samedi 15 février 2014

- tìnhThân.







.








Hình ảnh đã đăng






tìnhThân.





Tôi ít khi mua hoa tặng ai vì bản tính kỳ cục của mình .


   Hãy để tôi giải thích vì sao :



   Tôi dốt đặc về ngôn ngữ của hoa . Tôi rất thích hoa vì là  kẻ yêu chụp ảnh , yêu nụ môi như hoa hồng, yêu ánh mắt như hoa thủy tiên, yêu sự tinh khiết của hoa sen trên mặt hồ mỗi lần đi dạo .



   Ở người yêu thứ nhất, thay vì tặng hoa, tôi vẽ cho nàng một nụ hoa hồng bằng màu đen trắng ( tôi học vẽ chân dung bằng bút chì )


  Nàng không bằng lòng , nàng kêu rêu : Anh kẹo kéo .


Tôi giận nàng 3 tuần lễ .




Ở cô bạn  ngày ấy học  Luật, thay vì tặng hoa ngày sinh nhật,tôi tặng nàng tấm ảnh chụp hoa hng màu vàng thẫm . Cô ngó tôi, cô phán :


- Anh là kẻ bội bạc .


Tôi quay đi, giận cô hai tuần, cô ngoe nguẩy biến mắt sau khi khều thằng bạn tôi .




   Tôi chán chường, tặng nàng thứ 3 cả một chậu hoa cúc vàng óng ánh . Nàng hậm hực :


   - Anh trù ẻo tui, phải dị hăm ?


  Nàng nói  Ô Rờ Voa .





Những năm tháng sau, đi ngang tiệm bán hoa, thấy tôi  xớ rớ, cô bán hoa khều :

  - Hôm nay là  ngày  lễ tình nhân . Hãy mua hoa tặng nàng .


- Ơ ! Ơ ! Tôi không còn ai yêu tôi .



  - Thì hãy tặng đại ai đó , để họ yêu ông .





   Tôi mua đại đóa hoa hồng, trả tiền, tặng cô bán hoa .



  Cô cười, đẹp :


- Cám ơn nha . Tôi đã có người yêu rồi .




   Đòi lại đoá hoa hồng, tôi quay đi .




Từ đó đến nay, tôi sợ tặng hoa .


   đăng sơn.fr



( Photo : @nguyênhạ )






KHÔNG PHẢI CHỢT NHIÊN
mà thành TìnhNhân








Khi nghe nhạc, ít khi tôi chọn một cái tên của bản nhạc quá dài . Đọc mỏi mắt lắm ! Cái gì ngắn ngắn thì càng dễ nhớ .


Lần đầu, gặp người ấy, hỏi tên thì tá hoả : Cái gì mà Công Tằng Tôn Nữ .......



Chóng mặt . Tôi gọi nàng là Ngắn cho tiện bộ nhớ . Không bằng lòng thì cũng phải bằng lòng . Ngắn của Huế xưa thích đọc truyện, thích ăn hàng, thích dạo phố, thích cả những điều tôi không thích .


Sợ Ngắn buồn, tôi chiều đủ cách . Ngắn được thể làm tới , Ngắn bắt thằng sinh viên nghèo tặng hoa và đề thơ cảm đề . Tôi ú ớ, không biết làm thơ . Ngắn giận dỗi vớ thằng kia biết làm thơ . Từ đó, tôi ghét mấy gã làm thơ ...





Tôi ức và phải học bài Quên .



Vài năm trôi qua, lành vết thẹo, tôi gặp người tên rất Ngắn . Sợ xúi quẩy như lần trước, tôi trả giá :


- Em muốn tôi gọi tên em là gì, em ?


- Thì gọi là Em chứ là gì ?



Mừng húm, tôi gọi cô bằng Em .


Em dễ thương như những buổi hẹn hò ngoài cửa trường . Và em dễ thương cho đến ngày em theo gia đinh đi mất .




Tôi ở lại, thấy mình loay hoay .



Chợt nhiên mà như thế , mỗi lần ......








đăng sơn.fr 



.







HỜ
HỮNG



Hình ảnh đã đăng



Không một lời nói
chẳng lẽ người thích vu vơ,giận hờn ?

Ngày đi qua rồi và những đêm sâu cũng đi nốt
sau những cơn bụi chạy tung tăng theo gió
lại,có khi, cho tôi mùi hương thoảng
trên mùi ngực trần màu hồng nhạt
trong góc thời gian nào đó
khi mà em đến bên tôi,chẳng vội vàng hấp tấp
để thấy tôi,như chú chó nhỏ tung tăng theo chủ
chạy qua cánh rừng nâu sậm và những hang động tối
như tâm hồn tôi chẳng lúc nào yên nghỉ

Em dạo chơi,hờ hững ở bên ngoài và lắm khi lấn chiếm
vào khu vườn tôi
Em chẳng thèm gõ cửa
chẳng xin phép cho ra điều mình lịch sự
vậy mà….trăm lần như một,tôi vui vẻ đón tiếp
cố gắng giữ vẻ thản nhiên,
với nụ cười tươi đẹp nhất

Ở lại một thoáng,và em bỏ đi,
và tôi lại như chú chó nhỏ
chạy loanh quanh kiếm chủ,
chỉ thiếu điều,
mũi tôi không thính
để biết đường tìm hương tóc em,
theo những sợi tóc lòa xòa
đã reo vui trên khuôn ngực
mà bao lần tôi đã
hình dung làn da trắng buốt
nhấp nhô vàng bờ cát
để thèm úp mặt vào
dù chỉ một thoáng cho kịp thấy tình là hư không



đăng sơn.fr
 







Hình ảnh đã đăng


..



VIẾT Ở ngoài QUÁN NHẠC ĐÊM.



_____________________ 





Khi đèn đuốc sửa soạn tắt 
Khi người khách cuối cùng đi ra cửa để lẫn vào bóng đêm 
Tôi ngồi nán lại 
Nghe cho xong bản nhạc cuối 
Baby Face hát - giọng rất nhẹ như thì thầm : 

... When can i see you again
When can my heart beat again
And when can i breathe one again
And....
 * 


Tôi chỉ biết mình đang lơ lửng 
Biết ly rươụ nhỏ vừa uống chưa đủ làm mình say 
Như có lần tôi say khướt bên rừng tóc em 
Say màu bóng tối trong đôi mắt em 
Say sẫm mùi sáp môi ngầy ngật của em 
Bàn tay đã đi tìm bàn tay 
Môi hôn rã rời trong tiếng nhạc khuya ở một góc thành phố biển 
Biển lấp lánh những vì sao ở một tối cuối tuần trời đẹp 
( và.. ở lưng chừng của nụ hôn êm 
tôi cũng thấy mình đẹp 
đẹp theo một cái nghĩa tương đối nào đó 
khi ta bên nhau ) 


... 

Đêm ở đây đang chìm xuống 
Quán khuya đã đến giờ đóng cửa 
Tôi rời bàn ghế 
Kéo cao cổ áo 
Hơi ẩm trời thu ập đến 
Tôi cảm thấy mình đang sợ mình cô đơn hơn chút nữa 
Tôi bước vội dến bãi đậu xe 
Trong đầu đầy ấp hình ảnh của em 
Từ một tháng ngày ấy mà bây giờ thì đã cũ 

Tình yêu có những điều kỳ lạ 
Tôi không tài nào hiểu được 
Mà...Hiểu để làm gì ? 
Khi ta không còn ngồi bên nhau nữa 

Tình yêu đi theo em và tan loãng 
Ở một nơi chốn nào không thể biết 

Đêm dần về sáng 
Tôi biết mình không còn chỗ nào để đi - Đi cho hết đêm nay 
Vơí lời hát còn ở lại văng vẳng trong đầu óc ... 

...please hear what I'm sayin'
Even if,if it's not making sense
So when can I see you......
 * 




đăng sơn.fr

* lyric by Baby Face.
 











      .

      Aucun commentaire: