêm từ ánh mắt em làm anh ấm
Khi em để anh yêu em
.
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire