jeudi 4 août 2016

( ............................) VIẾT .

.










Viết để làm gì ?



__________________________________________________ __________________________


Người ta có rất nhiều điều để nói với nhau . Nói về những điều có lợi và có thể có hại .


Lời nói phát xuất từ tích tắt của sự suy nghĩ . Lời nói có thể là nhát dao đâm chém . Nói xong để hối hận không kịp vì điều vượt ra khỏi khả năng suy nghĩ của mình - cho dẫu là không cố tình .

Biết là như thế và tùy theo bản năng của từng con người , tôi đã gặp những người mà lời nói của họ thoát ra nhanh như tên bắn và bay ra ngoài sự tự kiểm soát ngôn ngữ của mình .


Từ những câu chuyện nhỏ - sau khi dứt chuyện , trạng thái êm đềm trở lại như câu nói ngày nào : Sau cơn mưa, trời lại nắng .


Câu chuyện nhỏ như sau có thể kể lại đại khái :


Đây là một lớp học buổi tối với những đề tài khác nhau theo chương trình viết kịch và pha trộn tâm lý của nhân vật .

Cậu trẻ có vóc dáng style du đảng ( tóc nhuộm , hai cánh tay xâm hình quái dị và hai tai đeo hai cái vòng ) . Cậu đứng bật dậy, giọng cao và đầy vẻ khiêu khích :


- Những bài đọc, bài giảng, bài đọc của ông sến lắm !


Như thể không để thì giờ phản ứng của thầy giáo , cậu xếp sách vở , bồi thêm ngọn kiếm từ đường lưỡi :


- Tôi đi đây . Ngửi không vào .

Và cậu đùng đùng rời lớp .

Đêm đang là muà xuân hay đang là muà hạ nóng ?
Ở vị trí của mình, riêng mình, tôi đang có một đêm hè rất nóng . Nóng đến nỗi mồ hôi rịn trên trán . Nhìn qua khung cửa để thấy cái bóng du đãng ấy khuất sau rặng cây âm u tối , tôi cố gắng giữ lại vẻ chợt nhiên nhiên và thản nhiên bình thường của mình .


( 20 - 24 tuổi ấy - cái tuổi mà ở SaiGòn củ kỹ của mình đã qua . Bây giờ họ phát sinh danh từ kỳ lạ kiểu Steve Jobs : Trẻ Trâu và Già Làng ! )


Ôi !


20 tuổi của tôi đã qua đi sau những lần săn tay áo, đánh nhau vỡ đầu . Bây giờ , với hai màu tóc và quãng thời gian vùn vụt trôi qua , tôi không cho phép mình nổi giận từ một lời nói thoát ra quá nhanh từ một kẻ hậu sinh nữa .



Hắn cần thêm điều gì để có thể điều khiển được cảm xúc trong vòng 1 ngàn cái non dại bồng bột vì một suy nghĩ quá nhanh nào đó ?


Hắn kiêu hùng như thế sao ?


Vì điều gì từ những ngộ nhận cá nhân ? Tính phản kháng ấy có hiệu quả gì ?


....


Màn đêm vẫn là màn đêm cho dẫu là dưới những ánh đèn trên đường đi . Lái xe trong sự yên lặng cần thiết, ngẫm nghĩ về những điều cần phải có để có thể gọi là toàn vẹn cho một đời sống , tôi nghĩ là mình nên cám ơn điều không thể chấp nhận để sẽ có điều để viết và hiểu là Viết Để Làm Gì .....


đăng sơn.fr



































CHÚNG MÌNH




Aucun commentaire: