Chiều - Tôi hỏi em :
- Hãy nói về người yêu của Em
Em trả lời :
- Em chẳng yêu ai .
- Tôi không tin
- Chỉ có tình bạn thôi . Tim mềm nhưng không nhũn đâu .
....
Nghề của tôi không phải là bói - Tôi ghét thầy bói bịa chuyện .
Tôi là kẻ làm cái nghề phân tích . Và tôi sẽ nói cho em biết tại sao tôi không tin em với câu tôi nói : "
Tôi không tin là trái tim em bằng đất sét .
Dễ hiểu mà thôi . Người ta có thể vì những lý do nào đó mà đóng kín cánh cửa tâm hồn của mình lại . Đóng cửa là hành động biệt lập để khỏi đau . Và có nhiều thứ để đau lòng .
Ngày xưa . Khi người ta bỏ tôi , và nhiều người liên tục bỏ tôi . Tôi cảm thấy đau lòng và tự dặn lòng mình là Hãy đóng cửa trái tim để khỏi bao giờ đau như thế nữa . Tôi cắm đầu vào sách vở và những kỳ thi cử .
Saigon có những chiều mưa lạ lắm . Phóng xe dưới mưa phùn, dưới hàng me trên một ngã đường , tìm một cái quán có để nhạc Pháp tình tứ, ngồi nhìn những giọt cà phê đang rơi , thấy mình trống rỗng vô cùng . Và tôi gặp Nàng .
Nàng không đẹp . Nàng có dáng dấp tây phương ở những lần mặc áo đầm . Nàng có đôi mắt như một đứa trẻ nít và ánh nhìn của một con nai nhỏ như trong chuyện cổ tích bịa đặt . Ở những buổi sáng ngang thương xá Tam Đa , nàng hay cười tươi bằng mắt . đi như chim sẻ khiêu vũ và nàng hay nhỏ nhẹ với tôi .
Nàng khều vai :
- Chở chị đi chỗ này, bé con .
Tôi cự chị :
- Nè . Tôi không thích chữ Bé Con .
- Chứ gọi em bằng gì hả ?
- Gọi tôi bằng Em là ổn rồi .
Ổn làm sao cho được; nàng trèo lên xe khi tôi lái vòng vòng phố . Nàng úp khuôn mặt vào lưng áo tôi giữa phố, vòng tay nàng ôm choàng lấy eo . Thiên hạ lé con mắt ở phố khi tưởng nàng là tình nhân của tôi . Không lé cũng uổng vì thằng con trai khá đẹp , xinh trai, cao ráo, nàng chỉ đứng cao hơn vai hắn tí đỉnh khi xuống xe, khoác tay hắn vào quán nhạc Pháp .
Nàng nghe nhạc Pháp, nói chuyện với hắn bằng tiếng pháp vì nàng học trường đầm từ bé :
- Tu sais , je pense que je suis une femme romantique - Tôi nghĩ tôi là đàn bà rất lãng mạn
- Hơ . Je pense que tu es une Femme - enfant
Phải rồi . Nàng chỉ già hơn tôi chừng 3 tuổi . Nàng cười rất tình khi nhìn tôi lặng thinh . KHi nghe nhạc tình, tôi không nói gì nhiều, tôi bơi lội trongâm thanh và khung cảnh tình tứ của quán nhạc . Ở chỗ này, chủ quán để toàn nhạc Pháp .
Phải rồi . Không nói ra, khi đi với tôi, nàng là một người yêu nào đó nho nhỏ - Dịu dàng .
Thời gian sau đó , nghe có người nói là chồng nàng đi học tập sắp được phóng thích . Nàng nhìn tôi yên lặng . Tôi rời nàng . Nàng rời tôi - Trong sự lặng thinh .
.
Bây giờ, nghĩ lại, tôi không tin là trái tim của chúng ta là đất sét .
Cả em nữa . Trái tim em không là đất sét .
đăng sơn.fr
From : So Romantic .
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire