dimanche 19 janvier 2014

* BÀI CHO MÙA LÁ RỤNG

.









 
   





ĐI VỀ MỘT PHÍA KHÔNG CÒN NHAU . 
ở miền biểnxanh 


...  









.   Phần đông, khi đọc báo ,những cái cột titre in đậm   nhất, chữ lớn nhất sẽ ( và đã ) là những đề tài bắt mắt, hấp dẫn,sôi động . Chuyện dĩ nhiên và dễ hiểu trong  ngành quảng cáo. Quảng cáo, khơi động mà không có kết quả thì sẽ dẹp nghề, xập tiệm . Chuyện dễ hiểu . 






. Phần đông, ở những kẻ yêu nhau,cho dù họ có kín đáo,thầm lặng đến cỡ nào,chỉ cần nhìn vào đôi mắt long lanh, lúng lính của họ thì sẽ rõ là họ đang yêu, hồ hỡi, sung sướng mà yêu . Những chuyện tình tay đôi,tay ba, tay tư chẳng cần ai quảng cáo,chẳng cần ai khoe khoang ( chỉ có tiếng xầm xì của  những kẻ ngoài cuộc là tiếng u  u vi vu của gió , những cái ngoại vi, ngoại cuộc  cũng có thể  là những cơn gió mạnh mẽ để tạo giông bão , những người yêu nhau được ví như kẻ cầm lái cho con thuyền tình của mình,thuyền vượt qua sóng gió hay chìm lĩm là chuyện của kẻ cầm lái ..) 





   Sau những chuyện phần đông ấy là chuyện phần riêng . 


   Chuyện giữa hai khoảng cách vời vợi mà chỉ có những dòng chữ có thể đưa người ta đến gần nhau . 


Gần từ  những dấu chấm, dấu phẩy . 


   Cô đọc xong, lưởng lự rồi ấn con chuột vào ô chữ Góp Ý . 

  Cô viết nhẹ nhàng ( và không nghĩ là mình  làm quen ) : 


".... Tôi tên là ( .... ) Cứ gọi tạm tôi là Biển , vì tôi ở vùng biển và rất yêu biển . Tôi thích  nhìn mưa rơi khi đi dạo ngoài biển cho dù có những lúc biển không còn là  màu xanh dưới những hạt mưa lành lạnh . 


   Tình cờ, đọc anh trên những dòng chữ mềm,tôi thấy mình mềm đi . Có phải là vì đời này đã có những lúc quá khô, quá cứng nên ta cần một thoáng chốc nào đó để lòng thư thái . Vì thế, văn chương có thể  làm chúng ta mềm mại hơn để yêu đời hơn chút nữa .... 


  Cám ơn những dòng chữ của anh .  " 



Sau đó, cô nhận được sự trả lời, họ trả lời thư từ và làm bạn với nhau để  tâm tình . Tâm và tình là mở rộng tâm hồn, gió và nắng có thể quyện vào nhau . Mỗi lần vui buồn là những dòng chữ chạy trên thư . 


   Chữ có thể làm câu văn ngọt, dịu hơn . Người ta có thể sai khiến chữ thành cọ vẽ , trên bảng vẽ : có hình trái táo ngon - Táo biểu hiện cho hình tượng của sự quyến rũ thời Adam & Eva . 



Tình yêu khó lòng mà nằm yên trong khu vườn địa đàng .  Họ có cái cảm giác họ yêu thương nhau qua khoảng cách  cho dù hai cuộc đời của họ đã có bến bờ . 



  Rồi họ không thể nào vượt qua bến bờ đã định - Và họ giữ sự yên lặng . 



Vậy thôi . 




Chiều nay, biển lặng sóng khi nhìn từ bờ cát óng ánh vàng . Cô lững thửng thả bước chân dọc theo bãi biển . Bài hát nào đó trở lại như một thôi thúc của kỷ niệm . Bài hát ấy tên là " Đi về một phía không còn nhau " 



Biển xanh vẫn xanh . Có khi biển rất buồn dưới mưa  màu xám . Mà thôi . Biển vẫn muôn đời cho con người cái cảm giác trơ trọi mỗi khi đứng một mình nghe gió cuốn . 






   đăng sơn.fr 








TRÁI TIM BẰNG ĐÁ 


Tưởng trái tim em bằng đá 
Giữa mùa thu rơi lá 

Tưởng như chẳng bao giờ em biết cười 
Chỉ như mây xám trên trời 
Cứ vậy mà ngu ngơ 

Thời gian đi vội lắm 
Mấy mùa vội trôi ngang 
Vô tình dòng nước mắt 
Hẹn về kịp dòng sông 


Tưởng như em hoá đá 
Bức tượng công viên nhỏ 
Ghế đá ngồi buồn tênh 
Giống hình tượng từ Em 


đăng sơn.fr 

_____________________________ 
  
  
  
  


ĐÁ CUỘI  


Thà làm đá ngu ngơ 
Nặng nhọc ở bài thơ 
Trống rổng con tim khó 
Nửa đời vẫn chơ vơ 


Thà là viên đá cuội 
Còn hơn dòng nước mắt 
Lệ nhỏ xuống chân không 
Vẫn cạn một dòng sông.  



N.DuyToàn  
  
  
  



 




BÀI CHO MÙA LÁ RỤNG  




" Biết mình có chút muộn phiền 
Ở mùa lá rụng bên thềm ngổn ngang " 
___________ 



Có những bài thơ buồn bã 
Như ngày thiếu nắng 

Buổi sáng rã rời như lá 
Lá run từ cành... 


Có những câu người viết 
Dấu ở đâu đó điều thầm lặng 
Dấu bên hồ nước một nụ hôn 
Bấp bênh,có khi mơ hồ và ảo tưởng 
Tưởng như tháng ngày chỉ là một nỗi buồn 


Tình yêu là như thế 
Bóng mây,sợi khói,mong chờ, 
Khi những lần hẹn hò quá thể 
Tình đi mất,tình thành bài thơ 


Ôi ! Những câu thơ tình 
Ở một vách tim chỉ là sự chênh vênh 
Của những kẻ háo thắng thèm yêu,thèm nhung nhớ 
Từ một câu chuyện hoặc ở một cái blog mang tên " Chúng Mình " 


Ôi - Những điều người ta viết 
Có khi chỉ là những viên thuốc ngủ bọc đường 
Cay cay,chua chua,ngòn ngọt 
( Viên kẹo thuốc tan trong miệng 
Nỗi đơn côi trở về 
Thành một nỗi lặng thinh ) 

Lặng thinh ! 




đăng sơn.fr & Trần.K.Sơn 





  

Aucun commentaire: