KHINÀO... ... @nguyênhạ & đăng sơn.fr Khi nào,em ? Khi nào em trở về con phố nhỏ Ngồi nghe một khoảng khắc bình yên ? Khi nào ,em, có khi nào em còn nhớ ? Con đường ấy có nhiều chỗ mưa bay Tôi vẫn thế,như ngày nào áo trắng Vẫn bận rộn tất bật và loay hoay Tôi vẫn thế,cũ như ngày em đã đến Bờ dốc ấy còn bụi hoa màu tím Quán xưa ấy,vẫn thanh thản một chỗ ngồi Có chỗ trống vẫn để dành cho nhau Khi nào - em ? Khi mà tôi vẫn tìm thấy mình có những điều trống trải Những mùa đông chen lấn đẩy nhau đi Những sợi tơ chùng như phím đàn dưới ngón tay vẻ hình dạng nỗi nhớ nhung nào đó không nói được Khi nào em ? Em về chỗ hẹn cũ có tên tình nhân cũng quá cũ Một thời,một bóng Một chút hạnh phúc có lẫn màu cỏ mục Như một bức thư tình vàng vọt Như một lời hẹn ước đã tưởng là quên Em - Khi nào - em ? |
( nguyễnTrườngAn - paris ) Bóng T Ì N H Y Ê U |
Rồi nắng chiều rời khung cửa sổ đi mất
Chỗ nào rồi cũng vắng tiếng cười
Khi ta lặng lẽ , xa rời
Tự nhiên như hạt nắng rơi
Rồi và từ những chữ ' Rồi ' như thế đó
Chẳng ai hiểu vì sao
Kể từ lúc tình yêu rơi , tình mình vỡ
Bóng chiều mong manh rơi vào chỗ không còn nhau
Đứng loay hoay trên ban công lặng gió
Hứng chút chiều còn sót lại
Lạnh uà về đôi bàn tay
Chợt biết buồn về đây
( N.DuyToàn )
đăng sơn.fr
nguyễnTrườngAn - paris ChuyệnTình 2015-2016 |
Kể nhau nghe chuyện tình thời mới
Người ta đến với nhau và rời nhau
Đến nhanh như lời kết bạn ở khung hình ảo nào đó
Những chữ ' like ' giả vờ nối nhau
Kể mình nghe chuyện mình thời mới nhất
Lá thư tình viết vội bằng chữ tắt
Tình nối tình mờ ảo sương
Mới đó mà quay mặt làm người dưng ...
Trần.K.Sơn
.
°0°
....
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire