mardi 30 avril 2013

Ở ĐÂU ĐÓ - ( văn )-

 

--







Ở đâu đó .



 Lắm khi mình bí chữ sau một ngày mệt nhoài ...

  Chiều xuống,đi làm về,rời khu vườn đầy tiếng chim hót giữa hoa lá,rời một chỗ ngồi yên tĩnh,mở cửa văn phòng,nghe vài bài nhạc nhẹ ( loại blues,bossa nova ) ..Có khi ngồi  yên,thừ người nghe  cơn uể oải kéo đến .

  Viết gì khi đầu óc rã rời ?

 Viết gì khi đôi mắt chực chờ đòi đi ngủ để lấy lại sức ?

  Có nhiều điều để viết  :  Viết về một tia nắng rưng rưng có lẫn bụi mưa của những ngày muốn mưa - Viết về một sân khấu trình diễn đầy ấp người và chợt nhiên cơn hứng kéo đến,mình đã đứng dậy phụ diễn với anh chàng nghệ sĩ ấy ( Những tiếng cười,những câu nói vui đùa dí dỏm đã làm người say,say ... )


 Có rất nhiều điều để mà kể .Kể về một thoáng đời .

 Có lắm khi,ngừng viết,để dành một khoảng trống và mình đọc ......:



....     






 

 

Đâu Đó Có Một Nỗi Nhớ

 
 
- Anh làm thơ tình hay quá nha .
- Anh không làm thơ tình bao giờ.
- Thơ anh vậy mà nói không là thơ tình hả? Tình quá đi chứ.
- Anh chưa bao giờ bị thất tình nên không làm thơ tình được. Phải bị thất tình rồi mới làm thơ tình được.
- Chứ anh làm thơ gì đó?
- Anh làm thơ quê hương, gia đình...
- Chời ơi, thơ toàn là nhớ thương mà nói không là thơ tình.
- À, thơ nhớ thì có.
- Thơ nhớ của anh đó, nhớ da diết, nhớ rụng rời. Vậy không tình sao nhớ?


- Hahaha...
- Không tình mà nhớ đến làm thơ như anh, nếu có tình thơ còn ướt át đến đâu nữa hả anh?
- (lại cười lớn hơn ...) Cũng chỉ là tưởng tượng thôi mà.

- Chịu thua anh rồi đó nghen. À em biết rồi, thơ anh mới có tình tình thôi chứ chưa phải là tình. Cũng như anh, mới có già già thôi chứ chưa phải là già. Chịu chưa?

- Em nói vậy anh chịu lắm. 


Tôi biết rồi, trong anh vẫn có một nỗi nhớ từ nơi xa xôi ấy. Dù biết chỉ là dư âm ngày cũ. Xa lắm rồi. Trong những phút bâng khuâng, hồn thơ kéo về, thì kỷ niệm còn đó, và anh đã viết nên những câu thơ thật tuyệt vời, thật đẹp. Phảng phất trong nỗi nhớ có mùi hoa dạ lý hương, bình hoa người ta gửi tặng anh khi đi trọ học xa nhà. Mỗi buổi tối ngồi học bên cửa sổ, nhìn bình hoa, mùi hương thoang thoảng nhẹ nhàng.... chả trách gì mấy mươi năm sau anh chẳng quên được...


Dù đã xa, anh vẫn nhớ ánh mắt người ta nhìn anh là lạ từ ngày ấy... Chỉ là một thoáng qua, chỉ một chút gửi gấm trong ánh nhìn, vậy mà theo anh cả đời. Không làm anh bận lòng, bận trí, nhưng đâu đó mùi hương ấy vẫn quấn quyện trong chữ nghĩa của anh. Chẳng thể gọi là tình yêu chả trách nào anh bảo thơ anh không phải thơ tình. Vậy là anh may mắn. Không có chuyện tình đẫm lệ, không có chia tay ngậm ngùi, để bây giờ thơ anh chỉ viết về một nỗi nhớ nhẹ nhàng nhưng thấm đượm thật lâu như hương hoa từ thời mới lớn.

Đâu đó vẫn có một nỗi nhớ, dù mong manh nhưng không mơ hồ.
Đâu đó vẫn còn một chút tình, dù không hiện thực nhưng vẫn hiện hữu.


 
Nguyệt Hạ
Cuối tháng tư 2013



.....



   Đọc xong,thử viết câu góp ý :






dangson.fr
 

     Ở ĐÂU ĐÓ
    ________________________
 
 
 
   Trời ngừng mưa - Ghé đọc trang viết của cô ,anh cảm thấy nhẹ nhàng ( ở một góc sớm )
 
   Nếu Cô là một nhà văn,có thể ở một vài bài,anh sẽ bầu cho cô là nguời viết nhẹ nhàng nhất trong năm 1900......
 
  (  Vì ở thời ấy ,chưa có ai viết nhẹ nhàng man mác như cô.Trần Mộng Tú,Nguyễn Ngọc Tư,Nguyễn Xuân Hoàng và cả đăng sơn.fr thì chỉ là những nguời chập chửng viết sau này mà thôi ) - Chẳng biết họ đã viết gì?.....
 
 
  Cô nè.
 
   Anh xin cô bài viết tên : Đâu Đó Có Một Chỗ Nhớ - để mang vào blog Chúng Mình của anh. Biết đâu,có ngày anh dịch bài này qua tiếng Pháp - Biết đâu, có kẻ đọc mà rưng rưng ( Khi đọc văn nhẹ nhàng,nguời ta dịu đi... )
 
 
 
anh

 
NgụyHúc
 

dimanche 28 avril 2013

NGỌT và Có Chút Đắng -


-







___NGỌT và Có Chút Đắng _________
 
Hình ảnh đã đăng
dangson.fr
          


 Ừ , thì em đi
 
 
  Những ngày bên này
 Mưa rơi đầy vai
 Đếm giọt mưa rơi
 Thấy tình mình rơi
 
 ... Những ngày  ở đây
    Lặng lẽ gió cuốn
   Buồn vui ở lại
  Ừ ,thì em đi
 
  Về nơi lặng ấy
  Giữ khoảng đời mình
  Giữa mưa và nắng
  Tôi giữ bóng mình
 Tưởng là hai đứa
 Ngày nào chung bóng
 
Ừ - ừ ,em đi....
 
 
   N.DuyToàn &  đăng sơn.fr 
dangson.fr

 
   

Ừ - thì em đi

ừ - thi em đi
Có gì đâu để nói
Ở chỗ hẹn thề

Em về nơi ấy
Có chút buồn vui
Khúc đời nắng ấm
Muộn góc đời tôi


Quay mặt là đi mất
Dấu lòng một câu hát
À ơi, tình đã vuột tay
Mây bay qua núi những ngày xa nhau ...



đăng sơn.fr
đăngtoàn - 2012



 -  Đ -


tôi gửi em giọt đắng
em bỏ thêm đường ngọt
hòa loãng nỗi buồn tôi

tôi gửi em dòng mực
viết dùm nhau chuyện tình
những ngày em đến muộn
ở một chỗ chúng mình

tôi gửi em góc phố
gió chiều vắng nhau
em hứng ngọn gió
lùa vào tim nhau

gửi em cơn giận dữ
khi tôi không biết nói
em pha vào cà phê đắng
khi tôi quay đi ......


 trần.k.sơn




 -------------



 LẠC NGÕ TÌNH NHAU




   Làm sao để ngọt với em

   Khi mà tình đã chẳng nguyên vẹn tình?


   Làm sao để giữ chúng mình

   Dưới trăng lạc lối chòng  chành lối đi


   Ngày nào dịu tiếng thầm thì

   Bây giờ thì đã chia ly lối về


   đăng sơn.fr 





* photo by nguyễnNamPhi - France



 NGỒILẠI -

đi đi - em !
để tôi ngồi lại
thấy đời mình còn nguyên
ở kẽ ngón tay có tiếng gió

đi đi - em .Đi thật xa
Đừng quay đầu lại
Dù lòng còn vướng cơn đau
Có gì mà xót xa

tình yêu là như thế
tình đời là như thế
một ánh nắng muộn màng
giữa tiếng chuông ngân

tình  rồi cũng mờ nhạt
như dấu mực trên dòng thư tình


Ừ - em
Đi ,đi em..........

 đăng sơn .fr



Ở CÕI CHÂN KHÔNG

Tự dưng thấy mình có điều thừa thãi
Thừa cho dài lắm ở buổi chiều
Khi tôi không còn đợi chờ em
Đợi em ở một khái niệm tạm bợ của niềm hạnh phúc

Có lẽ
Hạnh phúc ở lời tình ái là điều không có thật
Từ một khoảng cách mơ hồ
Từ một lời hẹn như gió thoảng
Từ những điều thừa mứa tạm gọi
Làm gì có thật nơi chúng ta ở
Nỗi buồn và cái cảm giác vu vơ
Của nửa buổi chiều khi nắng ,khi mưa

Những giọt lệ nào đó nơi em
Giữa chiều
Những khắc khoải nào đó không hình thể nơi tôi
Giữa chiều và tiếng lá rơi

Thảng thốt như thế
Hoẵng sâu như thế
Đâu thể nào gọi là niềm hạnh phúc
Đâu thể nào cứ thăm thẵm mãi như thế
Ngày mai của thêm một ngày đầu tháng
Tôi hững hờ ghé mắt vào tờ lịch trên tường
Thấy lòng mình trở nên hờ hững bình thường
Bình thường và lặng lẽ
Đang là điều tôi nghe được - Đang...


Ừ - Phải rồi -Em
Tôi cúi xuống mặt bàn tìm phím chữ
Viết như nhớ lại một cảm xúc
Từ một ngày ở chúng ta không còn đủ niềm hy vọng
( Cho dù nhỏ nhoi nhất )

Trên phím chữ và ở dưới sức nặng của những ngón tay tôi
Là một nỗi đau nào đó không thể sờ mó được
Chỉ là cảm nhận
Chỉ là như thế
Hạnh phúc,tình yêu,chờ đợi ,khao khát
Chỉ là một cảm giác trừu tượng
Bởi vì một lẽ
Em và tôi từ hai thế giới không bao giờ có thể nhập chung lại
Chỉ là sự im lặng mà thôi - em ...



Trần.K.Sơn & nguyễntrườngan           



samedi 27 avril 2013

- Ừ - thì em đi

-----


-   Ừ - thì em đi
  _______________________
   @nguyênhạ  - đăng sơn.fr





Em gọi :

- Mai em đi rồi,anh
   - Đi đâu?

   - Đi lấy chồng chứ đi đâu....

   -...

  - Sao anh im?

- Anh không biết nói gì

- Thì bây giờ nói đi.Em nghe

- Sao không mời anh?

(  )

( Em chưa thấy ai ngu dại hơn anh. Cái gì anh cũng để tuột mất.Trắng tay ! Có những câu hỏi mà anh chẳng khi nào có câu trả lời.Sao anh đụt vậy anh? )




________________


/Đang viết....Để  hiểu câu chuyện ra sao,xin bạn tìm nghe bài Tiếng Hát Chim Đa Đa - và xin đừng ai khóc.Khóc mà làm chi?   /





* photo by nguyễnNamPhi  - france

vendredi 26 avril 2013

WARNING

..





.   CHUYỆN HẬU TRƯỜNG


.
  

Để bình tâm viết và bớt bực bội,tôi chọn  những bài nhạc nhẹ,êm để viết dù trong lòng mình đang muốn làm bão tố,cuồng phong

  Và ở một góc sáng này - tôi viết :

- '' 8 "

   Chiều hôm qua,trời mưa phùn,lạnh,tôi điện cho cô em ở xa với vài lời thăm hỏi,cô nói :

   - Anh cẩn thận ! Họ điện cho em,họ nói anh  hay phone tán tỉnh cô này ,cô kia.Họ rù rì đầy các diễn đàn...

   - Họ là ai?  Nói cho anh nghe và cho anh biết tên nick của họ - em?

- No ! No ! Anh chỉ nên biết thế thôi.Anh phone để tán tỉnh,yêu đương ai thì anh biết.


Trời đang muốn làm bão với gió mạnh - Tôi nói sơ cho cô em gái nghe là thỉnh thoảng có kẻ lấy nick của người này ,người kia gửi vài cái thơ để thóa mạ tôi với những lời lẽ rất nặng nề và  tôi không trả lời,trả vốn gì.Tôi bình tâm !


  Chuyện gì ở  xảy ra ở đằng sau hậu truờng của những diễn dàn viết?  ( Cho dù là những diễn đàn có những  nhãn hiệu rất hiền lành ,có vẻ học thức? )

  Họ ! Những cái tên đã chọn dù đẹp hay xấu và có lắm lúc thay đổi Nick Name liên tuc..Họ muốn gì ở cái ảo tính của họ?

Có phải là theo họ thì những kẻ làm thơ,viết văn đã có rất nhiều ảo tính để trăng hoa và cũng có thể là sau khi đọc xong những bài văn xuôi,những bài thơ nào đó thì họ cần đóng phim với sự thêu dệt phong phú của họ? Và họ viết gì,cần gì để viết? Họ viết và diễn đặt như thế nào?

   Họ có cần lấy những cái tên rất bóng bẩy và chui vào thế giới ảo để tìm kiếm và chọn bạn tình lý tưởng không? Những điều họ muốn thì họ có đầy đủ lý do,nguyên cớ vì sự tự do riêng của họ.

Chuyện hậu trường và chuyện " tán " (  - 8 -  nói theo kiểu văn hoá Net ) là chuyện riêng và quyền của họ. - Tôi ! Kẻ bình lặng để viết với một cái tên duy nhất ở các diễn đàn,tôi có danh dự  và cái tên gia đình của mình.

Tôi không cho phép mình tự bôi nhọ mình khi viết. Và tôi sẵn sàng làm giông bão.




 

đăng sơn.fr
   ( - France - )     

   

vendredi 19 avril 2013

chỗ dành cho những người TÒ MÒ


_______________________________







_________________________________

 ...  Biết thế nào cũng có người tò mò  đi lạc vào đây để xem có cái gì trong này ( hihihi ! )


...   Để xem chủ nhà Quậy và Quạu ra sao há ?



    Cứ yên chí !  Vài ngày nữa ở đây,Tí Quạu sẽ diễn xuất,diễn trò ra rít .


   Bây giờ thì không quậy - không viết nữa vì hết xíu quách .  



Hình ảnh đã đăng





 --------------




 Bây giờ thì thử  " quậy " kiểu khác ở tranh ảnh .

CÓ AI TÒ MÒ không ?

Nếu xấu tính  tò mò,tọc mạch thì xem tiếp dưới đây :



  **


 Ở Một Chỗ Nào đó ( No Image ) 








    Là người yêu thiên nhiên và thích chụp ảnh,có khi nào bạn đứng trước một quang cảnh,một sự việc rất thoải mái mà lòng cứ ưng ức vì đã không mang theo cái máy ảnh ?

  Bạn thấy giận bạn và ghét bạn lắm !

Phải vậy không ?


Nếu bạn trả lờ với chữ " CÓ " thì bạn sẽ hiểu tôi .


   Tôi đang ngồi cạnh một bờ hồ thoai thoải nắng chiều  vào  lúc 4 giờ .Trời dịu vì mùa xuân sau những buổi sáng lành lạnh . Ly rosé hồng hồng óng ánh trên tay đang nhìn tôi -

Nó thì thầm như con gái e thẹn :

- Sao im ru á ? Máy ảnh đâu rồi ?

- Để ở nhà

- Xời ơi ! Hỏng chuyện ! Có thế mà cũng quên ;Buổi chiều đang nồng nàn như thế ....


Tôi đổ quạu .Ly rosé cũng quạu,nó chui tuột vào bụng tôi ,chạy trốn..



Tôi rời chỗ ngồi,đi vòng quanh hồ nước, và đành chụp ảnh bằng những ánh nhìn :

______________________________

( 1 )



_______________________________


Clic - Clic .



-------------------------------------------------



( 2 )

--------------------------------------------------




   Trí nhớ là điều tốt .Tôi hứa với trí nhớ của mình là sẽ trở lại mặt hồ như lời hẹn với một tình nhân .


   Bây giờ,tôi cho bạn xem chân dung của người tôi yêu  ( nếu bạn muốn tò mò )  :



-----------------------------------------------------


( 3 )


------------------------------------------------------


Nàng đẹp lắm,thêm sự dịu dàng khi bên tôi . Nàng có mùi hương ngọc lan của thời tôi mới lớn .



Hẹn với trí tò mò của bạn ở một lần khác - Nhé .


Cứ vậy đi .



                                                                                                        

PHÍA SAU của Nỗi Cô Đơn

..




  PHÍA SAU của Nỗi Cô Đơn
____________________________
. @nguyênhạ & đăng sơn.fr

.
" Đừng đọc tiểu thuyết diễm lê.Đọc đã rồi sẽ lây cái ủy mị buồn bã. Nó bám vào người không tốt ".

Đó là mấy chữ viết trên mẫu giấy kẹp vào giữa trang sách.Trang để số 123. Lật sau mẫu giấy thì cô thấy dòng viết khác : " Em có biết tại sao là trang 123 không? Cứ thủng thỉnh mà đọc rồi em sẽ hiểu "

Cô gấp quyển sách lại,không đọc nữa dù trong lòng cứ tò mò muốn biết sẽ là thế nào,ra sao. Cô biết anh ấy có cái kiểu lạ lùng như thế : Cứ tại sao - tại sao để người khác đoán.Làm như anh muốn viết kịch,dựng bản phim.Cô rời chỗ đọc sách,lững thững ra vuờn nhìn bầu trời đang xanh,đang đẹp với cái tên gọi buổi chiều.Mấy ngày hôm kia đã mưa nhiều lắm,trông hàng hoa xanh tím ngả nghiêng ẩm nước thấy mà tội nghiệp. Chiều nay,trời thương hại ngừng mưa để hiu hiu nắng ấm.

Bước gần đến một cụm hồng đang phơi gió nhẹ,cô nghĩ đến anh ,người có giọng nói nhẹ nhàng. Chẳng bao giờ anh nói nhanh,hấp tập.Làm như anh chẳng khi nào vội vàng.

Có lần,cô trêu anh :
- Khi nào thì anh vội?
- Tại sao lại vội?

- Anh thấy ghét. Lại trả lời bằng câu hỏi lật ngược như thế .Ghét thật !
- Ghét giả là sao,em ?

Cô quay đi,cố gắng làm cái mặt sưng sưng để thay thế câu trả lời. Nếu ở đời này , người ta cứ loay hoay đi tìm những câu định nghĩa ,có lẽ sẽ phải tốn nhiều thời gian và nhức đầu lắm.Lắm lúc cô nghĩ là hãy cứ đơn giản mà sống kể cả lúc yêu nhau.

Chuyện của cô và anh không phải là chuyện tình ( cho dù có đôi lúc cô cũng muốn như thế,cái ý muốn thì có mà có làm được hay không thì không phải dễ )
Biết là như vậy kể từ lúc quen anh ở một thư viện của thành phố. Hôm ấy ,cô đang ngồi đọc sách,ngón tay cầm viết đang ghi chép những dòng chữ thì anh đi ngang. Chẳng biết anh làm gì mà lại đánh rơi chồng sách xuống đất,cô nghe tiếng động giật mình quay lại.

Anh cuời ngượng ngập và xin lỗi :
- Tôi biết mình là kẻ rất vụng về.

- Cứ tự nhiên,chẳng mắc gì đến tôi.

Cô lạnh lùng quay mắt trở lại trang sách ,cô đang quýnh quáng với ngày thi sắp đến và biết những đề thi sẽ rất hóc búa.


Sau những ngày thi cử , thỉnh thoảng cô thấy anh ở thư viện.Vẫn cái chỗ ngồi quay lưng ra khung cửa sổ loá ánh sáng.Khi cô đi ngang,anh ngừng đọc,gật nhẹ đầu như tiếng chào không có lời nói.Chỗ cô hay ngồi cách ba dãy bàn sau lưng anh.Có lúc cô ngừng đọc để nhìn bờ lưng rộng phản của anh,mái tóc hơi để dài phủ gáy nhắc cô về một hình ảnh của một nguời nghệ sĩ chơi dương cầm.

Và cứ như thế , tình cờ để không còn gì là tình cờ nữa.Gặp mặt hoài đâm quen. Một lần kia,đi uống nước với anh,nhìn ngón tay áp út có đeo nhẫn cưới,cô hỏi anh :

- Anh có mấy cháu rồi?

Đọc được thoáng buồn bã trong mắt anh ,anh lắc đầu :
- Vợ tôi không đẻ được.Cô ấy ngồi xe lăn

Anh nhỏm người ,móc ví chià cho cô xem tấm ảnh người đàn bà có khuôn mặt bầu bĩnh xinh xắn. Cô để ý đến đôi mắt đẹp rất trong sáng ấy.

- Nàng bị tai nạn xe hơi,phải cưa chân và tôi thành đôi chân của vợ mình....

Anh chẳng nói gì thêm nhưng cô biết là anh rất yêu vợ,cô hình dung đến hình ảnh dịu dàng của người chồng đẩy xe lăn cho vợ mỗi chiều đi dạo quanh mặt hồ êm ả nắng.Hai người cười nói khi nhìn nhau tha thiết...


- Có khi nào anh biết cô đơn không anh?

Anh nhìn cô ,cười hiền lành như tàng lá lao xao gió đang che khuất cánh cửa thư viện bên kia đường. Bên này là quán nước,chỗ cô hay chờ anh nhâm nhi ly cà phê pha rất ngon,cô chờ câu trả lời của anh khi cô tò mò hỏi thăm và cô đoán là anh sẽ hỏi lại mình về chữ " cô đơn ".

Chẳng lẽ cô kể về một bóng tối có góc tường của ngọn đèn đêm ,trên vách tường thấy có in một cái bóng.Bóng của mình (? )

Đọc ở đâu đó trên trang sách,có kẻ viết : ' Đi đâu,ta cũng một mình '


* * *

Rời khu vườn,trở vào nhà sửa soạn bữa ăn tối,cô ngồi vào bàn,mắt thoáng nhìn vào quyển sách đang đọc dở dang có mẫu giấy kẹp vào trang 123,cô mở lại trang sách.Sách kể một chuyện tình có lòng thủy chung của một người chồng mất vợ. Đọc xong,cô đứng dậy,tựa cửa nhìn ra khoảng tối đang ngập đầy khu vườn rì rào gió.Cô nghĩ là ngày mai cô sẽ không đến thư viện nữa. Cô muốn chuyện của cô và anh ấy không phải là một câu chuyện tình cho dù trong lòng cô muốn giết đi một khoảng tối cô đơn.

( Khi mình mất đi sự cô quạnh của mình thì kẻ thứ ba kia sẽ trở thành đơn côi )





___________________

















  

lundi 15 avril 2013

Đang Viết .......... ( Cấm xem )





________________________________________________



dangson.fr



_______________________________________________

.





dangson.fr - 2013



   Có người hỏi :

  " anh Bébé lôi thứ lần 101 và bản nhạc Ngày xưa Hoàng thị... ra hát là sao dzậy, bộ cô bạn Ngày xưa Hoàng thị... của anh lì lắm hả, cổ giận anh Bébé dai lắm hả ? "

    Làm sao để trả lời cho dù là muốn trả lời lắm  ?


    Phụ nữ là một trong những sinh vật lạ lùng mà thượng đế đã tạo ra để trừng phạt những kẻ thích đắm đuối như anh .

  Và đôi lúc - ghét họ hay thương họ,anh có vài điều để viết .

  Sau những con toán ở đời thường nhật,người ta lục túi,thấy còn lại một dúm chữ để viết thư tình  /

  Nếu người ta không đọc thì chữ nghĩa của mình đi lạc như chú mèo nhỏ đi tìm mẹ....


dangson.fr _ 2013

 

    đăng sơn.fr


            
   



---------

   

by NguyễnNamPhi - France
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
-
 
 
 
 
 

 




 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

dimanche 14 avril 2013

ĐI DẠO ....

_








_____________________________________
Đ I  D Ạ O  ở MộtGócPhố

 * Texte - photos : đăng sơn.fr






   Vào một ngày nghỉ,bạn làm gì ?

   Nhịp tim của bạn đập tốt chứ ? Bạn muốn xả stress tí đỉnh không ? .Nếu bạn trả lời bằng hai cái gật đầu thì xin bạn theo tôi - Để đi đến một chỗ có thể gần nhau ( Miễn là chúng mình biết hoà thuận tử tế với NHAU - Viết chữ " Với NHAU " to tuớng như thế vì tôi muốn làm vui lòng bạn và cái máy ảnh của tôi ,nó thích chung thủy như một người bạn thân + người yêu )...



________________________________________________________________________

    

dangson.fr
 
 
 
 

 

 

  Ở những khu phố khá chật chội,tìm chỗ đậu xe thì mệt lắm ,chúng mình có thể đi bộ hoặc cùng nhau lạng vèo vèo bằng xe đạp ( xe đạp là một trong những phương cách làm thon bụng và dẻo dai cho đôi chân ) ...

 

 

 

Thử vài kiểu xe đạp xem sao,bạn nhé :

 

 


 
Tùy bạn - Bạn thích xe màu gì ?
 
 
 
Có thích có một cái dù lỡ đạp xe dưới mưa không ? Muà này hay có những cơn mưa rào bất chợt .Ai mà  biết trước
 
         Thôi cứ thế này cho yên tâm .
 
 
 





Bây giờ mình đi :
 
 
 
 
 
 

 
 


dangson.fr
          

 
 
 
 
 
 
 
 

     Ở chỗ này,chỗ kia có đôi điều để ngắm :



                                                                                                


Ngắm sự độc hành


 
 
Ngắm bàn ghế trên một con đường còn vắng người



 


dangson.fr

                                                                                                        
 

                           

 dangson.fr

 

 Ở góc êm đềm như thế này,mình biết rằng mình có những chỗ để lại gần với nhau .Bạn có nghĩ như thế không ?
 
 
 
 
Tình thân ở đây
 
 
 
...
 
 
 
 
 
dangson.fr  -  2013
 
 
 

jeudi 11 avril 2013

Nỗi Lặng Thinh Mới Nhất Nơi ChúngMình

--




    Ở MỘT CHỖ
   có thể Yêu Nhau -







photo by NguyễnNamPhi - France






      Trái đất này rồi như chật chội
      Những khu phố,những con đường rồi khói bụi đến ngộp thở.

      Biết là như thế .


     Em và tôi - chúng ta có lúc cần đến nhau như một điều giản dị .Đừng ví em là gió,là nắng,là hơi ẩm của một mùa nào đó bao quanh tôi.

    Tôi không cần những ví vón,ẩn dụ ấy để có một thế giới tình yêu .

    Chỉ cần em ngồi yên lặng - thật lặng yên .Em uống một cái gì đó,em mở to đôi mắt đẹp của em để tôi đếm những được những khoảng ánh sáng cần thiết,phải chăng,cho độ đo ánh sáng từ ống kính của mình.

    Em biết không ? Có những thứ ánh sáng dịu vợi mà tôi không thể nào bắt được khi mỏi chân lang thang ở một cánh rừng không hề có mùa màng,không hề có những cơn mưa như trong những bài thơ mưa của tôi ,tôi tìm một chỗ ngồi,lục lọi ký ức,cố nhớ lại những điều mình đã học từ môn nhiếp ảnh và thua cuộc....


    Ngày hôm kia,tôi lại nhà người bạn,nhìn lên màn ảnh vi tính thấy những màu sắc khác cách chụp ảnh cũ mèm mèm của mình - giữa tiếng nhạc êm,êm ,tôi nghĩ đến những điều mình sẽ viết khi tôi có em và cùng một lúc rất xa em .

   Em đọc để biết tôi nghĩ gì ,khi đọc những đoạn viết có lúc vui,lúc buồn này,tôi nghĩ : Em sẽ hiểu được thế nào là một tình yêu . ( Tạm gọi là như thế )











 
 * Photo by NguyễnNamPhi - france





 


LẶNGTHẦMNƠICHỖHẸN






em không nói - tôi có gì để nói ( ? )


gió lặng thầm trên tuờng cũ nát vôi


mỗi buổi sớm là chừng ấy chờ đợi


chỗ hẹn nào đã khắc dấu chân tôi




trong khoảng nhớ,chỉ mình tôi chờ đợi

một nụ đời nghiêng ngả rụng lá tôi

chuyện tình nào cũng có lời ly biệt

chẳng lẽ em cũng là chuyện thế thôi ?


 N.DuyToàn 

Thử rời ánh mắt khỏi màn ảnh Pc của em,tôi dắt em đi dạo,tôi muốn chỉ cho em chỗ tôi dấu một nỗi lặngthinh cần thiết....
NỖIlặngthinhmơínhất 
( nơi chúng mình )

________________________________________________
                              *  đăng sơn.fr

   Nhiều khi ta không cần nói với nhau
Kể cả chuyện dặn dò như mẹ dặn cha mặc áo ấm
Như ánh mắt trẻ thơ ngây ngô làu nhàu
Mỗi khi cần đi  đâu đó
Nhiều khi cứ lặng  thinh,lặng thầm
Ngồi nhớ lại những điều mình đã nói với nhau
Ngọt ngào
Ngọt kẹo ngâm đường ngọt vị môi nhau
Nhiều khi
Chẳng có một câu nói,một nửa chữ nào
Trên trang giấy trắng lạnh như mùa đông mặc áo trắng
( chúng ta :
Những kẻ đua đòi tập tành yêu thương
Khi đọc xong một chuyện tình trái mùa trở gió
Khi đọc xong một bài thơ ra vẻ yêu nhau đắm đuối lắm )
( chúng mình
Những kẻ không thể nào giả vờ yêu nhau
Gỉả vờ nhung nhớ nhau
và chúng mình không phải là diễn viên đóng kịch )
Nhiều khi giữ im lặng từ nhau như thế
Nỗi thầm thầm như bóng đêm chỗ em ở
Nỗi im hơi - lặng tiếng
Cũng là một thứ tình yêu có vẻ như tròn vẹn
Cho dù         ...        ( ............... )
Tôi để trống một khoảng có những dấu chấm như thế
Ở một câu viết không phải là thư tình
Khi lặng im là lúc tôi không còn biết viết gì
Từ một nỗi nhớ nhung không rõ rệt
Nỗi nhớ ấy vẽ hình dáng em
Dịu dàng như cọng gió
Ngọt lịm như giọt mưa ngày em dỗi hờn
Ở nụ hôn tôi đi lạc
 Giữ im lặng đi em
giữa tiếng mưa chiều
Cứ như thế mà im








  *  photo by NguyễnNamPhi - france





...







photo by NguyễnNamPhi - France












 






TÌNH YÊU 
ở giữa giọt mưa 



Nghe tiếng dương cầm đêm 
Khuya sao buồn như những giọt lệ 
Ở ngày nào đã nói tiếng yêu 
Và từ một ngày chúng mình xa nhau 


Xa như thế - làm sao mà biết được 
Những khắc khoải trong lòng nhau 
Mỗi đêm về lại nghe tiếng dương cầm đau lòng nhau 
Xa như thế thì tình buồn thêm chút nữa 


Tình yêu nằm lơ lửng, treo thân trên cây thập giá 
Rồi tất cả trở thành bụi mờ 
Bụi thời gian bám vào ánh mắt nhau 
Và đôi lúc, trở thành những tiếng mưa khuya ..... 




N.DuyToàn & đăng sơn.fr 






XA




xa nhau một thuở tình ai
ai đi có nhớ những ngày xưa kia ?
sầu buông mành cửa đêm ghì
bóng trăng chìm xuống từ khi tình buồn


Trần.K.Sơn








VỀ bên Ấy




về bên ấy đi,em
nơi có biết bao niềm vui chờ đợi
để thấy mình mơí nguyên
như một ngày nào tươi thắm
khi ta chưa gặp nhau

về nơi có dãy phố và cửa hàng rực rỡ
tôi cũ xưa,một mình tôi ngồi lại
đời đong đưa qua khung cửa sổ
nắng tràn vào,nắng tê tái

rồi cũng sẽ quen
rồi thế nào cũng sẽ quên....


Trần.K.Sơn




-- BUỔI CHIỀU .




buổi chiều ngồi ngó bóng mình
thấy mình hiu quạnh,thấy mình buồn tênh
chợt nhiên bỗng thấy ghét mình
thèm tan vào bóng của mình mà quên



đăng sơn.fr



dimanche 7 avril 2013

đôi dòng giữa tháng ngày trôi ...

----


dangson.fr


 




             ...    Cám ơn Dấu Lặng đã phổ nhạc vào thơ mà anh đã viết cho cha của anh .


              

  
 Ngày ấy,cha đã là thần tượng của anh từ những buổi dạo nhạc,anh đã đọc được nỗi đam mê âm nhạc trong mắt người ở trong phòng ghi âm. Tiếng saxo của ông đã buồn bã trong một tình khúc ...Thời ấy,anh chưa hiểu gì về tình yêu và những thứ oái oăm bao quanh nó .

      

 Ở một buổi đêm,anh đã hỏi cha mình : Cha ơi ! Tình yêu là gì ?

      Ông trầm ngâm rồi chậm rãi :  "Con hãy ra vườn,dùng bàn tay hái cánh  hoa hồng  .Cẩn thận với những cái gai . Khi con tránh đừng để gai đâm chảy máu thì con sẽ chẳng bao giờ hiểu được thế nào là tình yêu ...  "

      Anh ra vườn,thấy hoa hồng rất đẹp ,những cái gai tua tủa làm ngón tay của anh không chạm đến .Và từ đó,anh đứng nhìn tình yêu từ một phía xa xa ....

     Ở khuôn viên của giảng đường ngày ấy,anh đã thấy những nụ hồng - Đẹp lắm ! Thơ mộng lắm ! Đẹp như dòng chữ người ta viết bằng mực tím ở ngày làm tờ Nguyệt San  cận tết . Người ta có ánh mắt chứa đầy bụi mưa ngang quán nước và người ta cũng bỏ anh ra đi .

   Anh chưa kịp hái hoa hồng thì đã thấy mình đau,đau .Rồi tháng ngày đi qua,anh cũng phải quên ....

   Có nhiều cách để quên trong vài  điều nhớ . Nhưng có một điều mà anh không quên lời cha  giải thích : "   Khi con tránh đừng để gai đâm chảy máu thì con sẽ chẳng bao giờ hiểu được thế nào là tình yêu ...  "

   Bây giờ,cha đã mất.Anh nhìn vào tình yêu của các con mình và anh lặng thinh.Anh  không biết nói gì với các con của mình khi chúng bị chảy máu vì hoa hồng .







    


 
Lần nữa,anh cám ơn bản nhạc của em.

    Làm cách nào  cho anh  nghe được bản nhạc em vừa viết  ? Vì máy của anh đã không thấy bài nhạc đã tải của  em .







  

  Tình thân nhé .


     đăng sơn.fr



dangson.fr




đôi dòng gìữa tháng ngày trôi ...



 Em viết :   

                       *" 
 

  ---


    Tôi ghé thăm và đọc như thế để mà đọc mà thôi ( và tôi biết rõ những điều mình " Không Biết " )

   Vì một lẽ : Ở đời này,đâu phải cái gì mình cũng biết.Biết để làm gì và tại sao để biết ? Sự  " Biết "  là những điều hạn chế gìữa cái hữu hạn và vô hạn ở giữa cõi đời mênh mông.

   Cuộc đời ( của chúng ta,những cõi riêng tư - có lúc rất hiu quạnh,có lúc chật ngập những điều vui buồn bất chợt.Có lúc vui thì đã rất vui và lắm lúc rất buồn lo quãy gánh ) - Và cũng có lúc chẳng vui,chẳng buồn khi thấy lòng mình bình thản quá.

   Tỷ như ngày hôm kia,tôi thả bước chân  vào một khu vườn nhà cô bạn,tôi trở chứng,trở máu ba trọn du côn,tôi chọc ghẹo móc lò cô, làm cô tức điên lên và dĩ nhiên là cô ấy làm bão tố với cách nói hùng hổ to tiếng.Tôi ngắm cơn bão giận dữ qua một ánh gương phản chiếu ( vì cô đang cắt tóc cho tôi ) và tôi nghe tiếng im lặng của mình ,sau đó,tôi làm cô dịu lại.

    Cơn nóng giận bùng nổ của bất cứ ai cũng giống như một cơn bão,bão mùa nhiệt đói hay bão tuyết thì cũng là bão.Biết là như thế.

   Cơn bão của người lướt qua,tôi mỉm cười với chính mình khi đi xuống những bậc thang tìm ra ngôi vườn còn lành lạnh ở ngày đầu xuân.Cây cỏ ,hoa lá có tiếng nói riêng của chúng - Chỉ cần thong thả cúi xuống nhìn ngắm một giọt nuớc còn đọng lại từ cơn mưa rào của đêm qua,chỉ cần nghiêng ống kính để giữ lại những màu sắc thay vì nói ( Ngôn ngữ chỉ lắm khi là điều thừa thãi ) ...




  
dangson.fr - 2013
 
 
 
 
Ở dưới bầu trời xanh,thấy còn lại một giọt mưa của đêm qua như ghi lại một trí nhớ
 
 
 
Mùa xuân đang trở lại để có lời cảm ơn







 




Ngồi nghe lời tỏ tình ngày vừa xuân






Và ta nghĩ gì giữa tháng ngày đang trôi ?



          Để có một khoảng khắc bình an,thiết nghĩ ta hãy tạm quên những vòng quay của đồng hồ - Làm như mình là kẽ lãng tử,thử dong chơi trên những bước chân....Một ngày đang có nắng nhẹ,và vẫn có thể rơi mưa.Mưa kệ mưa,rong chơi cứ rong chơi.

  Ở một góc phố :