vendredi 2 janvier 2015

* (Tiểu Thư Áo Vàng năm 2015 ) 10.03.2015

.













*




   Chào Tiểu Thư .



    Cô khỏe không sau khi đã lang thang khắp nơi và vô tình rơi rớt vào những dòng chữ này ?


    Lúc này cô ra sao ? Vui buồn thế nào ?  Gầy hay mập  phì, cô ?


    Lúc này cô còn đi nhà thờ không ?



 Cô biết rồi mà , tôi có cả trăm câu hỏi để hỏi thăm cô để cô khỏi trách móc là tôi vô tình . Tôi vẫn nghĩ đến cô đấy chứ ( Ít ra là trên những dòng chữ, cho dù biết là chữ của tôi không thể nào làm cô no béo thêm chút nào ... )


  Hôm nọ, tôi đọc lại một truyện ngắn của ông Đoàn Thạch Biền , tôi nghĩ đến cô . Và tôi , có lúc phì cười . 


      Cô biết tại sao tôi tức cười chứ ?



    Bây giờ, tôi tạm ngừng viết vì đã hết giờ lê la ở bàn giấy . Có dịp nào, rảnh rảnh, cô cứ tự nhiên trở vào đây để xem tôi viết gì cho cô .


 Nhé Tiểu thư . Áo nào cô mặc cũng là áo Tiểu Thư . ( Có lẽ cô hiểu tại sao tôi lại gọi cô là Tiểu Thư )











 < Định nghĩa chữ Tiểu Thư :



 1. Con nhà giàu, hay rên rỉ, bất thường vì được quá ấm, được nuông chiều .



  2.   Chưa quá trải đời .



 3. - Quá đáng .















I see You !



 ...








 








 Ps :


  Hôm  nọ , cô bé kia đã cười tủm tỉm ở một bài viết khi cô ấy biết là tôi viết về Tiểu Thư . Cô ấy đoán ra là tại sao tôi gọi cô là Tiểu Thư .


   Cô ơi !

   Chừng nào cô đi lấy chồng, cô ?









.





 _________________________________________________ 





   Bài  số 2
  cho TiểuThư 





    Cô rất mê cà phê vì theo cô cà phê có chất làm giảm những buồn phiền .

   Nốc thêm vài ly đen, đen, cô cảm thấy nóng ruột nóng gan .  Vì sao thế ?


         Có phải vì lúc nào cũng thấy trống rỗng trong lòng ?


      Gió luà qua ô cửa , gió có  thứ ngôn từ riêng để rất buồn . buồn như lời kinh sáng , kinh chiều .   buồn như một bài viết ở kinh thánh : Cho đi để nhận .



        Ngày xưa, cô đã cho đi những hạt bụi buồn bã bám víu  nơi cửa mắt .... Cô lang thang, cô lạng ở Net như hình ảnh cô công chúa nhỏ bé đi lạc với bàn chân trần nhỏ bé . Cô thèm khóc để có lúc khóc oà trên những dòng chữ .


    Cô  không là nhà văn , nhà thơ để có thể  viết lên những buồn phiền của mình. Mỗi lần viết xong, cô đọc lại rồi nhanh chóng xóa đi .



    Chữ nghĩa không bao giờ làm cô ấm để vui .


   Ngày hôm nọ cô viết : So sad to say goodbye .


  Ngày hôm nọ cô đọc lại ở Tình Nhỏ Làm Sao Quên .



.....



                      Tiểu Thư ơi .



       Hãy ấn vào Gù Gờ và tìm đọc những bài viết mang tên là : 


     How to Stope worrying  của ông Dale Carnegie .



.                                                                       đăng sơn.fr





   .. 








  *   Bài thứ 3 cho " Người Yêu ' Tiểu Thư -








      Sáng nay, nhìn thấy trời mờ mờ sương . Thay vì mở máy đọc ba cái chuyện lẩm cẩm chướng gió, chướng trời , chuyện những tay chơi Nét nhào vào Net viết bôi bẩn  để cà khịa đập nhau, tôi chợt nhớ ( nghĩ ) đến Tiểu Thơ vì đã lâu không gặp ở một chỗ viết đã đóng cửa và kể từ ngày Tiểu Thư có lòng viết lời chia tay ....



        Tiểu Thư bây giờ đã và đang ra sao rồi ? Có còn thức khuya đọc sách hoặc lạng những trang Net không ?


        Còn thỉnh thoảng khóc nhè không ?



     Nếu còn rơi những hạt lệ khi chạm phải những bài viết rất buồn nào đó thì hãy cẩn thận để đừng làm lệ rơi xuống ly cà phê đang uống . Cà phê pha nước mắt thì dở và tai hại lắm .




      Tiểu Thư ơi !


       Khi viết những dòng này, tôi thấy đôi mắt đẹp của cô đang mở to và chạy mắt trên  dòng chữ để xem tôi viết gì và sẽ đụng chạm gì đến cô ( tôi biết ) và cô cũng biết  rõ là tôi hiền lành khi viết mà .


        Bởi - Vì lẽ (  Ngày xưa , khi cô bắt đầu đọc tôi , thấy tôi hiền hiền thì bây giờ , qua năm 2015 , tôi cũng không dữ hơn ngày ấy )


         Ngày ấy của chủ từ " Em " và " Ông " vì tôi già hơn Tiểu Thư nhiều lắm .  Đáng lẽ cô  phải khoanh tay để ngoan ngoãn gọi tôi bằng Chú . Mà thôi, tôi tu hành , hiền đức để cô em em , anh anh cho tôi  được trẻ ra và chịu khó ngồi nghe cô kể chuyện cô xém đi tu làm bà Sơ .


           - Làm bà Sơ buồn lắm , cô ơi !


       Đôi mắt tình và  xinh đẹp như thế nỡ nào  ngồi nhìn mưa rơi qua cánh cửa sổ chủng viện . Bài hát có câu Em Hiền như Ma Soeur sẽ mất đi ý nghĩa .

      Làm bà  sơ thì chỉ đọc kinh thánh vì truyện tình , thơ văn là những cám d . Người ta có thể cởi áo dòng, xa Chúa . Chúa sẽ buồn chết .


          Và, tôi hiểu là cô sợ Chúa của chúng mình sầu bi nên cô không đi tu .


      Những bà sơ , những ông linh mục không biết làm thơ tình, họ cũng không có cách nào viết truyện kiểu Đoàn Thạch Biền hoặc tệ lắm là kiểu của tôi .


       Ở phố Ba Lê có những cơn mưa, những cơn lạnh bất ngờ . Nếu Tiểu Thư đi  ực cà phê với tôi và ngồi ngay ngắn trược mặt tôi , tôi có nhiều chuyện để kể cho Tiểu Thư nghe .


      Nghe như những câu chuyện cổ tích mà trong đó có đoạn con bé kia đã giận Chúa và đốt thánh kinh để rồi phải ân hận .


      Kể xong, tôi sẽ nhỏ nhẹ mắng em là em  ' khùng ' .    Tôi bật cười trước hai con mắt ngây ngô của em khi có lần tôi  móc lò em :


   - Cũng may là em không phải là bà nhà của tôi . Nếu không thì ngày nào đôi ta cũng phang chảo, đập nồi lên đầu nhau và đường ai  nấy chạy .....


      Em cãi kiểu bướng bỉnh :

    - Anh là kẻ cà chớn và chướng nhất đời . 


      Và để đổi câu chuyện, em đòi tôi bói tướng cho em .


- Tiểu  Thư này, tướng em  sẽ giàu có lắm . Sẽ có mấy thằng đại gia bò đến để khênh em đi .



       Nghe như thế , em có vẻ khoái tỉ, sung sướng lắm .



     Hơ và Hơ !


    -----



     Bây giờ, tôi hỏi em :


 - Trong khi chờ đại gia như thế, em làm gì ?



      Tôi tạm tặng em một câu danh ngôn của lão làm điện ảnh tài ba tên là  Woody Allen như sau :


  "     Je m' intéresse à l'avenir 
        car c'est là que  j'ai décidé de passer le restant de mes jours   "








đăng sơn.fr


     Tôi sẽ dịch  và bình luận câu  danh ngôn ở trên nếu em có thì giờ ghé lại đọc tiếp .







            BÓNG
            TỐI
              ở
           Khung Cửa

...  Là một người viết, chú muốn kể cho bé nghe một câu chuyện nho nhỏ để bé có thể vui khi tháng ba về  :

   

        Sáng nay , chú xem lại tấm ảnh của đôi mắt bé , chú thấy đầy sương mù như bóng trời thu .

   Bên này đang là tháng ba . Có vài ngày mưa ngùn ngụt và cũng có những buổi sáng trời nắng như hôm nay . Nắng như thế , rồi những hoa lá muà xuân sẽ nở rộ , khi trời ấm nắng , người ta thích ra đường ngắm cây cối và đi dạo .


    Còn bé thì sao ?

   Vẫn mờ sương như thế ở ánh mắt đẹp nhưng có nhiều chất xám u buồn ?  Có phải là khi nhìn vào ống kính như thế, bé đã nghĩ đến những điều buồn bã để làm cho mình đẹp và có vẻ mơ mộng hơn không ?


 ( Chú không thể nào trả lời dùm bé ) Vì lẽ : Chúng ta là 2 người rất khác nhau . Chú là một người sáng tác ,đã viết từ rất lâu ,từ cái thành phố  ấy lúc bé chưa ra đời kia kià .

      Và lẽ khác nữa là chú biết sáng tác những điều vui , cho dẫu là có khi ngoảnh đi, ngoảnh lại thấy không có gì để hớn hở , để nhẩy cỡn lên như con ngựa chứng .


     Trí nhớ đã nhắc nhở cho chú là ngày xưa , lúc  ' gặp ' chú ở cái diễn đàn phải gió kia, bé đã viết góp ý với những lời lẽ rất vui, rất nhộn nhịp . Bé như đứa trẻ lên 10 , chạy lũng đũng theo chú qua một vài diễn đàn khác ( với nhiều cái tên khác ) Vậy mà chú vẫn nhận ra bé là ' Bé ' . Chú tinh ý mà ,và vì chú đã là người lớn .

    Thời gian trôi như nước chảy xưôi ngược , có một lúc dài thẫm, bé biến mất . Bé biến  dạng thành  một cánh chim soãi cánh lang thang và vô định .


  Sau đó , với thêm một cái tên khác, chú lại gặp bé ở một lời bé nhắn . Chú thấy buồn cười . Cũng có khi bực bội khi đọc những lời lẽ chán chường quá cỡ của bé ở một vài bài viết như tùy bút .


    Vài người bạn đọc đã có lòng ủi an bé, kể cả chú , chú  đã muốn dựng bé dậy với sự mạnh mẽ hơn khi nhìn thẳng vào cuộc đời .

     Ta thích gì ? Muốn gì ? Và ta làm  gì để có được những điều mong ước cũng như cách  thức thay đổi cuộc sống ngày lại ngày của chính mình ?


       Lắm lúc, chú bó tay, thua cuộc vì bé là con bé cứng đầu .

     Có lúc, chú ví bé như một dòng sông bị cạn nước ( nguồn sống ) và chú đã viết bài viết mang tên " Tiểu Thư Áo Vàng "

    Màu vàng tượng trưng cho điều gì - Bé ?

  Rực rỡ , óng ánh hay là ảm đạm như màu lá chiều thu ?




    Bây giờ là mùa xuân . Cây cối bừng bừng thức dậy rồi đó . Bé thức dậy buổi sáng . Bé sẽ làm gì ?

   Bé có thích chọn quần áo đẹp và thả  những bước chân đi bộ không ?  Bé có giữ  được cho mình những nụ cười tươi nhất đ so sánh mình với trời xuân tươi không ?


       Viết xong những đoạn cho bài viết này, nhìn lại ánh mắt trong ảnh của bé một lần nữa, sao chú vẫn thấy một thứ bóng tối .


   Có phải vậy không ?






 đăng sơn.fr
( - Xứ Nắng)


















       






   
 *

        Bài thứ 4 
       cho TiểuThư .

                                                 _____________________________ Paris 13.01.2015
   



     
          Giờ này, có lẽ Tiểu  Thư đã leo lên giường ngủ rồi sau khi đọc 10 kinh Lạy Cha , 20 kinh Kính Mừng .


            Kinh Lạy Cha thì đọc như sau :


 "   Lạy cha chúng tôi ở trên trời . Ý cha dưới đất cũng  như trên trời . Ý cha nằm ở màn ảnh cái PC nóng hổi mỗi đêm .

    Xin cha cho con đừng hờn dỗi , đừng nhăn nhó cả chục lần trong ngày. Chỉ xin cha khúc bánh mì có trét bơ hằng ngày và vài bức thư tình kiểu Paris xó xọn ..... "



      Trời !

     Ở đó mà xảnh xe .

     Mấy hôm rày, Paris đông người lắm,  nghẹt người vì  ào ra đường biểu tình với nhãn hiệu " Je suis Charlie "


     Paris  nằm ở câu kinh đó, Tiểu Thư ơi !


     Paris vẫn tình, vẫn đẹp vì là cái nôi của văn hóa . Trong cái nôi ấy, tôi chỉ cho Tiểy Thư thấy một hàng chữ như sau :



     " Ma Petite .

      Sois Heureuse . Quand tu as tout ce qu'il faut   "



    Amen




    đăng sơn.fr
   















ct



Aucun commentaire: