mercredi 21 octobre 2015

*** Come to me

.
















Không Đã Là Thư Tình <





( ...  


    Hôm kia , lái xe, thủng thỉnh nghe ở radio , người ta loan tin có những bức thư tình xưa của những kẻ đã nổi tiếng và đòi bán đấu giá từ mấy thế kỷ sau từ những kẻ hậu sinh khả ố )



   Em !


  Anh phì cười .

Tại sao , cười chứ ?


   Cười vì thấy thiên hạ làm đủ mọi cách để kiếm tiền . Họ bán đấu giá cái quần lót của mụ minh tinh , bán cái xe của BíĐù thời Come together , bán đủ thứ ( ! )

    Nếu là kẻ mơ mộng cộng thêm 50 % của sự háo danh thì anh sẽ hì hục ngày đêm viết văn và nặn óc viết thư tình để khi tắt thở , biết đâu anh được nổi tiếng ( dỏm ) và biết đâu có ngày , những bức thư tình dở nhất thế kỷ của anh viết cho em sẽ trị giá hơn 1 triệu đô la - ? -


  Thôi đi - Nên hạ màn lại, cho qua những thứ không thể nào  mãi mơ như thế .




2.






                          6.15 sáng .


                           Đã thức dậy từ 5 giờ sau một giấc ngủ kéo dài từ 6 giờ chiều vì quá mệt mỏi với bao công việc . Đã vui, đã buồn , đã cặm cụi với tất cả công việc cần và phải làm .


    5.30 pm , đã  bỏ tiếng chim hót, bỏ cây cối ỏn ẻn ngoài vườn , anh bay lên phòng ngủ, thẩy cái cộng đồng nhạc blues vào  máy ( hình như đĩa quay đến bài thứ 3 thì anh đã phiêu diêu miền cực lạc ...... )


    Em biết mà , trong những giấc mơ , không ai có thể điều khiển những đoạn phim như một đạo diễn  /  Tài tử là những kẻ mạnh ai nấy đóng .

   Và cơn ác mộng đã diễn ra đêm qua :


 Trong phim , anh đóng vai kẻ sở khanh, đểu cáng và ác độc , em mang bầu 3 tháng, bụng vừa tròn tròn, anh cà lơ thất thểu bỏ đi nhậu nhẹt và khi về nhà, anh đánh em quá cỡ . Mặt mày em xưng vù .

 Phim ngừng lại sau màn quảng cáo đớp hít rồi quay qua màn anh vào sòng bạc, thua cháy túi phải về nhà bán áo , bán váy, bán  tất cả những gì em còn lại và ......

< Đến đoạn ấy thì đứt phim - The End -  <


     Em


    Có lẽ khi đọc đến đoạn anh ác độc , mất dạy như thế trong giấc mơ thì em nhăn mặt ngán  ngẩm với tất cả cái khốn cùng ấy ?



   Em


    Vụt tỉnh giấc để trở lại đời sống hàng ngày thì anh không thế đâu , em .


    Anh vẫn yêu quý những bậc thang vào ngày nắng mềm ấy, khi em bước lên những bậc thang đến nơi hò hẹn .

  Anh vẫn thèm nắm lấy bàn tay em , nhỏ; mềm mại . Vẫn thèm như ngày nào anh nói : ' anh yêu em '










đăng sơn.fr








dangson.fr

















 




















ct















....


Aucun commentaire: