mercredi 31 août 2016

_ Nhung Lụa _

.




   Đọc thấy bản tin  ở cột nhất của  tờ báo : " Apple đang bị kiện - phải chi xu " .
 Hứ và hơ hơ < Chuyện nhạt thếch như linh hồn của Steve Jobs . Hắn đã hui nhị tì, chuyện còn lại thì do đồng bọn của hắn tính ...
 Ok Steve !


   Ngày hôm kia, lỡ chạm mắt vào quyển sách nói về sự thao túng của những tập đoàn USA thấy phát sợ và ngờ ngợ .
Fb đang kết hợp với Obama .   Gù Gờ đang trả một mớ tiền cho  Apple để giữ lại dấu Gù Gờ trên màn ảnh  Táo ....


 Trời !

  Xời ! Chuyện nhỏ như con muỗi mà thôi . Chuyện nhỏ như bao nhiêu kẻ đang theo phong trào chơi Sờ Mặt Phôn đi  tìm Pokémon và gây tai nạn cả khi lái xe ...
 Toàn là chuyện ruồi bu  ruồi .
 Anh bực dọc , tắt ngấm những bản tin không ra gì như thế và gặp em ở khung cửa sổ màu xanh chấm hồng .
 Em nói  là đang ở thành phố Trái Táo Bự ( NY )
   Thời tiết ở Big Apple như sau : - 35 độ C . Xe kẹt xa như  kiến bò .
 ...

 Kệ em chứ -

Anh có 20  chuyện phải thanh toán từ gần  một tuần nay, anh đếm có đến hơn 5 vụ tự tử  chẳng ra đâu vào đâu .
   Sau những cái chết lãng xẹt như thế, anh làm dấu thánh giá và Amen .
  Ai chết cứ chết . Anh không cầu cho họ sống mà như đã chết ở não bộ .


   Sống ư ?
 Sống đã là một ân huệ , đã là một món quà . Ở SG - tháng 5 , tháng 6 vừa rồi, trên vỉa hè sớm khi ngồi uống cà phê  , anh đã gặp  những ân huệ của sự sống :
 Người cha ốm nhom   vòng tay ôm đứa bé ốm tong teo và tàn tật trong vòng tay che chở  của mình , ly cà phê đá đã cạn đáy và ông ta thấy anh  ngồi viết nên chìa bao thuốc lá mời .
 Anh lắc đầu và khi thấy ông đang xem xét những cọc vé số trên lòng bàn tay .
 Anh mua cho  ông 2 tờ vé và dúi vé  vào tay ông : -  Tôi cầu cho ông trúng độc đắc nhé , ông !
 Ông ta cười . Sự im lặng bao trùm giữa ông ta và anh .

 Bãi nắng gắt đã lên đỉnh lá cây trên con đường đầy xe và tiếng động . Quay lại với trang viết dở dang của mình , anh thấy chán chường tột độ với ý nghĩ  ' Áo Gấm Về Làng  ' .
...


 Trời ơi ! Áo gấm là  sao, là  thế nào ?
 Chiếc áo  chemise anh đang mặc không phải là áo gấm . Cái  điện thoại cầm tay đang nằm trên bàn không phải là hiệu Trái Táo Thiu . Cả cái máy ảnh nhỏ xíu xiu cũng không phải  trị giá 2000 đô la .
 Những thứ ấy không nằm trong chương trình của áo gấm về làng .

   Bãi nắng tàn ở 7 giờ chiều khi  anh lang thang rời khu phố ' đẳng cấp ' của Nguyễn Huệ ; Mưa như trút cơn giận từ phía bên kia chợ Bến Thành .  Hình như anh đã và đang muốn khóc . Mưa Sàigòn đã nhạt nhoà như  những bản tin cá chết đăng đầy trên những trang báo ...

 Làm thế nào để khi trở về  mà yên lòng ?

 Làm  thế nào để quên đi những tài khoản Fb đã tải đăng những bữa tiệc , những hình ảnh tự sướng kiểu Selfie ?
 Tất cả những thứ ấy đã thành vô nghĩa khi chiều nay, ngồi lặng thinh ở văn phòng , khi anh viết cho em ...



 đăng sơn.fr














.











Aucun commentaire: