CHO VÀI ĐIỀU
cần lãng quên -
_______________________________
Trần K.Sơn
cần lãng quên -
_______________________________
Trần K.Sơn
Làm sao để đếm
Bao nhiêu bài thơ tình
Làm cách nào để có thể đếm
Những câu chuyện tình
Bao nhiêu lần vui bên nhau
Bao nhiêu lần hấp hối
Bao nhiêu lần trôi nước qua cầu
Đã có bao nhiêu bài thơ rỗng nghĩa
Đã có bao nhiêu lời tình nói mà như chẳng có gì để nói
Đã bao lần muốn bấm vào cái nút xóa
Xóa một lần gặp gỡ
Xóa nụ cười như có điều mơn trớn
Thấy như thế mà không phải như thế
Đã có bao nhiêu bài thơ đường luật kiểu già nua
Để bắt chước nhau cho phải đạo
Dù rất sáo ngữ - rỗng tuếch từ ý đến lời cần phải nói
Đã có bao lần ngồi đọc lại để lắc đầu ngao ngán
Chữ nghĩa có khi phản bội lại với chính mình
Chữ nghĩa hao mòn trong điều phê phán
Biết thế là như thế
Khi tôi ngồi viết bài thơ cuối cùng giữa chiều hoang vắng
Trời bên cửa sổ tôi ngập đầy nắng
Tình trong tôi như dòng sông vừa cạn kiệt
Muà hạ chưa kịp đến
Mùa tình yêu bỏ rơi cái mặt nạ buồn thảm đi mất
Tình vẫy tay chào
Tình có đôi cánh mỏng mang hình dạng thiên thần
Tình bỏ nhau,lìa nhau - đi mất
Rồi cũng như thế
Mãi mãi
Rồi như thế
Mãi mãi - cứ vậy mà đời trôi - Trôi.
TỰ TÌNH XƯA
______________________
Ừ - em - ừ.Em,tình yêu là như thế
Chút dỗi hờn, một chốc tự tình xưa
Xưa như ngón tay út dính trời mưa
Xưa như áo trắng tình em thời mới lớn
Ừ - Em
Có mùi ô mai trên tập vở
Có mùi hoa phượng ở đường đi
Anh gửi em lời nhắn buổi thầm thì
Em qua ngõ chiều hồn anh nhớ
Ừ thì anh chỉ biết ừ ừ
Em vẫn thế,vẫn ngồi trên bàn học
Ở một buổi ngày thi đến rồi
Tuổi mình mềm như lúa trên đồng vừa chín
Ừ thì thế
Tiếng ê a của trẻ ở trường làng
Anh đi qua lại thấy mà thương
Thương em tóc thả bờ vai nhỏ
Khi về nhà ,anh thăm thẳm nỗi nhớ nhung
Ừ, thì ừ như tiếng gọi
Trời đổ chiều trên cành cây đầy lá
Ai ngồi ngơ ngẩn dưới trời mây
Một lúc nhớ người,người nào hay
đăng sơn.fr
NGÀY ĐÓ CHÚNG MÌNH - và....
______________________________
Trần.K.Sơn & nguyễntrườngan
photo by N.Duytoàn -
France
Ngày đó của chúng mìnhFrance
Một thời em và anh
Chúng mình có nhiều điều để kể
Em kể câu chuyện giống như phim thần thoại
Anh thì kể về những chuyến di xa của mình
Kể về một góc phố
Có chỗ ngồi tránh cơn gió
Nghe rưng rưng lòng đầy kỷ niệm
Ở một thời áo trắng vô tư lắm
Ngày ấy..
Hàng lá me trên lối đến trường
Tập vở nằm yên như lời hứa hẹn
Về một tương lai đầy thắc mắc
Ngày ấy chập chững biết yêu thương
Yêu hay là chỉ là rung động chẳng rõ
Những ngày ấy tha thướt của tóc dài,tóc ngắn trên con đường
Ngày hai buổi cứ như thế
Nắng hanh vàng cứ như thế
Mưa rào rạt trên mái nhà cũng như thế
Khi anh chưa gặp em
Bây giờ ,đời trôi đi
Có khi đi tìm lại lời thầm thì
Để nhớ về chỗ ngồi ngày ấy vơí bạn bè
Lòng hình như có điều gì ngấn lệ
Ngày cũ chạy đâu rồi ?
Sau từng cơn lốc đầy bụi của thời gian
Anh trầm ngâm tìm đến em
Thử ghép lại " ngày ấy " của chúng mình
Để có thể viết lên vài hàng chữ
Vừa ngọt và cũng có thể không ngọt
Và thảng thốt nhớ nhung :
" Ngày ấy đâu rồi - Ngày ấy ơi ! " ?
____________________________
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire