__________________________________________
1.
BIỂN CHIỀU.
* *Eve
Sau những ngày mưa gió , trời đất trở lại yên ả, những
bước chân muà xuân đang lại gần .
Em nhớ biển, thèm ra biển , nghe gió vi vu như tiếng biển
hát trên từng bước chân trần . Cởi giầy, lủng lẳng cầm trên tay,
dõi mắt nhìn những đợt sóng nhấp nhô .Nghĩ đến một điều vừa
chợt nghĩ : " Khi nào thì ta sẽ gặp lại nhau ? "
&
dangson.fr
2.
VẮNG
** m@anh Rất thích ngồi một mình . Một mình không có nghĩa là đơn côi đâu . Mỗi khi ghé quán nước là hẹn hò với mình . Mình cầm theo quyển sách nhỏ, nhẹ chỉ vừa đủ gọn như một điều cần thiết để hoà tan kiểu một mình . Gọi ly cà phê, rồi nhăn nhăn mặt với chút đắng đắng khi nghĩ đến anh . Ngày ấy, đi quán với anh, anh ít khi bỏ đường vào tách cà phê . Hỏi anh tại sao, anh trả lời ,nhỏ nhẹ : - Bởi vì khi nhớ nhau, người ta thích có một vị đắng ở đầu lưỡi . - Để lãng mạn mà nhớ ; phải thế không ? Anh không trả lời, vì quán vắng đang để bài Nhớ . ( Khi nhớ đến nhau, người ta hay thích một mình im lặng . & 3. RỒI NHƯ THẾ, TA CẦN NHAU * @nguyênhạ Phải rồi , anh ! Những tháng ngày trôi qua như nước chảy tắp từ sông ra biển lớn , những mảnh đất phù sa reo vui dưới mưa, dưới nắng . Cuộc đời là những trang truyện dài hay ngắn là còn tùy ở những tất bật, những điều ngạc nhiên của sự vui, sự buồn . Khi chúng ta có những điều không muốn nói với nhau, chúng ta đổ thừa cho sự hờn giận và giữ yên lặng . Lắm khi nỗi lặng thinh rất cần thiết như cái bóng đêm âm thầm va chạm vào những khối buồn phiền ... Còn những ngày vui thì ra sao ? Có phải là khi yêu thương nhau thì chữ " một mình " không thể nào đứng vững ? Em muốn tìm câu trả lời ấy ở một lá thư tình mới nhất đến từ anh . & |
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire