mercredi 15 janvier 2014

* Tình NHóc Làm Sao Nhớ .

.









Tình NHóc Làm Sao Nhớ .








    Sáng sớm . Trời mưa - Tí tách, tí tách . Vẫn dậy sớm như mọi ngày . Pha ly cà phê loại dở èn ẹt . Ăn sáng , thấy còn rảnh  tí nị . Mở pc định viết vài dòng .    


    Đang viết thì cái máy  mắc chứng  báo cáo " Tui hết chỗ để chứa trong bộ nhớ rồi - Tui tắt máy đây "





              Chưa kịp trở tay ấn nút giữ lại chữ , cái máy ba trợn nuốt luôn chữ và  không lời từ biệt .





           Ngẩn ngơ, ngẩn  ngơ , vặn radio nghe nhạc kiểu hạ cơn - Tịnh tâm .




        Nửa giờ sau, hì hà, hì hục làm  cái máy chạy lại .    Ức và giận .




       Nếu cái máy là một người yêu nhỏ ( nhỏ bé xíu ) thì cũng ráng mà lãng mạn nói với bé rằng :






   .... " Nhỏ này, anh biết  tính em chướng khí, em hay giận hay ghen khi thấy anh viết quá nhiều . Em giận anh điều gì , em ?


         Anh thấy anh tử tế lắm mà , như ngày nào anh cắp sách đến trường, anh ngoan và  anh thấy anh  hiền .  Bây giờ, có những sợi tóc trắng thêm mỗi sáng thức dậy, anh thấy anh vẫn còn hiền hiền  cho dù có vài lúc anh rất chảnh chọe du đãng ngầm .



        Anh  cố gắng tử tế khi đối diện với đời, khi đứng trước các học viên tóc vàng ,mắt xanh . Lắm lúc  ,anh chỉ muốn quẳng hết sách vở và những công thức, lắm lúc anh muốn đứng tim với những câu hỏi, những cái lì lì của họ .




      Tối hôm  kia, con bé  đó hỏi anh sau khi  kên kên ( anh muốn đấm cho nó vài cái ) :


    - Thầy nói tui lì, nói tui  viết dở như hạch ! Hỏi thầy nè : Hồi xưa , thầy viết ra sao ? Thầy có bao nhiêu điểm trên 20 há ? 



    Anh gừ gừ , rồi anh  làm mặt tỉnh keo ,  Ơ ơ .... Tao quên rồi, nhỏ nà ; Thôi , ngồi xuống đi, tôi chịu thua em rồi .




   Con nhóc chưa đã nư . Lúc tan buổi học, nó đi ngang, ném  một cái Hứ ngó thấy muốn nổi nực .





   Có những ngày rất dễ thương và những ngày rất  dễ ghét .




        Vậy mà ngày qua ngày .




     Bây giờ, cái máy  pc dễ thương đang chạy lại một cách hiền, ngoan


    Bây giờ, 7 giờ sáng, thấy mình không kịp viết bài mới  mang tên : Tình Nhóc làm sao nhớ "







...







BỮA NAY THÈM CẮN -






Ra khỏi hãng, đi ngang cái tiệm sáng trưng đèn, anh đứng lại đọc cái bảng quảng cáo . Họ đề chữ màu đỏ :


"  Yes . You can do It  "


...


Đang rêm mình, rêm  mẩy, anh  muốn đổ cạu , thèm cắn ai đó .


Cái gì mà You can  ?


  Kẻ mù chữ như anh đang muốn đổi chữ Can đó thành chữ CẮN.


   Gư gư gừ gừ . Đâu phải  cái gì cũng là có thể trên đời này đâu .


Đứng trước những tình thế bất khả xâm phạm, trước những cái kỳ lạ  ó đâm của người đời, anh biết rõ  là lắm lúc anh thèm Cắn .


Yes - I do !



Rời  hàng chữ  quảng cáo ấy, anh quay đi và  nghĩ về  Em  ( Con nhỏ ó đâm ! )


Gư Gư  . Phải rồi, Phải chi em đang ở trước mặt anh lúc này thì anh sẽ  cắn em .


..


Ngày xưa của em, ai đã cắn em ra sao thì anh không rõ nhưng nếu anh cn em thì  chỉ có trời mới gỡ được mà thôi ,em .


Anh nói là anh làm .


Khi anh cắn em, anh biết chọn chỗ nào để cắn .


Yes bb . I can do it for you .


Ya !


...







đăng sơn.fr 



Aucun commentaire: