CHẠY TRỐN.
___________________________________________________________
Thật là một ngày đoảng vị ! Làm đâu hỏng đấy : Ra đường trợt ngã, vào lớp thì mất tập vở, về nhà thì điện cúp , thò đầu ra vườn thì nghe vợ chồng hàng xóm cái nhau ỏm tỏi " Tao giết mày, tao đập mày - Xéo ngay đi ..."
Nhỏ chán nản , lắc đầu, lò mò vào bếp ,bắt nước pha ly cà phê . Đèn đóm tắt hết, điệu này thế nào cũng phải gặm bánh mì và học bài dưới ánh nến ( lại có tật sợ ma )
Chợt dưng, dưng mà thấy chán đời, chán học, chán bạn bè, chán cả chuyện lấy chồng .
Nhỏ ngồi uống cà phê, vén tóc . Cắn bút . Nhỏ đang muốn quậy phá cho tiêu tan bớt bực dọc . Có lúc Nhỏ chỉ muốn làm con trai để thỉnh thoảng buồn buồn cái gì đó, gây sự, săn tay áo đấm đá ( Chắc là thượng tay hạ chân xong thì đã đời lắm dù sứt trán u đầu - Ngày xưa, bố hay kể chuyện bố thích đánh nhau, cho đến ngày lên dại học, gặp mẹ nên bố dịu đi - Bố chép miệng, xoa đầu con gái : Tình yêu làm người ta thay đổi như thế đấỵ , con ! )
Nhỏ chẳng hiểu gì về tình yêu . Nhỏ chỉ thấy trong ánh mắt của thằng bạn học có cái gì khác lạ và nó hay lẽo đẽo theo Nhỏ mỗi lần tan lớp . Nhỏ kệ, Nhỏ lờ lờ cho dù có lúc thấy mình thiếu cái gì đó khó nói .
Lắm lúc, Nhỏ cũng thử thèm đọc một lá thư tình. Thử xem sao ....
Mà sực nhớ lại thì cái thằng bạn học có ánh nhìn rụt rè ấy chỉ giỏi toán và dốt văn nên có lẽ nó không bao giờ biết viết thư tình . Chả lẽ khi nhớ Nhỏ, nó gửi cho Nhỏ một trang giấy ghi toàn là phương trình toán học ? Trong tình yêu thì phải có thơ, có nhạc , có dòng chữ mềm chứ ?
Có lần mẹ rù rì với con gái như khuyên bảo :
- Ráng học hành đi, con ! Đừng mơ ảo với ba cái tình cảm lăng nhăng .
Nhỏ cong cớn môi, làu nhàu :
- Con biết mình phải làm gì mà, mẹ . Thế mẹ biết yêu lúc bao nhiêu tuổi ?
Hỏi để mà hỏi vậy thôi , vì làm như đó là chuyện bí mật của người lớn vì mẹ không thích bị khẩu cung . Lắm khi Nhỏ bực dọc vì không thấy mẹ thử hạ mình như một người bạn để choàng vai con , cùng ngồi xuống thềm cửa . Nhỏ rất thèm được mẹ hỏi han : Con có điều gì phân vân ? Tâm trạng con ra sao ?
Ngồi ngẩn ngơ, cứ gậm gậm đuôi cây bút, Nhỏ bỗng thèm yêu, yêu là sống theo một cách khác, sống hoàn toàn với cảm giác được săn đón, được săn sóc, được cưng chiều .
Nhỏ loại hình ảnh thằng nhóc học trò ấy trong đầu để thay thế bằng hình ảnh của một người lớn ( đàn ông ) vững chãi hơn .
Trong đầu Nhỏ phân loại 2 hoặc 3 type đàn ông ấy như sau :
- Người lớn - đã có vợ . Công việc làm ăn vững .
- Người lớn- Ly dị rồi, hoặc goá vợ . Đầy kinh nghiệm sống .
- Người vừa vừa lớn- Chưa bao giờ dám lấy ai .
Dò lại những ý nghĩ kỳ khôi ấy trong tâm tưởng, Nhỏ chóng mặt, nhức đầu muốn khóc lên thật to .
Cái bóng của Nhỏ hắt lên tường thầm thầm từ ánh nến đã như một sự chạy trốn . Nhỏ nhìn trừng trừng và nói với cái bóng ấy : Ta sẽ làm gì để đừng chạy trốn với chính mình ?
( Có thể chừng vài ba năm nữa, Nhỏ thể nào cũng có câu trả lời )
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire