.
* Ai Dè mà Gặp .
---------------------------------- nguyễnthịLoanPhiên & đăng sơn.fr
Trời xui đất khiến hay sao mà họ gặp lại nhau .
- Mèn !
Họ ngó nhau chưng hửng .
- Phải cô không ? Cô Tư ? !
- Còn ai nữa mà phải hỏi . Ừa thì tui đây chứ ai .
Đôi mắt kia chớp chớp cảm động . Cô Tư liếc liếc , trong bụng nghĩ thầm thầm " Thằng cha này là chúa giả bộ , hồi xửa xưa còn chung trường , ngồi ở quán nước vỉa hè , mình mới vừa kịp kể câu chuyện ba má tính gả mình cho con trai ông thương gia Ba Tàu đầu ngõ là chả đứng lên cái rụp, ngoe nguậy bỏ đi . Đàn ông, con trai gì mà quá nhiều tự ái . Thương ai thì phải làm mặt lì và phải biết tranh đấu dành dựt chớ . Làm mình cũng đổ cơn khùng mình gật đầu đi lấy chồng cho bỏ ghét .
Ừa ! Ừa ! Mà gả chưa từng bao giờ nói gả yêu thương gì mình . Mắc chứng gì mà mình đoán già đoán non cho mệt cái đầu chứ ?
Giọng trước mặt cắt đứt ý nghĩ đang chạy trong đầu cô :
- Tư làm gì ? Rảnh không ? Mình ghé đầu kia uống miếng nước ha ?
Nhìn mái tóc lỗ chỗ lấm chấm mấy sợi tóc bạc và ánh mắt khẩn khoảng đó , cô Tư không đành lắc . Cô ngồi xuống cái ghế trước mặt rồi chăm bẳm nhìn hắn :
- Lúc này anh ra sao ? Hai mươi năm rồi còn gì ?
Hắn buông câu như hờn trách :
- Tư tưởng tôi ngoắc cần câu từ hồi đó rồi sao ?
Câu nhắc hồi đó, hồi đó làm Tư bồi hồi . Cô cúi xuống , nhìn vạt áo mình rồi thở dài nghe hắn tỉ tê ai oán như câu hát bèo nhèo :
- Hồi đó, tôi đã thất vọng và giận cô lắm . Ai dè , cô ham giàu sang đi lấy chồng trong khi tôi còn trắng tay ....
Tư ngắt lời :
- Bộ anh còn nhớ cái thời đó há anh ? Mà .... mà lúc đó anh có nói gì đâu mà tui biết .
- Tại ..... tại tôi tưởng là em thông minh hơn lũ con gái khác . Mà thôi . Bây giờ chồng con em ra sao ?
- Tụi tui không hợp tính tình ,có hai mặt con, bỏ nhau hơn 10 năm nay rồi . Mà nè . Mắc gì mà anh hỏi chuyện của tui ? Còn chuyện của anh thì sao ?
Trong ánh mắt của hắn có màu sáng, màu tối . Hắn tắt cái bóng đèn ở tia mắt khi nói về cái tai nạn giao thông đã lấy mất mạng của vợ hắn và cái thai trong bụng .
Tư nghe chuyện, mủi lòng cứ chép miệng kêu " mèn , mèn ! "
Buổi chiều rơi xuống nhanh khi nhìn qua dãy đường bên kia . Gió lên, gió cuống quýt trên vai tóc của cô Tư .Hàng quán đã lục đục lên đèn .
Hắn gật đầu nghe cô ngỏ ý muốn về nhà nên đứng dậy xách dùm cô hai cái giỏ đi chợ khá nặng nề . Hai người giữ yên lặng đi cạnh nhau . Tất cả những hình ảnh cũ lại hiện về . Hai mươi năm thấy tưởng dài ngoằn mà lại ngắn ngủi qua đi . Tưởng như mới ngày nào .
Ra đến trạm xe buýt , hắn đưa cho cô hai cái giỏ .
Giọng hắn nhẹ nhàng khi cô ghi cho hắn cái mẫu giấy có số điện thoại và địa chỉ nhà :
- Em Tư nè . Nếu cô chưa gặp ai nữa thì lần này cô đừng khoe là sẽ sang bến thêm một lần nữa với lão nào nha cô .
Tư cười với hắn , vẻ dịu dàng khi lắc đầu :
- Chưa đâu . Tui ngán lấy chồng rồi .
- Đâu phải ai cũng giống như ai, cô ?
Trong ánh mắt nâu nâu của người đàn bà cũ mà mới của buổi chiều nay , hắn thấy ánh mắt cô biết cười để nghe cô nói :
- Mà ... mà...... Biết đâu chừng ... Nếu anh cũng còn mình ên thì tui nghĩ lại .
Hắn nắm lấy bàn tay mềm mại của người đàn bà rồi quay bước khi xe buýt vừa trờ tới . Lòng nghĩ đến chữ " Ai Dè ...." của ngày hôm nay và ngày mai, ngày mốt .
......
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire