mardi 24 février 2015

( ) ĐỂ CÓ THỂ ' dễ thương ' .............

--














 1 -



      Ở chủ đề xưa lơ, xưa lắc dằng dai mang tên là ' Thêm Một Lần Nữa ' , có một cô bạn đọc khá trung thành từ năm 1.9 trăm lâu lắm , chẳng biết cô đọc  gì mà thấy cô góp ý :


 ' ....

Hi anh Dang Son .

Anh làm em mĩm cười sau những gì anh viết hihi....hihi....
Thật sự là anh rất dễ thương .Tin em đi ! Hihi....hihi....

Wish you happy. '


2.


   Theo kiểu nhạy cảm của tâm lý , khi được nghe một câu khen gì đó, ai cũng cười híp mắt và ai mà chê mình thì mình sụ mặt , cáu kỉnh buồn bã .

   Dĩ nhiên là khi cô khen như thế , tôi phải mỉm cười sửa soạn làm dáng , làm tịch để dễ thương hơn bình thường .

   Dễ Thương để làm gì ? 

  Để ra vẻ là ta đây hòa hợp, hoà thuận với mọi người và là  kẻ sống rất hoà bình ư ?


  Không biết .

 Dễ nực, dễ ớn hay là dễ thương thì còn tùy với ai .  Có những người không khả ái , không nhẹ nhàng thì mình chẳng thể nào giữ bộ mặt hiền lành để DT ( dễThương )


    Đã gặp những loại người thô lỗ cộc cằn , nhìn vào mắt mình , nghe cái giọng của mình , những kẻ ấy biết rõ là mình không dễ yêu lắm đâu . Ngắn - Khô - Gọn là cách duy nhất để không dằng dai .



 - Viết đến đây , nhìn bên tay phải của màn ảnh , thấy đồng hồ nhảy lên con số 7 : 00 am . Thời gian đáng ghét đã bắt mình ngừng gõ chữ . Thời gian không bao giờ DT .


 Tạm stop để phóng ra cổng .




  Trời đang mưa , mưa .....



3.



  Đời khó khăn, khó chịu nên đôi lúc mình cũng nên chịu khó dễ chịu và dễ thương ( Chữ viết tắt cho đỡ mỏi tay là DT < Dễ Thương  )

 Dễ thương như có lúc như kẻ ba phải - Sao cũng được  -

   - Trời sao cứ mưa gió hoài !
- Ừ .
 - Vật giá cứ leo thang . Cái gì cũng mắc mỏ quá !
- Ừa .
- Bạn bè thấy mà phát chán . Họ dễ quên nhau quá !
- ..... ( ..................... )



        Đừng than van nữa mà . Tôi đã ầm ừ , đã lắng nghe .



Tôi nghe  than vãn hoài tôi sẽ nỗi quạu, mặt tôi sưng lên thì rất khó coi .
 Mình hiền như cục đất thì để mình hiền cho qua ngày .
    Đừng thấy ai hiền thì làm tới, tôi không nhịn mãi đâu .
       Tôi dạy về kịch nghệ, tôi biết đóng kích với bộ mặt rất ngoan, rất lành .


 Nhưng ....
Nhưng ...
   Sau chữ ' Nhưng ' ấy  sẽ xảy ra chuyện khó ưa về phần tôi .
     Hãy để tôi biểu diễn cái  " khó ưa " của riêng tôi bằng câu chuyện nhỏ ở lớp học như sau :

   ....



   Nó thấy tôi đang thoải mái, đang hiền . Nó tưởng bở kiểu mè nheo :
- Bữa nay em không làm bài tập . Em quẳng hết , em chỉ muốn đi chơi, đi mua sắm ...
 Thấy tôi không trả lời . nó bồi thêm vài câu than trời , than đất .
 Nó mở máy chiếu phim ba má, anh em, chiếu phim bị bồ đá .


( Nó ở đây là con nhóc học viên, chữ xấu như gà bới, dáng tròn tròn vì rất tham ăn, nó hay thích mặc quần áo  rất sexy ... )

 Tôi bắt buột phải cúp cái vòi nước đang lải nhải của nó - Tôi không thích con gái lắm mồm, lắm miệng kiểu lèo nhèo .
 - Chuyện của em mắc mớ gì đến tôi ở đây chứ ?

 Nó há hốc mồm, hai con mắt trợn tròn như hai qu vịt lộn  . Tôi thấy nó xấu vô cùng  . Tôi hạ ,độc thủ và  ác - rất ác :

- Nếu em không muốn theo khóa này nữa thì cứ ở nhà chùm chăn .... Chẳng sao .

 Con Vịt tròn sưng mặt :
- Bữa nay em rất ghét thầy .

 Nó quay gót đi . Tưởng nó  ào ra cửa  , đi một mách , ai dè nó trở về bàn, hí hoáy ghi chép .


..


 Hết giờ học, thấy con vịt ấy vẫn còn sưng mặt, tôi hạ hỏa, gọi Vịt :


- Em nà . Nán lại , kể tiếp câu chuyện cà khịa  của em cho tôi nghe đi . Tôi rảnh rồi .
 Mắt Vịt mở to :
- Em bớt ghét thầy rồi . Lâu lâu mới ghét tí nị mà thôi ....

( Tôi im ru . Tôi biết cách làm mình DT khi cần . Tôi hiểu tại sao bé Vịt ấy thích kể lể . Nó là con một mà  - những đứa con độc nhất trong nhà ít khi nào dễ thương )



Con nhóc nán lại lèo nhèo thêm vài câu rồi đi về . Có lẽ nó hài lòng khi thấy tôi DT trở lại .


 Kết luận :

 ( Để  coi tôi sẽ Dt với nó được bao lâu nữa ? )





 ...








 đăng sơn.fr







  đang
và sẽ viết .........















 ( _ )

" Hồn Ai Nấy Giữ " ......

....






Mấy hôm rày , trời xấu vô cùng  : Lúc mưa, lúc nắng . Khi khổng khi không nắng cái bụp, rồi mưa cái bụp làm nhức mình nhức mẩy .


     Vặn nhạc nghe Clayderman chơi piano ở trang nhạc của con nhỏ xí xọn kia , nghe bài Lady in Red và Let It Be do hắn tải . Nghe  xong, thấy vô duyên vô cùng tận .
Nghe xong mới rõ là không phải bất cứ bản nhạc nào khi dùng piano chơi cũng hấp dẫn .
 Tiếng dương cầm , có lẽ, chỉ dành cho một buổi tối đi ngang nhà nàng, thấp thoáng ngửi thấy mùi hương ngọc lan và tai nghe thoang thoảng tiếng đàn vẳng ra vườn giữa hơi gió mát .
    Khi ấy , những con kiến như đang bò ở bàn chân xúi mình để bấm kh chuông gọi cửa .


 Đứng chờ .
 Chờ tiếng đàn ngừng và khoảng ánh sáng thoát ra khung cửa .
 Thấy nàng và nụ môi có dính nụ cười .
 Thấy nàng, áo đầm trắng như trong chuyện cổ tích  mà người ta hay kể ở Montreal ngày mùa hạ .

 Nghe tiếng nàng reo lên :
- Bấm chuông làm chi dị ?


 Hình như nàng giả vờ mất trí để hỏi câu ấy .
 Con đường mỗi buổi tối của tôi  đã nhắc nhở em .
 Những khoảng trống vắng nơi tôi ngồi bên ô cửa cũng nhắc đến em .
 Tôi thay mặt chúng đến thăm em .


 Nàng ngước mắt, dấu biến đi nụ cười con nít ấy  để tôi lợi dụng cơ hội tìm bàn tay nàng - Mềm - Mềm mại vô cùng .

 Bàn tay như có phép mầu nhiệm để tôi quên bao nhiêu điều đã rất khó ưa trong ngày .
 Bàn tay ấy dắt tôi lại một khong om om giữa tàng lá có ánh trăng soi như cái bánh croissant buổi  quà sáng . 

Nàng nghiêng mặt, lắng nghe tôi  nói với riêng nàng :
- Cho anh hôn em ba bốn cái được không, em ?


 Nàng biết như bao lần là tôi sẽ ăn gian và rất lưu manh .
 Nàng đỏng đảnh như con mụ bán  cá, bán tôm kia :
 - Hồn ai nấy giữ nha , ông !
 ..

Ông nào ?
 Bà nào ?

 Trong tình yêu mỗi buổi chiều sắp tối như thế , không có bà nào, ông nào  có thể xen giữa chúng mình .
 Chỉ có Em và Anh và chiếc xe đạp dựng ở góc vườn cạnh khung cửa màu tím, xanh xanh kia .
 Anh hôn em như anh đã thèm .

 Anh nói với mùi tóc em, nhỏ nhẹ :
- Leo lên  đằng sau, coi chừng rách  vạt áo đầm, anh chở em đi quán nhạc .


 Em cười hi hí thấy ghét . Em gật đầu dễ thương và em  nghe lời .
 Quán vắng vào giờ cơm tối . Quán để nhạc tình ( Không có bài Let it be dở ẹt chơi kiểu Clayderman )
 Ngồi sát góc tường, anh thèm viết cho em  bài viết mang tên ' hươngngọclan thứ 2001 '
 Bài ấy có một đoạn sẽ làm em mất ngủ đêm nay :

' Chẳng có mùi hương nào tình như màu tóc em
 Cũng chẳng có câu văn nào sẽ mang tên là ' hồn ai nấy giữ ' .



 Ở bên cạnh anh, tất cả những gì của em ( có nhẽ ) đều đã thuộc về anh .


 Thế thôi .





 đăng sơn.fr








by QuỳnhNgọcLan ( c )







...

lundi 23 février 2015

( ) CổTích

.
















dangson.fr
cổtích


ngày trôi theo ngày
mây lẫn vào mây
còn lại bài hát
một thưở lứa đôi

cổ tích em và ...
những điều chưa kể
từ kẻ xa nhà
lặng thầm, xót sa

 nguyễntrườngan - paris




dangson.fr





   ChẳngBiếtKể
Gì Về Nhau


  chẳng biết nói gì với nhau
 thì thôi, thôi thì như thế
 lưng lững mưa tìm về mau
 mau như tháng ngày vội

cánh hoa rụng rơi xuống
một thoáng - rồi quạnh lòng nhau
từ những ngày lễ hội luống cuống
sau đó ,rồi quên nhau

Trần.K.Sơn













Em
và chuyện CổTích



Khi buổi chiều của chúng ta vừa rơi xuống
Chầm chậm như tiếng sóng vỗ về
Từ dấu chân còn in dấu trên bãi cát
Từ mùi muốn mặn còn vương trên tóc thề


Khi tiếng hát kia vừa dứt bên cửa quán
Là những cánh chim tìm về nơi ẩn trốn
Cánh gió xào xạt dấu tiếng cú vừa thức dậy
Là giấc mơ của tôi về em biến mất 

 Khung cửa sổ đã ngập tràn gió
Nghe mằn mặn đầu môi
Ngỡ như nụ hôn đâu đó còn ở lại
Mà thật ra em đã đi mất


   Thõng cánh tay - không còn gọi tên em nữa
Cửa thiên đường đã không còn đôi cánh trắng
Cánh cổng mục có hình dạng  ngày ấy tôi đã vẽ
Khi em đến bằng bước chân rụt rè e thẹn

Em phá tung những ngại ngần câm nín nơi tôi
Những lặng tĩnh mỗi ngày cuả tôi biến mất
Từ nhịp tim của đứa bé nhảy nhót ngày lễ hội
Với ánh mắt tròn xoe nở môi cười 


   Tình yêu là những điều không bao giờ tôi hiểu được
Cho dù lắm lúc tôi muốn oán trách em
Để buông lời đắng cay và thóa mạ
Nói gì cũng bằng thưà ở lúc cần say mèm

Em tìm phép lạ để biến thành cánh chim biển
Tôi ân hận đã có lần  mê say bản nhạc cũ
' ...bay đi, cánh chim biển ơi
Loãng tan đi , tiếng gọi hời ... "

Khi bóng đêm từ chỗ em bỏ đi - Rơi xuống
Là khi tôi , một mình, ngồi viết
Viết câu chuyện như cổ tích và dặn lòng sẽ quên ....



đăng sơn.fr





....

dimanche 22 février 2015

( ) NhẹNhàng mà VIẾT .........

.






dangson.fr























 ---------------------------------




 by QuỳnhNgọcLan ( c )

     

1.


      Đã có vài người đọc có lòng trách tôi có vẻ cay đắng ở một vài câu chữ , vài trang viết và khuyên nên viết nhè nhẹ, dìu dịu ( kiểu để bảo vệ môi trường thiên nhiên và đời này còn cái mà dễ thương vì đời lắm khi quá khô , đắng ....   )

     Có người nói tôi như con tê giác, như con dê,con voi háu đói hay húc trên chữ viết .


 Vậy ư ?

    Tôi thấy mình hiền , mình ngoan khi có điều để viết dẫu biết rất rõ là chữ nghĩa có một sứ mạng riêng trên con đường viết .


      Biết rồi mà , viết để chiều lòng mình hay để chiều lòng ai giữa những người đọc ?

     
   <   Sáng nay, ở ngoài cửa sổ văn phòng khi mở cửa, nghe thấy tiếng gió ào ạt , có lẽ cơn bão nào đó còn sót lại của mùa đông đang tìm về .

       Ừ mà - Bão thì cứ bão ở ngày nghỉ làm trong tuần .

      Tìm nghe những bản nhạc nhè nhẹ - Không Soul , không Rock để có thể trải đường tìm ý tưởng để viết . Viết kiểu hơi tử tế cho đời còn điều dễ ưa và dễ thương .


    Thử xem sao .  5.4.3.2.1.0 < Go ....






by QuỳnhNgọcLan ( c )






2.


    Thêm Điều Cạn Sâu .






   Đám bạn nhỏ hay gặp nhau , chẳng ai biết nhậu để say sỉn và sẽ cà khựa nhau . Gặp nhau, quay quần để tâm tình, tán gẫu và lắm lúc kể cho nhau vài mẫu chuyện đời như màn kịch, đoạn phim ....

    Đi đây, đi đó thì sẽ thấy, sẽ nghe và ghi nhận để khi gặp lại bạn bè thì chiếu phim, kể chuyện và nhiều chuyện . 

  Bàn ăn rộn rã tiếng đấu hót . Nào là mụ kia đi một mình trong bữa vui xuân nọ,  chỉ thấy mụ mình ên, có nghĩa là đã rời kép, đã đá nhau , nào là ..... nào là ..... Cặp ấy không xứng với nhau như đôi đũa lệch ......


   Những câu chuyện lẩm cẩm ấy chẳng liên quan mắc mớ dây nhợ gì đến mình . Mình ngồi im không góp chuyện ( Biết gì đâu mà nói chứ ? )


    Cái ông kềnh càng to béo ngồi cách một người bạn đang rù rì chiếu lại cuốn phim đời mất vợ và phá sản của ông và ông say sưa trình diễn một đoạn phim ở Paris, lúc ông ký cóp dắt nàng Trung Hoa đi ăn, đi nhậu, đi ngủ khách sạn loại chiến cho đến khi ông hết tiền , phải chia tay nàng . Nàng bây giờ đã bỏ ông chồng tây già để trở về Bắc Kinh với cái nghề mới là đầu nậu, tú bà buôn thịt ....

    Tình cũ không rủ cũng đến, gặp lại nàng , rủ nàng về nhà chơi, nàng đang uống nước sửa soạn trèo lên giường hú hí,  mắt nàng  tí hí thấy mấy tấm tranh hình rồng phượng treo trên tường .

    Nàng ngứa mát, chià môi :

 -  Người Trung Hoa tụi tao mới là rồng .  Mít tụi mày chỉ là rắn mà thôi á .

   Nàng ngó tấm tranh vẽ hai bà Trưng Trắc, Trưng Nhị đánh giặc đuổi tàu ngày  xưa, nàng tự ái , ấm ức đòi chàng hạ tấm tranh ấy xuống . Và chàng đành gật đầu tuân lệnh để nàng vui lòng .


    Xem đến đoạn phim bộ có phụ đề việt ngữ như thế, tôi ức lắm , bảo chàng tài tử đóng vai chính ấy :

- Anh thật là người nông cạn !


   Chàng chỉ cười hiền hoà . Cái ông lớn tuổi kia ngồi  trước mặt vội vàng chép miệng sửa lưng sự hồ đồ  quá trớn của tôi :

- Chưa biết là ai nông cạn hơn ai ở đời này . Mình có thiếu gì cách nói nhẹ nhàng hơn chứ ?


    Với  ánh nhìn kiểu hạ thủ của ông , giữa sự im lặng của bạn bè, tôi lên đạn bằng tất cả hỏa lực :

 -  Tôi vẫn giữ nguyên câu chữ là Nông Cạn của tôi với một người đã coi thường tổ tiên của mình - Thế thôi .


   Chẳng ai  muốn nói gì, bàn gì đến chữ nông cạn ấy nữa khi họ ( bạn bè ) biết rõ tôi là loại gấu, loại tà phái hay húc khi nghe thoại kịch và xem phim tuồng không lọt tai, không thuận mắt  .


  Kẻ ác độc như tôi, khi chết, thế nào cũng xuống hỏa ngục .

 Trong khi chờ ngày phán xét cuối cùng, tôi thử dễ thương hơn mọi ngày để viết kiểu nhẹ nhàng, dễ thương hơn một lần nữa .






   đăng sơn.fr
by QuỳnhNgọcLan










  Thư Từ 1 Muà Đông rất Xa .



 ------------------------------------------------------------------






           Ấn ngón tay để vào diễn đàn mới tinh có đầy những người rất trẻ tuổi đang sinh hoạt , chú ngạc nhiên khi thấy có một tin nhắn ' Kết Bạn - Làm Bạn ' dưới tên  của cháu , một nhóc tì tí hon ghi ở lý lịch lúc nhập cuộc là 14 tuổi xì trum .



      Nhóc có biết tại sao chú ngạc nhiên không ?


    Trên con đường viết đầy những con dốc hiểm trở , chú có những câu chuyện nhỏ để kể cho cháu bé nghe và bé con sẽ hối hận ít nhiều khi đã bạo gan ấn vào cái nút ' Kết Bạn '  



 1.

   Chú thú thật với nhóc là chú rất kỵ và dị ứng với những lời yêu cầu kết bạn trong quá khứ ở những người đến từ Face Book ( chú không dùng FB )


    Đã tham gia ở rất nhiều diễn đàn già trẻ khác nhau , từ những lời nhắn ở phần lý lịch sinh hoạt , chú hay nhận được những lời yêu cầu kết bạn , tìm bạn, chú bắt buột phải trả lời rất ngắn gọn vì ngại ai đó nói là chú làm " Chảnh " như tiểu thư con gái .


   Không biết ai là ai thì sao làm bạn được  ? ( .................................................................................... !!!!! ........... )




   Ngày nọ , ở một diễn đàn kia, chú nhận được một lá thư viết bằng Pháp Ngữ khá dài . Đại ý người viết thư ấy  tự giới thiệu tên là ( ... ) 24 tuổi , con của một ông thương gia giàu có đã vừa bị đồng nghiệp sát hại và để lại cho cô ta 15 triệu đô la ở cái xứ Phi Châu mà cô đang ở . Cô muốn nhờ chú là người bảo trợ để giúp cô điều hành chương mục và tìm cách lo cho cô sang Pháp để tiếp tục học đại học ......... vân ... vân ....


  Chú dụi mắt, tưởng là mình đang nằm mơ hoặc là đang xem một cuốn phim thần thoại loại mới nhất năm 2015 .

  ( Nếu Nhóc tì là chú - Nhóc nghĩ gì ? Làm gì ? Tin hay không tin ? )



     Chú nhẹ nhàng âu yếm bấm ngón tay vào cái phím có chữ " XOÁ " vì chú thuộc loại người nhát gan như con thỏ nhưng biết lý luận khi đảo ngược vị trí và vai trò . Ta giao tính mạng và tài sản của cho ai ? Một kẻ người dưng ? ! Và tại sao ?








 ....



   2.


  Thân Bài .


    Như ở một bài luận văn - Sau phần Nhập Đề ( mở bài ) là phần Thân Bài - Bình Giảng như sau :


      Ý nghĩa của tình bạn và sự chia sẻ lắng nghe và đo lường mức độ bạn với dòng thời gian . Ở một người bạn, ta lấy sự tin tưởng làm nền tảng chính ( Bạn là chấp nhận những dị biệt, là cảm thông khi lắng nghe và không  kết án  khi muốn góp ý xây dựng )

   Trong chữ Bạn có chữ Bè ( bạn ) Những cái bè phụ thuộc sẽ sẵn sàng tách rời ta khi gặp mưa gió , bão táp và rửa mục theo năm tháng ( ! ) Từ đó, ta cần hết sức thận trọng khi kết bạn - nhất là bạn tâm giao .


      Ở một người viết và già nua như chú , Cháu nhóc sẽ là bạn ra sao ?


    14 tuổi là lúc cây trái bắt đầu xanh tươi . Những lý luận, những phản diện giữa mặt trái và mặt phải từ kinh nghiệm của một người đã lớn tuổi có sẽ làm  trái non bị chát, bị già đi không ?

    Cái nhìn của 2 người cầm bút sẽ có một khoảng cách rất lớn là thế hệ của dòng sông thời gian .



       Chú đã đi rất nhiều, rất xa và nhìn thấy những màu xanh kỳ vọng của một con bé tí kiểu Xì Trum mặc áo dài 20 tuổi ở buổi lễ mừng xuân . Tuổi của học trò , sinh viên đẹp lắm . Tuổi của những hoài bão đầy sinh lực như mùa xuân .


     Chú vui khi ngắm, khi bơi lội trong ánh mắt con nhóc tí tẹo ấy để nhớ lại ngày nào đã 20 . Và chú âm thầm nhớ lại những ý nghĩ, những đam mê thời ấy của mình .






         Cháu bé đã mơ  ước gì ? Đã tìm thấy gì đẹp ở những người bạn đồng trang lứa ?


    Cháu nghiệm ra điều gì khi thỉnh  thoảng lỡ ghé mắt đọc ở chủ đề này :  " Viết Để Làm gì ?  " - Những điều chú đã viết có là những thứ quá tải, quá nặng nề cho những suy nghĩ còn tươi xuân của cháu không ?



 Làm sao chú biết được khi viết dưới dạng một lá thư từ nơi xa này .




 Chúc cháu nhóc những ngày tươi đẹp nhất đến từ ý nghĩ của cháu khi rời trang viết .







    đăng sơn.fr

 ( france - Ngày mưa, gió )





dangsonfr.blogspot.com
   


   




 



























...

jeudi 19 février 2015

** LẠC MÙA

.

dangson.fr ( Finlande )









Comme dit le poète : « Marcheur, il n’y a pas de chemin, le chemin se construit en 

marchant… »

 Có nhà thơ nói : ''  Lữ hành ơi . Không có con đường. Đường đi nm dưới chân khi bước đi "

...

 Alors . A travers tous ces pages que je voudrais  bien partager avec vous,

  Vậy thì ở những trang chữ này, tôi mong ước chia sẻ với các bạn -





















(   Có lẽ người ta sẽ không bao giờ hiểu chữ " Lạc Mùa " . Ở những chỗ chỉ có 2 muà mưa nắng thì rất khó đi lạc muà từ
 những sáng nắng , chiều mưa, tối đêm ngài ngại liu riu  gió chướng .

     Ở những chỗ như bây giờ tôi đang sống , ngoài 4 muà rõ ràng giữa trời tối chậm sáng nhanh hoặc ngược lại theo kiu ngày thun lại rút ngắn để trời lạnh tìm về ...



    Vậy  mà giữa 4 mùa ấy vẫn có một muà kỳ lạ cho mình đi lạc .



    Mùa ấy ra sao ?



   Hãy đi theo tôi để chúng mình cùng đi lạc ....





<    Đi cùng tôi, bạn hãy tắt ngấm đi tất cả  cái điện thoại di động trong túi ( ta không cần những réo gọi inh ỏi hiện đại ấy , ta mặc áo quần kiểu nhẹ nhàng , ngửa mặt lên bầu trời xanh ở một phía nào đó có những điều thong thả để nhớ nhung, để cười nhẹ hoặc có thể để mình buồn bã bất chợt ...



      Bạn nhớ ai, nghĩ đến ai - Đến người ta nào đó , phải vậy không ?



     Tôi có vài chỗ để nhớ , nhớ một ánh mắt khuất lẫn trong  bóng tối ở lưng chừng một bản nhạc .


        Bản nhạc  ấy của Elton John viết với âm điệu rã rượi để khi Joe Cocker hoặc Elton hát , người ta nghe tiếng thở than , nghẹn ngào .





Elton John Lyrics: Sorry Seems To Be The Hardest Word







 Giữa tiếng kèn saxo và tiếng dương cầm, tôi tìm bàn tay ấm của người để biết sẽ đi lạc . Lạc ở một chỗ mà mình không bao giờ muốn tìm lối ra ....



 Khi lỡ may mắn đi lạc như thế, bạn ra sao ?



   Tôi không hoảng hốt khi nhắm nghiền mắt, không phải để tụng kinh như gã tu hành kia mà nhắm mắt để ngửi mùi hạnh phúc nào đó như mùi hương đêm dính bụi mưa trên  tóc người .



   Nàng dắt tôi đi lạc vào quán nước êm, đèn dịu tắm màu đèn trong tiếng nhạc tình . Ở một chỗ ngồi yên ấm, tôi  có tất cả những bản nhạc tình từ thời áo trắng đến bây giờ .



   Joe đang rên :


Joe Cocker - A Whiter Shade Of Pale HD - YouTube

    






Đó là một tiếng hát làm những người yêu nhau rất sợ mất nhau vì lẽ tình yêu là một công thức của ngọt ngào và cay đắng .



   Ngọt như nụ hôn ở góc khuya khi từ giã nhau và cay như khi người lìa bước .....


Bạn biết không ?


 Khi xa nhau , người ta buồn lắm cho dù biết rất rõ câu " Lâu rồi đời mình cũng quen "



   Phải rồi . Không quen thì cũng sẽ chai lì đi với những cảm giác trống trải thiếu thốn .



    Phải rồi .


   Đi đâu với nhau , có 2 mình cũng  vui hơn một mình . Đi 2 mình, người này dắt người kia đi . Đi đâu cũng thấy vui . 





   Có những con ngõ, con dốc , những lỗi đường quanh co, đi một mình mà trong đầu có những bài hát thời ấy đi theo - Lẻ loi - Xưa xưa .

  Và như thế là đã  lạc mất nhau ở mùa thứ 5, thứ 6


  ( Những muà ấy không nằm trong tự điển của tình yêu )





                                                              đăng sơn.fr

  




Simply Red - Holding Back The Years - YouTube

 If You Don't Know Me By Now








  *đang viết khi nghe bài LạcMuà của Cabrel 



C'est le silence 
Qui se remarque le plus 
Les volets roulants tous descendus 
De l'herbe ancienne 
Dans les bacs à  fleurs 
Sur les balcons 
On doit être hors-saison 

La mer quand même 
Dans ses rouleaux continue 
Son même thème 
Sa chanson vide et têtue 
Pour quelques ombres perdues 
Sous des capuchons 
On doit être hors-saison 

Le vent transperce 
Ces trop longues avenues 
Quelqu'un cherche une adresse inconnue 
Et le courrier déborde 
Au seuil des pavillons 
On doit être hors-saison 

Une ville se fane 
Dans les brouillards salés 
La colère océane est trop près 


Les tourments la condamnent 
Aux écrans de fumée 
Personne ne s'éloigne du quai 

On pourrait tout prendre 
Les murs, les jardins, les rues 
On pourrait mettre 
Aux boîtes aux lettres nos prénoms dessus 
Ou bien peut-être un jour 
Les gens reviendront 
On doit être hors-saison 





( Hors saison - Cabrel )



HORS-SAISON - FRANCIS CABREL (LIVE) - YouTube