.
Nàng Tiểu Thư -
_____________________________________________________________________
Thời xưa và thời nay , danh từ ' tiểu thư ' là 2 điều rất khác nhau .
Tiểu thư ngày xưa bó chân, chăn êm lụa gấm và không làm việc vì được cưng chiều như con cầu tự . Nàng bước khe khẽ trên gót hài , nàng như nắng lụa và nàng mong manh dễ cảm dễ ốm khi hé cửa để ắt xì trúng gió làm cha mẹ lo sốt vó .
Thời nay, tiểu thư ngày ngày mở internet, mở sờ mặt phôn , mở tài khoản face book để tìm bạn và để rên khi đi tìm dấu hiệu LIKE. Càng nhiều LIKE thì nàng càng thích , nàng thích nghe nhạc rên kiểu ' Đã một thời ta yêu nhau ' và nàng bần thần nhung nhớ ngày cũ để thảm thương như mấy cô ả đào hát cải lương với bài ' Mút muà Lệ Thủy (
Phải rồi - Thưở ấy , nàng chưa sinh ra ở cái thời khói lửa , thời của cha mất mẹ khi phơi thây ở chiến trường, khi mua tờ báo và có khi chỉ thấy một màu đen ở trang nhất của tờ báo vì kiểm duyệt .
Nàng tiểu thư víu áo cha mẹ chạy qua xứ người , chấp nhận một nền văn hóa khác với bên kia bom đạn và tất cả đều sạch sẽ như chữ ' dân chủ ' - tất cả đều ngăn nắp với những khẩu hiệu to lớn ...
Và ....
Từ chữ ' Và ' ấy là khoảng thời gian đã trôi qua . Và để trải thêm những cảnh đời buồn vui . Và để có lần đứng trong khoảng hơi ấm ở muà đông , ngó ra đường lạnh giá , lòng từ bi bất thường để so mình , so người với sự phản chiếu của nhung lụa và cơ hàn ...
Và ....
Mỗi người là mỗi cảnh và mỗi tâm bệnh . Nàng tiểu thư có lúc quên đi là có nhũng cảnh đời khổ hơn mình nhiều và nàng rên . Rên khi thấy mình hoang vắng qua mấy cuộc tình không thành và nàng rên - Rên , rên và cứ thế mà rên , cho dẫu là đã đọc ở đây , ở đó những thảm cảnh còn khổ hơn mình .
Và cứ như thế - tiểu thư mãi mãi chỉ là tiểu thư như một mẫu chuyện không thể dứt ở cuốn phim đời .
Tội !
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire