lundi 17 février 2014

** CÓ LẼ







.









CÓ LẼ --- 



Có lẽ em sẽ lìm lịm 
Khi ngồi rất yên 
Ngắm cảnh rơi chiều 
Ở khi phố nắng 
Có lẽ... 
Tất cả những vòng quay của đồng hồ đều đứng lại 
Khi anh cầm lấy bàn tay em - nhỏ xíu xiu - mềm mại 
Anh tìm màu xanh pha nắng trong đôi mắt em 
Tìm những khoang cửa sổ đã mở toang 
Tìm cơn gió thoảng làm em bay từng sợi tóc 
Khi anh nghiêng đầu thầm thì một câu nói 
Giữa bao nhiêu tiếng cười nói ở chung quanh 
Làm câu nói của anh không còn rõ nữa 
Anh thấy đôi mắt em tìm loanh quanh 
Như muốn vớt lại câu nói từ dòng sông chảy 
Em nói anh lập lại lời tỏ tình kỳ lạ ấy 
Để thấy anh lắc đầu cho em phải đoán 


Có lẽ... 
Em sẽ điêu đứng và mất ngủ 
Chỉ vì một câu nói 
Đơn giản nhưng không đơn giản như nhau nghĩ 
Tình yêu và những bí ẩn bao quanh 
Là một chuyện tình 
Của một buổi chiều đang ngập nắng ở hiên hàng nước 
Cái nắm tay và cách bóp lấy những ngón tay 
Là một điều giao ước 
Có khi cũng rất lặng thầm 

Có lẽ vì như thế 
Em là em mãi trong anh 
Như một câu hát trữ tình từ ngày nào gặp nhau 
Và có lẽ em sẽ lập lại câu hát ấy từ một cuối đêm của em 
Hãy để anh yêu em 
Và có lẽ em sẽ cảm động để tan thành nước trong chất ngọt ngào em vừa uống 
Chỉ như thế,mà thôi 
Ở buổi chiều nắng đang rơi - rơi. 




N.DuyToàn 






Ngườichungthủyvới mưa... 



ta òa vỡ 
giữa nụ cười em 
ta biết vỡ òa 
những sướng vui cho riêng em,thỏa thích 
ta ôm bọng thơ trong nụ hôn vừa vặn 
riêng em,riêng ta từ những bọng thơ rúc rích 
một nửa nào của ta đã là em 
một phần nào của em ở trong ta 

ở vần thơ không đầu không đuôi,không góc ngọn 
ta biết điều em biết 
từ những khởi đầu của mưa 
ở một khúc mưa về 
ta đứng dưới hạt bụi mưa,mưa lấm tấm,mưa say mê 
ta ôm trọn vẹn em 
như tình khúc 
như dấu ấn của em đã cấu thành niềm hạnh ngộ 
mãi mãi ,về sau 
mãi mãi về sau 


ĐỂCÓTHỂTRỞLẠINGÀYCŨ 

Kể anh nghe đi em 
Về những ngày mưa của em 
Ngày mà thuở tóc dài và áo trắng 
Cặp sách che trên đầu né mưa buổi sáng đi học 
Sách vở đã thơm mùi mực và mùi em 
Đường đến trường có những cặp mắt dõi theo em 


Kể anh nghe đi em 
Về một khúc hát thời con gái 
Bài hát cho những người vừa biết yêu 
Trên một con đường biết dài và biết ngắn 
Đường buổi chiều có mây bay ở cửa mắt 
Có những lời vụng dại khi ngồi ở quán nước 
Mắt ngưòi muốn nói những điều chưa thể nói được 
Ngôn ngữ người sao quá giới hạn ( bằng lời nói ) 
Người chỉ viết vỏn vẹn những câu thơ tình ngượng ngập 
Thơ tình của ô mai,của me chua và khế ngọt 
Thơ tình có kèm theo ô cửa sổ đêm em ngồi học 
Em xõa tóc bên đèn 
Em nghĩ đến ngày thi sắp đến 
Em luýnh quýnh khi vừa đọc xong lá thư tình non dại ấy 

Làm sao mà trả lời 
Em còn bé quá để có thể trả lời 
Những khuôn bài cần học thuộc không bao giờ biết đợi em 
Chỉ có người ấy - gã học trò - biết đợi em 
Có cái cổng trường màu xanh đã làm chứng 

Và ngày trôi theo ngày 
Mây tuổi nhỏ trôi - Trôi 


&&& 


Kể đi em 
Kể về em - Anh nghe 

Những ngày mưa của anh 
Không thể nào trả anh về ngày cũ 
Và vì vậy 
Anh hỏi thăm những câu chuyện cũ của em 
Giữa những buổi sáng mưa nơi anh ở 
Kể đi - Kể về em..... 

đăng sơn.fr 


    ƯỚT MỘT THỜI NỖI NHỚ 


    _____________________________________ 



    Thời áo trắng trước cổng trường ngơ ngẩn
    Bức thư tình lỡ ướt mối tình ai

    Ai vẫn thế để hiểu tình không ngắn
    Ở trong lòng vẫn giữ mối tình nhau


    Nhớ ngày ấy ,vẫn cứ hoài nhớ thế
    Người có hiểu từ nổi nhớ vẫn đậm sâu ?
     



    đăng sơn.fr & Trần K.Sơn. 
    ( 31.12....) 





      Aucun commentaire: