.
That's All.
Có những ngày, tôi câm như con hến .
Và có những ngày như hôm nay, trời ảm đạm , tôi phải viết và phải NÓI .
Việc đầu tiên là chữ ' Cám Ơn ' - Cám ơn những điều em đã nhắc nhở tôi về việc gửi tiền cho dân bị bão lụt miền Trung .
Những điều cần thiết và phải làm thì cứ việc âm thầm để làm - Đừng KHOE . Nhảm lắm !
Tôi và bạn bè muốn cám ơn một người đàn ông . Hắn đã lên tiếng kêu gọi và đang ở cạnh những người dân đói và mất tất cả vì bão lụt .
Tôi thấy hắn xứng đáng ở cái TÂM !
Bạn tôi , cái thằng tóc vàng, mắt xanh da trắng - người DƯNG - đã cuống cuồn gọi hãng máy bay , chạy về bên quê mình . Nó nắm lấy bàn tay bạn mà nói :
- Tao phải làm điều phải làm .
Nó khóc . Và tôi khóc theo nó ; Cái thằng người Dưng cổ trắng .
Tôi thấy nó không có chữ HÈN trên vầng trán cao khi đang è cổ trả thuế má bên này ....
Chữ HÈN là điều hiển nhiên khi mình chăn êm , nệm ấm ở điều công tử và tiểu thư , ăn ngon mặc đẹp .
Nó nhảy lên máy bay về quê mình từ hôm kia và nó dặn dò :
- Mày đi ăn xin đi . Xin những thằng, những con chăn êm , lụa gấm .
- Mày đừng viết về những chuyện hoang đường nữa . Chữ nghĩa của mày chẳng đến đâu . Đừng ảo tưởng hoang đường nữa , mày ơi ...
Hắn hạ nhục tôi . Cái thằng hoang tưởng . Cái thằng da vàng mũi tẹt .
Hắn có cái quyền đó vì hắn có một trái tim nhạy cảm và một trí tuệ nhạy bén .
Cái Mail mới nhất của hắn bò về ở trưa nay :
- Tao cay mắt lắm . That' s all .
Thằng hèn như tôi cũng cay mắt .
.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire