Et Si Tu N'existais Pas
Et si tu n'existais pas
Dis-moi pourquoi j'existerais
Pour traîner dans un monde sans toi
Sans espoir et sans regret
Et si tu n'existais pas
J'essaierais d'inventer l'amour
Comme un peintre qui voit sous ses doigts
Naître les couleurs du jour
Et qui n'en revient pas
Dis-moi pourquoi j'existerais
Pour traîner dans un monde sans toi
Sans espoir et sans regret
Et si tu n'existais pas
J'essaierais d'inventer l'amour
Comme un peintre qui voit sous ses doigts
Naître les couleurs du jour
Et qui n'en revient pas
Et si tu n'existais pas
Dis-moi pour qui j'existerais
Des passantes endormies dans mes bras
Que je n'aimerais jamais
Et si tu n'existais pas
Je ne serais qu'un point de plus
Dans ce monde qui vient et qui va
Je me sentirais perdu
J'aurais besoin de toi
Dis-moi pour qui j'existerais
Des passantes endormies dans mes bras
Que je n'aimerais jamais
Et si tu n'existais pas
Je ne serais qu'un point de plus
Dans ce monde qui vient et qui va
Je me sentirais perdu
J'aurais besoin de toi
Et si tu n'existais pas
Dis-moi comment j'existerais
Je pourrais faire semblant d'être moi
Mais je ne serais pas vrai
Et si tu n'existais pas
Je crois que je l'aurais trouvé
Le secret de la vie, le pourquoi
Simplement pour te créer
Et pour te regarder
Dis-moi comment j'existerais
Je pourrais faire semblant d'être moi
Mais je ne serais pas vrai
Et si tu n'existais pas
Je crois que je l'aurais trouvé
Le secret de la vie, le pourquoi
Simplement pour te créer
Et pour te regarder
Et si tu n'existais pas
Dis-moi pourquoi j'existerais
Pour traîner dans un monde sans toi
Sans espoir et sans regret
Et si tu n'existais pas
J'essaierais d'inventer l'amour
Comme un peintre qui voit sous ses doigts
Naître les couleurs du jour
Et qui n'en revient pas
Dis-moi pourquoi j'existerais
Pour traîner dans un monde sans toi
Sans espoir et sans regret
Et si tu n'existais pas
J'essaierais d'inventer l'amour
Comme un peintre qui voit sous ses doigts
Naître les couleurs du jour
Et qui n'en revient pas
joe dassin
Ở những buổi chiều rơi mưa ......
Có lẽ em không là sự thật
Ở mỗi buổi sáng nơi tôi ngồi
Tôi nhìn thấy tôi
Một mình với những điều cần viết ...
Nghe lại bài Joe Dassin hát : Nếu em không là hiện hữu
Hơn 20 lần, ngồi nghe lại bài hát ấy
Và hình dung đến em
Em và mưa những chiều
Em và thứ không gian ẩm ướt
Ở từng đầu ngọn lá mùa mưa
Khi mà em quay bước, tôi đã giả vờ tập thành yêu những cành mưa
Giả vờ mà thế thôi khi trong lòng thấy mình gian dối
Không còn em - thì yêu tạm những cơn mưa
Ở đây - có những ngày buồn quá thể
Hàng quán im lìm dưới cơn mưa lũ
Tất cả chỉ là màu xám đục như giọt cà phê thứ 101 của tôi trong quán
Ở đây, hình như tất cả bản nhạc không còn gì để nói
Tất cả những bản nhạc đều trở thành nhạc " sến " kiểu Chế Linh hay hát
Tất cả đều như quay lưng lại với tôi :
Những chuyến xe buýt ì ạch leo dốc đời
Tất cả những cặp tình nhân ngồi và đứng cười nủa miệng
Tôi bắt gặp họ cười như thế ở ống kính mờ nhạt của tôi
Hình như kể từ lúc em quay lưng, tôi vẫn còn nhớ em
Tôi giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm
Rời cơn mơ màu hồng đã có em
Em xõa tóc , ngồi với tôi, hôn tôi nơi quán vắng
Paris vời vợi soi bóng dòng Seine có vướng màu mây ở khóe mắt
Hình như sau giấc mơ ấy, là lúc em biến mất .
Giọng Joe Dassin hát buồn tênh
Tiếng vĩ cầm làm như biết khóc ......
Và - Không còn là hình như và chợt nhiên nữa
Em đã biến hẳn vào màu mưa ( ký ức )
Ở những buổi chiều rơi mưa ......
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire