.
Đã có những ngày hơi quá tải, quá căng thẳng ....
Phải rồi - Căng như cái bụng những con cá từ những bản tin từ Formosa - VN -
Ngày hôm kia, gặp lại người bạn khoa học gia . Nghe hắn chép miệng :
Độc dược đang tràn đến Phan Thiết rồi !
Đang là một bữa ăn ngày sinh nhật của bà bạn, không tiện góp chuyện với bạn, anh im lặng .
Thói thường , anh ghét sự im lặng quá đáng giữa cuộc đối thoại . Ghét cay, ghét đắng .
Buổi tối vui ấy, nghe ai cũng nói cười lớn tiếng khi cụng ly cồm cộp trong khung cảnh tây phương quá tình, quá trang nhã .
Đến một lúc, anh cảm thấy mình cần sự tỉnh táo 98 % nên từ chối những ly rượu khai vị ( Vì chúng có thể làm mình bềnh bồng như thằng 20 tuổi gặp gái và ngã ... )
Mở cánh cửa màu trắng , ngồi xuống bậc thềm dưới cây chuối . Nghĩ đến nững điều cần nghĩ .
Gió hiu và hiu và thiu thiu .
Gió thổi lên bộ lông đen thui của chú chó già nằm bên cạnh .
Nó hết gâu gâu nổi rồi, em ơi .
Nó đi khập khểnh và đã hết thời trai tráng .
Anh nhìn nó, nó nghía anh như thấy kẻ hành tinh rơi xuống đất ở tháng 8 . 2016 .
Mặc kệ nó nghĩ gi cứ nghĩ, anh biết là mình còn lại nhiều cái buồn + nhiều cái vui .
Rời khoảng vườn đẹp của nhà bạn, mò vào lòng xe, ấn ngón tay vào nút máy hát, nghe vài bài hát buồn hiu hắt, mở cái Pad , tìm lại những bài viết của mình và bấm vào nút XÓA bài vở .
Ngần ngừ vì sợ mình sẽ nổi cơn khùng lên để xóa đi cái tên em .
Lắm lúc, anh hãi sợ cả chính mình .
..
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire