mardi 20 octobre 2015

. Chỗ của ChúngMình

.

















   Người ta không cần phải đi khắp thế giới để gặp nhau .


   Có thể đó là một ngày nắng đẹp  vào thu . Họ hẹn với nhau ở một chỗ  hay thích hẹn . Nàng nhìn chàng rất nhẹ .

   Nhỏ nhẹ mà nói :

 - Thèm nghe  một đứa nhỏ đang nhúc nhích trong bụng em ....

-  Mệt lắm ! Sẽ ói, sẽ nôn .


 Nàng nắm lấy bàn tay kia, lúc lắc . Nói và không nói .

 Ánh mắt kia gật đầu .


 Họ rời tất cả chỗ đang đông người để về chỗ của họ . Nơi có ánh đèn được vặn nhỏ lại để chỉ đủ soi hai bóng hình .


  Chỗ ấy được đặt tên là ChỗCủaChúngMình.

 Nơi mà có ngày, chàng đã viết :


"







ĐI DẠO Ở ĐƯỜNG CONG NƠI EM 


" Anh đến tìm em ở giữa một đoạn đường đêm
Những góc phố,những đoạn đường chợt dưng bị cúp điện ( khi em nhắm mắt )
Nhắm mắt như thế,em có thể " thấy " cả ngàn vạn nụ sao đêm lung linh huyền hoặc .
Anh không là một vì sao xa vời như thế.Anh gần gũi,đơn giản hơn nhiều - Em !

Anh chỉ thích một hơi thở mềm từ đầu cánh mũi nhỏ của con mèo mang hình dáng em

Nhẹ nhàng chỉ như một cành gió mơn man ở cuối chân tóc như nhánh sông trên bờ vai người tình.
Nàng hiền lành mở tất cả đèn đóm để nhìn thấy nhau khi nàng mở tròn đôi mắt có ánh nhìn của một mùa giáng sinh
...

Muà Giáng Sinh của những ngày gần cuối năm và bản tin đồn về ngày tận thế.Có lúc lo ngại,nàng thì thầm :
- Phải vậy không anh ?

Làm sao có thể trả lời cho rõ ràng khi có điều mình không biết.Để sửa chữa và che dấu sự ngượng ngập của mình,chàng sai những ngón tay mình ngừng bơi lội ở một nhánh sông đen nhánh ,ngón tay ngoan ngoãn xoa lên cánh vai của câu hỏi khó trả lời ấy.
Tất cả những đèn đuốc sáng trưng nơi nàng bắt đầu thức dậy.Chàng nói khi yêu nàng,chàng cần chút ánh sáng dịu .Rất mềm và êm....

Nàng hiểu ý,khép lại cửa mắt.Bóng tối uà ập đến để những notes nhạc trên đầu ngón tay chàng đi lên đồi tìm núi...
Núi có tiếng tim đập như điệu luân vũ.Chẳng có bóng mây đen nào báo hiệu nhưng nàng nhận ra những hạt mưa đang rơi trên thân thể vỡ oà....


Chẳng có tiếng sóng nào chập chùng trên biển mà nhịp sóng là hơi thở nóng bên vành tai.Chàng biết thở,biết nói bằng ngôn ngữ âm nhạc trên bãi cát thoải dài dươí ngọn đồi đầy hơi mát như khi người ta mở cánh cửa tủ lạnh .
Hơi mát làm dịu đi thứ gió nóng của một mùa hạ vô chừng nào đó..Ở nơi chàng,hình như mùa nào cũng giống như nhau.
Tuyết trắng xóa khi giận nhau, Hoa trái ngọt ngào khi làm lành,bãi cát ấm dưới chân là mùa hạ trong bài hát L'été Indien có hình ảnh chiếc váy trắng lùa gió khi tay trong tay dạo biển.
Mùa tình yêu không cần thiết là phải có những cái tên cũ kỹ XuânHạThuĐông. Xưa lắm rồi khi nhắc lại như thế.

Chỉ cần nhắm mắt lại để cho chàng thấy được một khoảng bóng tối vừa phải để được đi dạo ở những đường cong nơi nàng.
Chỉ cần nàng mềm hơn,dịu hơn khi ướt rất nhẹ để có thể nói :
" Trong cách làm bóng tối của em,anh biết anh yêu em để chúng mình thuộc về nhau - Vậy đi anh.Hãy thong thả vơí tình em ..... "




đăng sơn.fr 













































....
































..............

Aucun commentaire: