mercredi 30 octobre 2013

ĐI DẠO VỚI NHỮNG NGÓN CHÂN

.









Đi Dạo và Nói Với Những Ngón Chân




Hình ảnh đã đăng








Bàn chân để đi .




Gặp đứa bé đi chân đất .


   Hỏi nhè nhẹ :


  - Đôi giày,đôi dép bé đâu rồi ?




  Bé phụng phịu - Đôi mắt ngó có mấy hạt mưa ( Hình như là những giọt lệ sắp chực rơi . Mong manh lắm  ! )




  Thấy con bé như thế,tôi dụ nó :


- Bé con ! Bé thích đôi dép như thế nào ? Tôi mua cho bé để khỏi đi chân đất . Lạnh lắm ! Tội bé .



Ném ánh mắt ngang dãy hành lang thương xá  ở phố biển,tôi chỉ cho con bé xem một hàng giầy dép .


Hỏi nhỏ : - Thấy không  ? Thích đôi nào há ?



...   Hình ảnh đã đăng



Con nhỏ kên kên . Lắc đầu ngoầy ngoạy . Đôi mắt dấu sau lọn tóc xíu xiu . Và  bé im ru nhìn tôi, nhìn theo ngón tay tôi  :




Hình ảnh đã đăng  - Hay là em bé thích những chiếc dép này há ?



Vẫn lắc đầu . Một chốc bé la làng :



   - Ông ngộ ha ? Bàn chân của tui nhỏ xíu ! Bộ ông muốn tui bơi với chiếc dép á ? Ông !



- Khó tính quá há .? Hay là tui tìm cách khác để làm đẹp cho hai bàn chân thiên thần của cô ?


Làm  sao ?  Thiên thần thì không biết để móng chân dài và sơn xanh đỏ những cái móng chân .


  Tôi sợ những thiên thần bé bỏng bắt chước các siêu sao,người mẫu  lắm !



Tìm cách khác xem sao :






...   Hình ảnh đã đăng


( Cài cánh hoa này vào giữa bàn chân tí hon thử xem ? )




Thấy hai bàn chân tròn trĩnh như vậy. Ngô ngộ . Chân gì mà bé tí xíu . Làm sao mà chạy kiểu chạy đua chứ ?


Thử rời cánh hoa đi chỗ khác - Xem ra sao ?



   Hình ảnh đã đăng















Hình ảnh đã đăng  





Mà thôi . Thiên thần nhỏ không thích đi giày,đi dép thì kệ . Chờ tôi chụp thêm vài tấm ảnh rồi tôi đóng ống kính,dắt em đi dạo bằng đôi bàn chân nhỏ bé .




  Tôi có nhiều chỗ để đi .



  Đừng bắt tôi đưa em về trời . Ở trần gian này vui hơn ( Cho dù không phải là vườn địa đàng :












Hình ảnh đã đăng


Hãy quên đôi chân trần để theo tôi đi dạo trên bãi cát êm êm








Hình ảnh đã đăng




   Rời bãi cát,tôi có thể nắm bàn tay em nhỏ , chúng ta leo lên một đỉnh đồi ( Chỗ này có thể  dấu một câu chuyện cổ pha hình thái tân thời....



   Từ một đinh chuông ngân vang giữa không gian.
Hình ảnh đã đăng




Hình ảnh đã đăng

  
  ...   Đây là một trong những nơi tôi đã bỏ giầy,bỏ dép ,đi chân đất để có thể nhớ lại một đoạn nào đó trong thánh kinh ( ở những ngày đã ngoan đạo nhưng không hề tin vào chuyện ba xạo của Eva và trái táo bị gặm ở vườn xưa  !   ) -





Vườn đìạ đàng của tôi ở chỗ này :



Hình ảnh đã đăng


   Tịnh - Yên - Như gió,như mặt nước từ ý nghĩ thầm .




Ở đây,có những lúc tôi thong thả ngồi viết một tình khúc dở dang như một thoáng vui buồn...



Hình ảnh đã đăng


Ở đây,có đôi lúc ngồi viết một tình khúc ... như kể chuyện ...







Hình ảnh đã đăng



Chuyện nhỏ thôi mà .


Trong những dòng chữ,những câu thơ,những tình khúc của tôi,tôi thích những điều bé nhỏ . Bởi vậy những danh từ " con bé "  " nhỏ " ... những bàn tay nhỏ nhắn,những ngón chân đều là những thứ giản dị nhất để đời này dịu đi và có vẻ gì rất dễ thương .






Dễ thương như những ngón chân không cần giầy dép .







Hình ảnh đã đăng







Ta có thể đi dạo  và nói chuyện với những ngón  chân ...







đăng sơn.fr




lundi 28 octobre 2013

VIẾT VỀ những con dốc của thời gian .




.













      
----



VIẾT VỀ những con dốc của thời gian .







Hình ảnh đã đăng

dangson.fr





                                       
Hình ảnh đã đăng                                                       
dangson.fr               






   Người ta hay ví thời gian là một dòng sông xuôi nước .Và nói là không có cách nào làm thời gian ngừng lại .




     ...                                       
Hình ảnh đã đăng                                                           
dangson.fr  


 

  Những lúc tản bộ bên một bờ sông là những lúc ngẫm nghĩ về những con dốc của thời gian . Ta đi,ta bơi,ta trôi về đâu ở một góc độ nhận thức của ánh sáng ?





                                                Hình ảnh đã đăng                                           
dangson.fr               



   Cũng đôi khi tự ví mình như một chiếc thuyền neo trên bãi cát để nhìn thời gian trên mặt nước và pha thử một ánh màu ....                       





   ....


Ngẫm nghĩ một lúc rồi quyết định không chạy đua ,bon chen ,đánh nhau với thời gian nữa . Nó trôi đi đâu,về nơi nào thì mặc kệ nó .

  Vào góc vườn,lôi chiếc xe đạp có cái giỏ đằng trước tay lái, dụ dỗ thời gian,chở nó đi chơi .


Có nhiều chỗ để đi . Có nhiều con dốc để vượt như ngày nào cố gắng đạp thật nhanh đến trường ai đó .







                                        Hình ảnh đã đăng                                            dangson.fr














Hình ảnh đã đăng
                dangson.fr



                   Dựng xe,ngó lên ô cửa nhỏ . Chờ người - Trong lúc chờ đợi như thế ,hình như trái tim đang làm thử một bài thơ .

                   Khi chờ một ai đó ,dường như ta muốn thấy mình mềm nhũn lắm .





                Có thật là như thế không ?




                                                                                                                        Hình ảnh đã đăng                                                                                                            dangson.fr


                                 Mềm ở chỗ ngồi có chút hơi mưa thu đã ghé qua ..









                Hình ảnh đã đăng dangson.fr




                   Để đừng nhìn thấy những giọt mưa trong mắt ngưòi , ta có thể vẽ vài nét ánh sáng trên ngụm hoa và cài vào đó một dòng chữ viết cho thư tình . Nắng ấm làm mắt người tươi hơn .
                  






Hình ảnh đã đăng dangson.fr







  Để làm người say,ngưòi dịu êm thì dễ lắm . :  - Nắm bàn tay người,dắt người đến những bậc thang và nói dối rằng :


    " Hãy ngoan,để anh làm em đẹp,em xinh dưới ánh nắng như thế này .





Và anh  tặng em một khoảng thời gian lộng lẫy đầy màu sắc   theo kiểu của anh :






Hình ảnh đã đăng dangson.fr

                                 Chỉ cần một ly Rosé hồng hồng và đừng liếc vào vòng kim đồng hồ trong ngày nghỉ .





                <       Chỉ cần một góc của thế giới riêng tư như dòng chữ trên trang giấy . Ở chỗ này,ta có nhau :


                          


Hình ảnh đã đăng dangson.fr




    Khi mở những trang giấy - Có nghĩa là ta có nhau .



Thời gian trôi trên những con dốc ư ?




Kệ thời gian .


      

Hình ảnh đã đăng


         đăng sơn.fr



vendredi 25 octobre 2013

BIẾT ĐÂU - photo -

...

BIẾT ĐÂU





Ở một ngày,ở khoảng êm êm nào đó . Tìm cho  mình một khung cảnh âm nhạc nếu cần điều  gì đó để lót đường cho chữ viết ...








dangson.fr



 Giữa những tấu khúc,pha  thêm một chút màu sắc cho mình thấy và biết mình yêu một thứ gì đó cần thiết ....







dangson.fr









Hãy đặt cái tên  cho một ngày là : Ngày Mới - Ngược Xuôi






dangson.fr


Ngày mới có ánh nắng nhẹ hắt qua cánh cửa  của một thế giới riêng .


 Để chạm được thế giới lặng thầm êm ả ấy ,bạn chỉ cần đẩy cánh cửa . Bước vào




 Ở chỗ này. Hắn chào đón bạn



dangson.fr



 < chúcBạnvui <





....

jeudi 24 octobre 2013

UI


.     




ƠI ƠI !






  ___________________________________________________






Người ta có rất nhiều cách gọi tên người yêu của mình. Và tùy lúc, tùy hoàn cảnh mà gọi .



Ở ngoài phố,tôi đã nhìn ngắm khi gặp những người yêu  khá lớn tuổi đi bên nhau,nắm tay,choàng vai nhau . Họ nói với nhau bằng nụ cười và bằng mắt . Tôi tránh, không cản đường của họ đang bước tung tăng .


Ở một quán nhạc,tôi  thích ngồi yên trong một góc ,nghe nhạc, nâng ly  rosé óng ánh nhìn những người ôm nhau,hôn nhau trên piste nhạc . Nhạc chơi bài gì,họ mặc kệ nhạc ,tai họ bị điếc để chỉ nghe nhau nói cười điều gì đó .



Ở một khoảng khắc đầy ấp của một buổi sáng,buổi chiều,tôi chọn những cặp tình nhân già hay trẻ để ngắm . Nhìn họ,đoán biết là họ đã là vợ chồng hay chưa . Nếu họ là vợ chồng rồi thì tôi ngừng ngắm .

  * ( Nói như thế , không phải vì tôi ghét những cặp vợ chồng - nhưng theo những thống kê của bộ xã hội thì người ta chỉ tình tứ ( lãng mạn ) khi  chưa lấy nhau ở thời hò hẹn - Anh tìm em,đón em buổi trời mưa - Hai đứa nép vào nhau dưới cây dù - Ui ! và Ui Ui ! -

Cõng nhau ,lấy nhau về . Năm đầu : Tốt - Tình ! Năm thứ nhì : Bắt đầu đụng độ cơm áo - Năm thứ ba,thứ tư : Mặt mày một đống,chén bát bay như địa chấn !   )



Cái gã nhà văn kia ra quyển sách cà chớn tên là " Tình  Yêu chỉ kéo dài chừng 3 năm " . Gã đã viết gì ? Gã hiểu gì về tình yêu ?


Tôi ghé tiệm sách ,tò mò giở quyển sách có cái tên khó ưa ấy đọc vài trang . Bỏ xuống . Vì sợ mình không còn tin về tình yêu nữa . Sợ mình sẽ mất đi chất dịu dàng cần thiết để viết những chuyện tình .



Chẳng lẽ khi quá thất vọng về tình yêu,tôi viết như sau :


  ... "  Chén bát bắt đầu vỡ tan . Những mảnh vụn tung toé đầy trên sàn gạch . Hắn tiện tay,vớ cái gạt tàn thuốc,ném vào  màn ảnh cái  tv đang nhả hình .

Bà vợ săn tay áo , trợn mắt vào nhà bếp ,hất tung nồi niêu son chảo,vớ con dao thái thịt . Thế là hai vợ chồng sáp lá cà  thịt nhau .... "




  No - No -




.  Tuy là không ôm cái mộng làm nhà văn ,từ ngày 16 tuổi đến thời sinh viên,tôi đã viết khá nhiều truyện ngắn đăng báo để kể về những chuyện tình . Có lúc  đã rất nhẹ nhàng, dịu dàng khi viết về những mối tình học trò .


Tôi đặt cho mình những điều kiện riêng như :

   - Nếu mình ác, cho hai nhân vật bỏ nhau vì hoàn cảnh, mình sẽ không viết kiểu oán trách . Không đổ lỗi cho trời đất .


   - Nếu mình  hiền, mình sẽ không viết kiểu có hậu ( cho chúng nó lấy nhau,đẻ 10 đứa con ) - Viết như thế thì nhàm và nhảm lắm .


   Khi viết về truyện tình người lớn thì tôi bắt mình phải có cái nhìn kiểu khác . Tôi không muốn bắt chước những tay nữ phái viết về chiều hướng buông thả của tính dục và tình dục .



Tôi đã không viết về một quang cảnh tối và những bàn tay mò mẫm trên thân thể nhau . Nhảm nhí lắm .


Vậy thì tôi  đã và sẽ viết ra sao ?



   .......





Ngày hôm kia,tôi nói với nàng :


- Anh đang thèm viết một bài tên là " Ơi Ơi "


Hai con mắt nàng tròn xoe - Làm như là tôi đang bị ấm đầu mát dây :


   - Úi ! Ui ui ! Ngày xưa,anh đã viết về chữ Ui Ui rồi mà  ? !


  - Thì sao ?


  - Nếu viết thì anh đổi cái tựa khác đi . Gì mà Ơi Ơi thấy kỳ .




Tôi lắc đầu . Ngắm nghía cái vẻ lì bướng bỉnh của nàng . Vầng trán như thế là bướng . Cái miệng hay cãi như thế là bướng và ngang tàng . Cái mặt này mà chìa tay ,vác về thì sẽ đập nhau cho bằng thích .


Nàng đọc rất nhiều và nàng hay có cái tật xía vào các tựa bài viết của tôi . Nàng làu nhàu là tôi viết kỳ cục !


   - Em nè ! Anh không phải là nhà văn . Mà mắc gì anh  phải viết giống người khác chứ ?


Nàng đang vận dụng hết trí thông minh để đoán và thử đọc ý nghĩ của tôi . Một lúc ngắn sau,nàng buông thõng  cánh tay .


   Những ngón tay thon dài như đang nhảy múa trên vai tóc :

   - Anh đừng viết về em nha . Đừng nhét em vào một nhân  vật trong chuyện . Đừng xài danh từ Bé Bé . Dị lắm !


  - Bé đừng trả giá .  Đừng làm anh quạu !



   Nàng làm mặt  giận . Phụng phịu quay đi . Tôi ghét đàn bà con gái hở chút là giận vì sự thiếu kiên nhẫn của riêng mình . Tôi gọi :



  - Ơi ơi ! Nè !


   Quả nhiên là nàng mềm lòng khi nghe tôi  hạ tông cho bản nhạc cãi nhau . Nàng quay lại , cười như con nít được kẹo .



   - Nghe anh gọi ơi ơi khiến tui mềm như cái mền rách á .



Ôi ! Tôi thích sự khôi hài của nàng .Cũng có lúc tôi e ngại,lắc đầu rùng mình vì nàng hỏi nhiều câu khó lòng trả lời . Nàng biết méo mó,biết ngoắc ngéo  .


   - Chừng nào anh lấy tui . Anh ? Tui đẻ cho anh mấy đứa con .



- Bộ anh khùng sao,bé con ?



Trong một người đàn bà hay có đứa con nít ranh mãnh . Nàng thả đứa con nít ấy chạy ra một cách bất ngờ .


Đứa trẻ ấy bám lấy vai tôi,gục môi mềm vào bờ cổ . Con nít làm mưa rơi . Mưa kiểu này ấm như những notes nhạc của  Paul Mauriat - Love Song .


- Sao nói là khùng khi lấy người ta  ?!



Thời gian và sự mòn nhẵn có thể biến người tình thành một mụ phù thủy nhe răng hung  dữ biết rủa xả,biết khô đắng .


   Tôi im lặng,ngắm thứ ánh sáng rất kỳ lạ trong mắt nàng . Tôi thử tìm một tiếng động nhỏ của cách phát âm chữ " Ơi ! Ơi ! " .


Hình như tôi nghe và thấy mình giả vờ điềm tĩnh
và vui vẻ lắm :


- Nhỏ nè ! Em cứ tự nhiên,cứ việc yêu anh .Khi nào đi lấy chồng thì cứ đi .




   Đứa trẻ con đàn bà ấy vẫn tròn xoe cửa mắt vì chẳng hiểu gì .Đàn bà chơm chớp đôi mắt mở to .



   Ở đôi mắt đẹp như thiên thần ấy có  dòng chữ đang viết của tôi với cái tựa vẫn giữ y nguyên theo ý định :  " Ơi ! Ơi ! "




  Đêm nay,dưới ngọn đèn nhỏ . Nàng đọc và biết tại sao tôi thích chữ Ơi ! Ơi !










  đăng sơn.fr   -

lundi 21 octobre 2013

. THÊM ĐIỀU ĐỂ YÊU

.






    THÊM ĐIỀU ĐỂ YÊU -







    Để đời sống dịu đi khi có điều để yêu,người ta cần  đến văn nghệ. Âm nhạc làm vui đời sống . Nghệ thuật làm đẹp cho tâm hồn ( Ai mà chẳng biết là như thế )


   Tôi cũng biết như thế khi tìm đường đến chỗ hẹn của buổi chiều văn nghệ được tổ chức ở một khán phòng đủ chứa 300 mạng .

   Mua vé vào cửa thì thấy vỏn vẹn độ chừng hơn 50 người . Thiên hạ về sớm vậy sao ? Đồng hồ chỉ vừa đúng 6 giờ chiều. Trời nắng đẹp ngây ngất ngoài cửa .


   Thấy đám bạn đưa tay vẫy ,ra hiệu sự có mặt . Cười,cười tiến lại chỗ để chào hỏi tất cả mọi người . Ban nhạc đang chơi mấy điệu pop pha cha cha quá tuyệt .


    Nhìn lên sân khấu thì tôi biết người đặc biệt mà mình có ý định gặp gỡ là ai rồi . Là cái anh chàng người Lào đang chơi guitar solo . Tiếng đàn của anh ngọt ngào và rất cân đối giữa âm thanh . Nếu bỏ cây đàn ra,đi xuống khán giả,chắc có lẽ không ai biết anh là nhạc sĩ và có ngón đàn tuyệt diệu đủ để những bàn chân gõ nhịp trên sàn nhảy .



   2.  Pas Toi .



      Đó là tên của một bản nhạc được sáng tác bởi nhạc sĩ Jean Jacques Goldman của Pháp . Nghe tiếng solo đàn rất buồn tột cùng . Người nhạc sĩ Lào khép chặt mắt để đàn nức nở . Tôi biết anh đang buồn khi nhớ lại cái chết của bà vợ ca sĩ mà anh đã gây ra từ hàng chục năm trước ....


    Người ta ( bạn bè ) kể là vợ anh là ca sĩ rất đẹp - người cùng xứ - của anh đã là một choriste hát chung bản Pas Toi ( Không Phải Là Em ) với ca nhạc sĩ Jean Jacques Goldman . Từ đó vì say mê sự nghiệp ca  hát nên thường đi hát,sao  lãng gia đình và có một mối tình khác với ai đó nên bị giết bởi anh chồng nhạc sĩ này . Anh vào tù . Sau này trở lại chơi nhạc với bạn bè .


    Kết là tên của anh . Anh dứt bản Pas Toi để chơi bản nhạc rock khác . Thấy mặt Kết có vẻ vui hơn . Khi anh cùng hòa tấu bản SàiGòn  đẹp lắm .Saigon ơi ! thì anh quay lại nheo mắt với tôi khi thấy tôi đứng sát dàn mixage đầy dây nhợ ( ánh mắt và nụ cười khá đẹp của Kết như muốn nói : Bạn nghe và thấy ban nhạc người Lào chơi nhạc việt cừ khôi không ? )



   Dĩ nhiên là  hay lắm từ ngón tay khiêu vũ trên dây đàn. Dĩ nhiên là anh làm tôi say để đặt bàn tay vào vai áo và gáy tóc anh như một sự cám ơn và khích lệ . Tôi nhắc anh cùng chơi bản Let It Be và Without You sau đó . Anh chạy tay trên phím và gật đầu khi cười tươi . Âm nhạc và cách hòa âm phối khí làm anh đẹp hơn ...






  3. TUUN TUUN .



   Tuun Tuun không phải là tên của bản nhạc kéo  thiên hạ ra sàn nhảy loại  Rock, Madison . Đó là tên của cái  anh chàng đang chơi Piano Synthé . Anh  là người Miên,khá tròn trĩnh nhưng có một giọng hát rất trẻ và đầy nhựa sống .


    Những ngón tay  khiêu vũ trên phím gây  tiếng lá rơi và tiếng gió giữa bầu trời xanh làm tôi ngẩn ngơ . Anh  đang hát một bài  khó nhất của loại nhạc Allan Parson viết : Eyes Of the Sky . Bản nhạc này chưa hề có một ban nhạc á đông và ca sĩ nào hát lại .Để có thể hát bản  này,ca sĩ cần có một làn hơi dự trữ và biết luyến láy tròn trịa  mới có thể giữ được tempo .


   Và Tuun Tuun đã làm điều đó . Nhịp tempo 4/4 từ những ngón chân tôi  báo cho tôi biết lúc nào anh nghiêng vai ngừng giọng và bắt đúng nhịp của  bass và trống .


    Nhạc sĩ là những tình nhân của âm nhạc . Người nghe nhạc là những kẻ đến làm chứng cho cuộc tình giữa âm nhạc và nhạc sĩ . Ca sĩ đứng cạnh nhạc sĩ để diễn đạt tình yêu qua hơi thở .


   Biết là như thế,khi tôi rời phím đàn của TuunTuun để ném cái nhìn xuống anh chàng kia đang đưa máy ảnh chụp .




    ...


    3. HEY YoU .



     Dân chụp ảnh không thích chụp  ảnh kiểu tự động . Cái gì cũng nhờ vào ba cái thứ sẵn sàng automatique . Chán lắm .


     Làm sao để bắt kịp một góc sáng  kiểu đam mê ở đôi mắt nghiêng trên cần đàn,trên đũa trống ?

     Làm sao để giữ lại một cử chỉ sống thật và chết thật tình trên sân khấu của ca nhạc sĩ ?


    Khi tôi nhìn cách nâng máy,chỉa ống kính của anh chàng ngồi trong góc tường trắng tinh là tôi hiểu sự đam mê của anh . Anh đặt máy ảnh xuống bàn và vỗ tay kêu gào khi nàng nhà  của tôi vừa dứt bản rock loại CCR .

  - Nữa ! Nữa đi . Hey ! Hey You .



    Ngộ hử ?! Ở đây có nhiều người Lào biết tiếng việt ! Cái chàng ca sĩ kia nói rõ ràng câu : " Cám ơn nhiều nha " khi tôi khen cách hát Twist của anh .


   Quay  nhìn nghe  anh  chàng chụp ảnh khá đẹp trai phong nhã ấy . Nghĩ anh ta là ngưòi Lào,tôi phải dùng pháp ngữ để hỏi anh :


  - Bạn mê nhạc hay mê chụp ảnh ?


  - Cả hai .


   Và anh dùng tiếng việt để nói chuyện sau đó .


  Ban nhạc  chơi  liên tục những bản nhạc của thời LoBo,the Beatles ...




    4.   HẠNH NGỘ -



      Kết,tay guitarist nói với tôi :


     - I'm sorry . Không kịp chơi bài Hotel California như đã hứa vì phải trả khán phòng trước 9.30 tối .


     Tuun Tuun loay  hoạy phụ dọn dụng cụ nhạc khí trong khi cái chàng dân chụp ảnh người việt đẻ bên lào trao đổi với tôi về những bản nhạc mà anh  yêu thích và bản nhạc mới mà anh vừa sáng tác .




        Cả bọn rủ nhau đi ăn nhà hàng,tâm tình để có dịp tổ chức chung những buổi trình diễn về sau này .


        Có tiếng lao nhao :  Ở đây còn  đầy đồ ăn,thức uống . Hãy ở lại ăn ...



       Thế là quay tụ nhau lại ở dãy bàn trải khăn trắng . TuunTuun nói về sự nhút nhát của anh khi anh chơi nhạc . Kết tâm sự là Kết sẽ nhúc nhích nhiều hơn khi solo đàn ,khi tôi phân tích với họ về  cách chiếm ngự vị trí trên sân khấu trình diễn ( Ca nhạc sĩ cần  sử dụng và chú trọng về phần hình ảnh ngoài âm thanh và cách hòa âm )


    TuunTuun gật đầu hưởng ứng và hứa là sẽ cố gắng hơn về sau .Đứng quay quần với những kẻ trung thành với tình bạn và niềm đam  mê nghệ thuật của họ,tôi thấy hạnh phúc .


    Có những thứ hạnh phúc mà ống kính của tôi không bắt được trên memory card . Có những âm thanh của sự rung  động mà tâm hồn không thể nào tả được trong giây phút nhiệm mầu .


    Khi chia tay nhau . Anh chàng nhiếp ảnh gia bắt tay nói :


   - Em hứa sẽ mail gửi hình ảnh đêm văn nghệ cho anh và hẹn gặp lại .




    Tôi gật đầu :   Anh chờ .




    Biết là mình không thích chờ đợi khi ai hứa điều gì nên tôi viết .






   đăng sơn.fr     

vendredi 18 octobre 2013

CỤC dễthương .

-








CỤC dễthương .


___________________________________






  đã nói rồi mà . Thấy mặt,nghe tiếng nói thấy dễ thương lắm - Mà thương không phải dễ đâu .


  đã nói rồi :  Trời thì hay mưa hay nắng . Mưa buồn ,nắng vui ; lòng người cũng như thế .


khi vui vui thì có thể kẻ đối diện biến thành một cục Dễ Thương !








   đăng sơn.fr          






mưa

.






 Thử yêu nhữngcơnmưa .





Không thể nào đếm mưa rơi
Vào những đêm thao thức

Không thể nào ngồi viết giữa khuya - mưa
Tôi gửi hồn tôi vào tiếng nhạc
Tôi mở khung cửa lạnh gió lùa
Tôi lục trí nhớ - nhớ lại em ngày ấy
( Bàn chân,bàn tay mềm đã dịu tiếng mưa
Ở ngôi quán học trò của Trưng Vương trời vào thu
Em hiền lành như bức tranh tôi muốn vẽ
Em dịu dàng hơn tất cả sự dịu dàng
Em nói với tôi bằng giọt mưa nơi cửa mắt
Em biến tôi thành tên lãng mạn nhất trần gian
Bởi vì một lẽ : tôi yêu em )


Không thể nào níu lại quãng thời gian đã biến mất
Khi em tan loãng giữa trời mưa ngày ấy
Hình như em tan thành bụi mờ trên đoạn đường đêm có tiếng dương cầm và câu vọng cổ người ta đã pha trộn


Hương ngọc lan thời cũ chỉ là thời cũ
Tôi không thể nào cứ lang thang như thế mãi - Em


Bây giờ, thỉnh thoảng nhớ lại
Tự nhiên,chợt nhiên và lưng chừng như thế
Mỗi lần mưa đêm về
Mỗi lần bực dọc với chính mình
Mở toang khung cửa trong phòng ngủ
Thử tìm lại vị ngọc lan ngày nào đó


Chỉ vô ích mà thôi
Đành thở dài vô vọng
Với những bài thơ bàng hoàng và vô nghĩa
Ở chủ đề '' nhữngbuổtốimưarơi "




đăng sơn.fr






TRƠTRỌILÁTHUBAY
Vàng lá rũ rượi mùa thu rơi
Quay lại thì ta biết thiếu nụ cười
Em đi đâu khi trời thu đến vội
Bàn chân mềm chơ vơ lắm giữa đời







   MƯAỞTHỜINGỌClAN



Mưa chưa rơi thì em tôi đã khóc
Khi ngồi nhớ lại chuyện ngày xưa
Thời thắt bím trên con đường đi học
Nụ ngọc lan dấu kín sợ dính mưa


Em ngày ấy,tóc dài trên vai tóc
Cửa trường áo trắng ,tình cài tóc
Anh ngơ ngẩn ,lặn lội quên lối về
Tìm ngôi quán mơ mộng viết bài thơ


Thơ học trò làm sao mà đăng báo ?
Nghĩ cho cùng cũng tại trời mưa bay -






     đăng sơn.fr




THƯ TÌNH CỦA THẰNG DU CÔN

..










Đó là một thằng trẻ loại hyppy có vẻ du côn . Nó đưa  cho tôi xem lá thư tình của nó . Nó nói :



  - Trong khi ông đọc ,tui đi đái cái nha ông ?



   Tôi gườm nó vì thứ ngôn  ngữ không nhã nhặn của nó . Tôi gọi  hai ly cà phê cho nó và cho mình.


Ngồi đọc :



  " ...   ... "




   Đọc chưa hết nửa tờ thư thì thằng nhóc trở lại bàn . Nó vén  mái tóc  nhuộm vàng khè khè . Nhăn nhở :



- Sao ? Ông thấy sao ? Tui viết được hông ?




   Đẩy ly cà phê cứt mèo cho nó,tôi nhăn mặt :


- Mày viết thư tình như chó mửa . Con ạ !


- Sao ? Ông chê à ? Tui viết kiểu thật tình . Có sao nói vậy mà .



- Tao khuyên mày đừng gửi  lá thư này cho con bé ấy . Nó sẽ bỏ mày .


- Tui cũng đang muốn nó bỏ tui .


- Vì sao ?


- Vì tui đang nghía con em nó . Con nhỏ í đẹp quá cỡ . Chỗ nào cũng đẹp . Ngó mê tơi .



   Tôi ực ly cà phê đắng nghét . Lắc đầu hết ý kiến . Thằng lõi này là một học viên của tôi trong lớp kịch . Té ra nó  chạy theo một lúc cả hai chị em trong lớp . Thằng này đang có mộng thành nhà văn viết kịch và đóng phim .




Tôi bảo nó khi bắt nó trả tiền hai ly cà phê :


   - Tao sẽ không bao giờ đọc văn của mày  nếu mày ra sách .Tâm hồn của mày bẩn  lắm .


   - Oh ! Oh !




Tôi đẩy ghế,bảo nó đừng học khóa kịch nghệ nữa . Nếu cần phải viết một lá thư tình,tôi không viết như nó .




Buổi chiều đang nổi gió .










đăng sơn.fr

jeudi 17 octobre 2013

NHỮNG TRANG GIẤY ( văn )

.



Hình ảnh đã đăng





  MỘT TRONG NHỮNG TRANG GIẤY .



   _________________________________________________________________






  Người ta nói là có thể giữ giấy báo  cả 100 năm . Miễn là đừng để giấy bị ẩm mốc .


Có thật là như thế không ?


Ở đời, ở những trang giấy ghi chuyện đời,có điều chúng ta nên giữ lại và có điều nên quên đi .



  Vậy mà .



   Sau chữ vậy mà và cái chấm xuống hàng là những câu chuyện kể . Vui thì có vui và buồn thì như những bóng đêm chập trùng .


  Tôi đang muốn kể cho người đọc nghe một vài mẫu chuyện nhỏ ( nhưng tôi sợ làm  người đọc buồn rũ như tiếng mưa chiều đang vào buổi tối ...)



   Đang suy nghĩ để biết sẽ kể điều gì trước và điều gì dấu nhẹm để giữ lại cho mình . Sau những câu chuyện kể ấy, nếu bạn chịu khó xem lại những bài viết  từ trang đầu đến trang cuối này,biết đâu bạn có thể ghép lại để thành một câu chuyện cho riêng bạn .


Bây giờ thì những ngón tay tôi đã mỏi nhừ, rã rời sau một ngày dài làm việc .


   Hẹn gặp lại bạn ở trang sau .

   Bạn có thể chờ để đọc chứ ?


  --------------------




   ĐÔI MẮT .



( tôi sợ nhất là đang viết về một chủ đề mà bị bí chữ  ) .


   Thật ra, đang định viết một câu chuyện về Đôi Mắt thì thấy mình bị khựng đề tài . Dễ gì phải chịu thua - Tôi viết mail gửi cho nhóm bạn viết để cầu cứu .


    Thư gọn,ngắn :


   " Ê ! Tụi nhỏ. Anh đang bón đề tài viết về  " Đôi Mắt " - Eh !  SoS !  "




    Chiều ,đi làm về - Thấy :






    1. ĐÔI MẮT .


      ________________________________

       @nguyênhạ




       Nhà sắp sửa dọn đi . Con bé được trao  cái nhiệm vụ dọn đống giấy tờ,sách báo .


    Sắp xếp những chồng sách vào  các thùng giấy . Ở một quyển sách,bé thấy rớt xuống một cái phong bì nhỏ .


     Tò mò ,con bé mở ra đọc :



    ... Ngày - Tháng - Năm ...



    Anh ....


    Em nghĩ là chúng mình không nên gặp nhau nữa . Em không nỡ nào phá đi và lấy đi tất cả những thứ mà anh đang có .


    Chúng ta đến với nhau quá muộn màng . Ngày mai là ngày em ra đi .


    Cám ơn chúng mình đã có với nhau những ngày quá đẹp . Cám ơn tình yêu anh đã dành cho em  .  "




    Con bé đọc xong . Thấy mắt  bỗng cay và quyết định đốt lá thư tình ấy và không nói gì với mẹ mình . Bố đã mất rồi . Thà giữ yên như thế .




.. 2.

ÁNH MẮT -

        _____________________________________

           @nguyênsơn




      Trời khuya. Tiệc gần tàn . Ai cũng lục đục ra về . Tiếng cười nói vang vang ở góc sân vườn,tiếng xe rồ máy . Trung tiễn bạn bè ra cửa .


      Vợ  Trung đứng thu dọn ly tách , nhìn chàng :

     - Anh mệt không ? Lái xe đuợc không ?


     Chàng ngó lên  bóng đèn trên trần nhà :

    - Em ! Hãy cho  Trung một cơ hội .


     Đàn bà  khóc :

    - Tình yêu đã chết nguội từ  mấy năm nay rồi anh . Em chờ câu trả lời của anh và em quyết định .


    Ném cái nhìn ra cửa sổ, nhìn thấy cánh lưng của bạn mình . Chàng lắc đầu :


   - Đừng em  . Trung là người chồng tốt , anh ấy không có tội gì .


    Chàng quay vội đi để khỏi nhìn thấy ánh mắt của người đàn bà đang yêu mình .




   ...


3.

    MẮT MUỘN TÌNH MƠ

    ----------------------------

    Trần. K . Sơn




    Ở người đàn bà,tôi thích nhất  là ánh mắt . Mắt biết vui khi cười. Mắt buồn buồn khi biết khóc .



    Ở nàng ,tôi không tài nào đoán được là nàng vui hay buồn.  Nàng mù lòa . Nhưng tôi đã nói với nàng khi nắm lấy bàn tay mềm :


   - Anh là đôi mắt của em . Em cứ nắm lấy bàn tay anh   ở cạnh em . Chúng ta cùng đi .






    4.   MẮT XINH
          _____________________________________




     Tôi nhắc nhở nàng :


    - Bé đừng thức khuya - Hại mắt bé .


   - Kệ em !



     Tôi khuyên nàng :

    - Ngủ  sớm ,em . Sáng đừng nằm nướng .



   - Kệ em !




    Tôi không nói gì nữa . Ừ thì kệ . Mặc kệ em . Chỉ tại là anh yêu em .





CHÚNG MÌNH

    ....




     5.


     LIVE SHOW

     ___________________________________
        nguyễnthịLoanPhiên - Cali



    " Anh !


     Đừng ép em viết theo cái chủ đề  mà anh đã " ra lệnh "


    Hứ !


    Em là kẻ ngang tàng không chấp nhận điều lệ . Em muốn viết gì thì em viết . Tại sao viết về " đôi mắt " ?


    Người ta bỏ tiền đi sửa mắt,cắt mắt thì kệ  ngưòi ta . Mắt sửa thì dẫu có đẹp cách mấy thì cũng  là nhờ dao kéo .


    Em thích những gì tự nhiên . Trời cho sao để vậy .


    Xời . Mắc chi phải viết về  đôi mắt .?







   ...          
   



    

mercredi 16 octobre 2013

.






dangson.fr


  Ngồi hàn huyên ở một hành lang quán nước cũng là một cái thú .






dangson.fr


 Nghiêng nghiêng một màu nắng để làm duyên .




dangson.fr

 
Có khi ta  hiện nguyên hình là ánh sáng trên một lối đi
 







dangson.fr




  Và Biết đâu chúng ta  có một nơi đồng hành .

 


  
dangson.fr






dangson.fr
 
 
 
 
 
dangson.fr
   
dangson.fr













.









 




dangson.fr

   ...







photon by đăngToàn .2013






         

dangson.fr






  

dangson.fr






     

dangson.fr



lundi 14 octobre 2013

Solitude.com

.







Hình ảnh đã đăng dangson.fr






SOLITUDE.com









1.   chuyện kể

----------------------------------
* nguyễnthịLoanPhiên .




Thời bão tố qua rồi . Bây giờ là đến lúc bình yên. Thế đó, nhưng khi quá bình yên,êm ả,con người lại thấy mình ru rú cô đơn .


   40 tuổi để vẫn thấy mình không có một mái gia đình . Gia đình không phải là  cái văn phòng 25 thước vuông đầy ấp giấy tờ ,sổ sách ,bàn ghế và hai khung cửa sổ để ném cái nhìn xuống công viên của thành phố .

   Trời đang vào mùa thu . Lạnh ở chiếc lá rơi .




2. Chuyện Kể -

---------------------------------
   *  @nguyênhạ




Chỉ có một thời con gái thôi . Thời xuân thì qua rất nhanh. Hãy tưởng tượng đến một bãi cát khi thủy  triều kéo đến và rút đi , mặt cát chỉ còn trơ trọi những vỏ sò hến và những mớ rong rêu .


   Nàng biết là như thế nên  mở Google tìm vào web mang tên Solitude.com . Ở đó,có những người lẻ loi (  thật và giả ! )




   3. Chuyện Kể .

  ------------------------------

* nguyễnthịChữNghĩa .



Muốn tìm bạn ở các webs không phải là dễ . Bạn tìm gi ? Tìm ai ?

Bạn có chắc là những tấm ảnh đăng ký tìm bạn ở các webs như thế là thật hay không ? Họ có thể méo tròn và lừa lọc với những tấm ảnh ba hoa sửa chữa kiểu photoshop .


Tâm hồn con người không cần những tấm ảnh không chân thật . Mà thôi,nếu cảm thấy quá đơn độc thì cứ thử . Thử
vớí mình và thử sức với người . Biết đâu .....




  4. Chuyện kể ở một  quyển sách .

--------------------------------------------

   * đăng sơn.fr



Ngày nghỉ làm,tôi rất yêu nỗi lặng thinh  của mình vì tôi biết làm bạn thân với sự cô đơn .


Cô đơn không có nghĩa là  cô độc . Cô đơn để đi ngang một quán nước thấy người lạ ,người quen đang xúm xít nhau cười nói .Thấy những bàn tay vẫy vẫy mình vào nhập bọn . Mình cuời tươi ,lắc đầu .




Ghé Fnac,đứng rất lâu trước những đầu sách ở hàng khoa học  tự nhiên, xã hội và tâm lý. Chọn quyển sách mang tên Solitude . com - Tìm cái ghế bành,ngồi xuống mở trang sách .


Và đọc phần mục lục dưới câu dẫn tựa :


"  Bạn cảm thấy đang cô quạnh ư ? Khi những trang sách này đang nằm dưới đôi mắt bạn,có nghĩa là bạn đang cô đơn  ".


Tôi tự lắc đầu .


   Để có thể viết,tôi cần tìm sách để đọc .





5. Chuyện Kể  Thêm .


   -----------------------------------

* nguyễntrườngan .



Đầu mùa  hè,cháu đáp xe lửa về thăm chú . Hai chú cháu đẩy nhau đi uống cà phê ngoài quán . Cháu mở máy ảnh,khoe chú những tấm ảnh mói nhất mà cháu vừa thực hiện cho tờ Chasseur d'images ở Paris .


Cháu hỏi  như thăm dò :

   - Trong 9 tấm này,chú thích tấm nào nhất ?


   - Thế nào là nhất ?



Ơ hay ! Thấy chú vẫn như  mọi lúc, chú thích trả lời câu hỏi bằng một câu hỏi . Lạ !


   Cháu lì,cháu lập lại câu hỏi ấy . Chú trả lời :


  - Chú thích tấm chụp cái bóng của cháu bên hồ công viên chếch nắng chiều . Tịnh ! Yên !



Cháu nhìn chú cười và cháu  đoán thấy một phần ánh sáng của nỗi cô đơn trong chú ....








dimanche 13 octobre 2013

VIẾT CHO CHA .

.




    VIẾT CHO CHA .




    _________________________________________




     Cả ngày hôm nay,trời trở lạnh hơn bình thường . Ngồi lại khá lâu ở bàn giấy,con bật ngọn đèn  nhỏ . Mở net nghe lại những tình khúc của Nguyễn Ánh 9 . Con nhớ đến cha và những ngày ấy .



    Cha nói với con :


    - Hãy nghe  cho kỹ lúc ông ấy chạy notes ,lên đồng .


    Cha đeo  saxo . Xoa đầu con trai :


  - Có nghĩa là felling . Ở Saigon này chỉ có hai nhạc sĩ chơi dương cầm  khác thiên hạ . Con hãy tự so sánh tiếng piano của Lê Văn Thiện và của Nguyễn Ánh 9 . Cha giải thích sau .



     Cha lên sàn . Cha du dương đuổi theo những ngón tay chơi Blue của  trưởng ban nhạc . Con đứng yên . Mê say khi ngón tay ông ấy thả những giọt cà phê đêm . Và con khám phá  tâm hồn trong bóng đêm nghệ sĩ .


   Hình như  mưa rơi .

   Dường như con đang bay , bay .



   Cuối giờ phòng trà . Cha nói nhỏ :


  - Chơi nhạc như vậy mới gọi là chơi .




    Phải rồi - cha ơi !


    Chơi kiểu chạy ngón , nhắm mắt như một Văn Phụng của Suối Tóc  .



   Con cám ơn cha đã cho con biết thế nào là hồn nhạc . Con cám ơn cha đã trợn mắt, ném con vào phòng nhạc của Đan Thọ,Đan Phú  để học nhạc .


   Và con  không hiểu tại sao cha cấm con theo  cái nghề nhạc sĩ .



   Có phải vì bản nhạc  Ánh đèn Màu của vua hề Charlot không,cha ơi ?







   đăng sơn .fr

   ( Dâng tặng huơng hồn cha tôi )          



samedi 12 octobre 2013

BAY ĐI -

.





    BAY ĐI





  Bay đi em
  Rời buổi chiều
  Mưa rưng rức lá
  Lá rụng từ em



   Bay đi - bay đi
   Như tiếng hát biển xa
   Trời vỗ về đợt sóng
   Sóng an ủi tình ta



  Bay đi như cánh chim biển ngày ấy
  Khi Đức Huy viết nhạc buồn
  Chim chíp tiếng hải âu
  Từ khi lạc  mất nhau



  Em không trở lại
  Tình cũ thế thôi
  Chẳng nói nửa lời
  Ta lạc tiếng cười



   Ừ - Xa - xa như thế
   Quán vắng lặng - biển xưa






    đăng sơn . fr


vendredi 11 octobre 2013

Tình của Út Ít .

.








   TÌNH CỦA ÚT ÍT .




  ______________________________________________




     Đây không phải là cái tựa viết theo  style của Nguyễn Ngọc Tư ( Nhỏ ấy  ở nhà quê phía Cà Mau,chân chất thật thà nên hay viết văn có tiếng vịt  kêu cạp cạp và văn  cô bé hay có mùi sông, mùi nắng ... Và dĩ nhiên là  những dòng chữ của NNT Cà Mau không có  một tí ti sexy nào như chuyện dưới đây  -  )





   ***




   Trưa cuối hè,gió mơn man rười rượi trên bờ sông ngập bóng cây .Hai cô bạn đi cạnh nhau vì không muốn ngồi lại ăn trong văn phòng .


    Cô  kia nhìn Út , thăm chừng :


   - Mặt mi thấy không vui như mọi bữa . Cái mặt chầm dầm thấy ghê . Bộ mi có bầu hả ? Chà ! Mấy tháng rồi há con gái ?


     Nó nghịch  ngợm,thò tay sờ bụng Út làm cô dẫy nẩy lúc lắc thân mình sợ nhột :


   - Con quỷ . Mày nói cái gì kỳ ?


   - Sao kỳ ? Có người thương mình,tặng mình cái bụng thì có gì kỳ .Hay là mày  lừa chả,mày cặp với thằng tây đen nào ,nhỏ ?!



   Đang khó ở trong người,nghe cái giọng hỏi cung vậy mà làm Út bật cười .

    - Tao phát sợ cái ý nghĩ tầm bậy của mày,con khốn ơi !


   - Chứ sao ? Khai đi ,tao muốn nghe ,tao thề là kín miệng .


    Út ngần ngừ :


    - Tao nghi chả có mèo,chả bay lạng .



    Đúng là đàn bà, nghe thế,hai con mắt kia sáng như hai  đèn ô tô . Môi nó mím lại làm như chàng của nó đang vụng trộm đâu đó . Con bạn  hỏi tới,hỏi lui cho ra lẽ để bày chuyện cố vấn đánh ghen ,bắt quả tang trận .


   -Mày có dò số trên phone,dò messages , lục túi áo,túi quần hắn không ,mày ?  Tao thấy cái mặt chả gian lắm nha ...



   - Hèn !


   Con  bạn ngớ mặt :

  - Mày nói ai hèn hả ? Hắn hay tao ?


  - Tao nói là tao hèn nếu tao rình mò,lục lạo quần áo , bóp ví .


   - Chứ sao mày  nói là nghi hắn loạng quạng ? Có tật giật mình đa .




    Tự dưng Út thấy ghét con bạn có vẻ ký giả nhiều chuyện . Biết vậy ,mình im thin thít . Đúng là lắm thầy nhiều ma .


   Út ngừng nhai bánh,khều con bạn đáng ghét : Nè mày ! Nếu mà kép mày cà chớn,đào hoa,mày làm sao ?


   Con quỷ mím chặt môi phát ra tiếng gừ gừ như chó đói . Nó lên đạn ,mắt long lanh :

  - Tao bỏ nó cái rụp . Tao cặp ngay  thằng khác ,đi nghêu ngao truớc mặt nó cho  nó tức chơi . Mày  dám vậy hông ?



   Út lắc đầu,nhìn lên đám lá trên đầu . Buổi trưa ngã nắng ,chếch ánh sáng về phía bên kia sông . Hình như có tiếng gà  o o đâu đó xa xa .





   Út yêu anh quá nhiều .Làm sao Út bỏ anh cái rụp được kia chứ . Út chỉ thấy ngứa mắt khi thấy  mấy con nhóc học viên xúm xít cười cười nhả nhớt  chung quanh anh . Nhiều buổi tối,Út không thấy yên dạ,lái xe đến lớp anh dạy , ngồi yên trong lòng xe chờ giờ tan lớp . Thấy anh vẫy tay chào mấy học viên . Thỉnh thoảng có đám xúm lại nói  cái  chi  chi đó rồi tan hàng . Út chờ xe anh rời bãi đậu,lái theo anh từ xa .



    Có lần, ở một ngã tư,thấy xe anh biến mất ,Út loay hoay ngó tới,ngó lui ,chẳng biết làm gì ?

     Khi cô lái xe về nhà thì thấy có ánh đèn xe chớp tắt ngay đằng sau đít xe . Là anh .


   Anh mở cửa xe cho Út . Cười kiểu tinh quái . Út  ngán nụ cười nửa miệng của anh .

   - Nhỏ nà . Nhỏ bị bể mánh rình rồi . Nhìn vào kính chiếu hậu,anh đã thấy em theo xe  anh từ ngã tư đèn đỏ . Hơ Hơ . Nhỏ làm thám tử tư từ lúc nào ?



   Út quê !  Định chối biến mà không thể nào dấu sự lúng túng trong đôi mắt . Anh dịu dàng choàng vai Út, dắt vào  nhà .Anh ấn ngón tay vào máy,vặn nhạc rất nhỏ . Tất cả đều yên tĩnh trong căn phòng khách  có hai ngọn đèn màu  hồng sát tường . 


    Thấy cô ngồi im ru ,bẽn lẽn như con  trẻ bị bắt quả tang đang ăn vụng,anh bẹo má cô , phì cười :


    - Mẹ bé ngày xưa có hay ghen không bé ?

    - Ba của em  làm công chức bàn giấy, không đứng trước  các  học trò trẻ như kiểu anh .


   -   Út lạ  quá ! Anh hỏi về mẹ
em, em quàng qua chuyện nghề ngỗng của cha .


- Thì  là em trả lời theo kiểu gián tiếp ấy mà . Cha em  không bị nhiều cám dỗ thì mẹ không mất sức để ghen . Dzị mà cũng không hiểu .



- Bé nè . Bé biết tại sao mình  ghen tương không ?


   Anh lại rất gần Út, nhìn sâu vào  trong mắt . Hai đầu mũi chạm nhau  :


   - Tại vì mình thiếu sự tự tin ở mình .

   - Dạy em đi . Làm sao ?


   - Tại sao em  không tin tưởng anh ?


    Câu hỏi làm Út ngơ ngác . Không lẽ hắn nổi giận  ?  Trông cái mặt  hay đóng kịch, Út thử đoán ý nghĩ của hắn (  Trong giờ phút này,Út đang cố gắng tìm thử một vài điểm đáng ghét của người yêu nên  gọi hắn trong đầu là hắn - Không là chàng cái khỉ khô gì !   )



   - Uh ! Uh ! Người ta nói là chớ cả tin vào  đàn ông mà . Đúng không ?


    Anh  tắt ngọn đèn  bên tay trái của góc tường ,anh nắm tay Út  ,đi  chậm rãi ra cửa vườn . Hai đứa ngồi cạnh nhau,sát nhau . Ngửi một thoáng mùi hương đêm dịu dàng  ,anh kể cho  Út nghe  chuyện trăng hoa ngày xưa của cha anh .


   Anh là thằng bé nép sau khe cửa,nghe tiếng mẹ tra khảo,tiếng mẹ khóc,tiếng cha gầm gừ . Những chữ hận, những chữ chán nản ...Tiếng ly tách đổ vỡ trong căn phòng khách,tiếng đòi bỏ nhau .


   Thằng bé 8 tuổi đã rời khe cửa,chạy ù té trong bóng đêm đặc quánh ngoài vườn . Nó ngồi nhìn ánh trăng trên mặt  hồ . Nghe tiếng ểnh ương gọi réo rưng rưng . Thằng bé khóc . Âm thầm .



    Út gục môi vào  gáy tóc anh,nghe giọng anh trầm trầm . Nắm chặt bàn tay anh rất lâu ,cô sờ ngón tay  vào má anh .


   - Tha lỗi cho em khi em ghen bậy bạ, khi em  hay nghi ngờ anh nha anh . Con trai có nhiều khi lỡ giống cha mình .



    - Bộ muốn xin lỗi là cứ tỉnh bơ mà xin hay sao ? Mình làm người khác tự ái,bị thương rồi lại xin lỗi này nọ .



    - Thôi mà . Hiểu mà .



    Cô quàng  lấy vai anh,lúc lắc bờ vai rộng . Cô ngoạm lấy vành tai anh :

    - Anh mà bỏ tui . Tui giết anh chết,tui chết theo .



    Anh le lưỡi . Rùng mình . Ai bỏ ai,ai ở lại ,làm sao biết .






   Ánh trăng đã khuất sau quãng mây  đen kéo đến . Hình như đêm nay sẽ có một cơn mưa đổ  xuống như đài khí tượng nói . Cô nàng  run run vì ngấm lạnh .


    Út đứng dậy,thì thầm ,thì thầm. Giọng nhung :


   - Tui lạnh nè mình . Mình biết cách làm tui ấm không ? Tui  hết ghen rồi nè .


   Anh gật đầu,cúi lưng,bế cô vào nhà .







   đăng sơn.fr     

chuyện CỔTÍCH thời nay

.



. Hình ảnh đã đăng





chuyện CỔTÍCH thời nay . ( tựTìnhKhúc ) *





2006.






Muà đông ở thành phố có những ngày đầy tuyết . Những đồi núi,những cây thông mặc toàn áo trắng trông lạnh hơn . Nhỏ sợ lạnh, thấy không cần phải thò đầu ra ngoài . Đứng sau ô cửa sổ ,ngó trời,ngó đất . Thấy sao nhớ nhà . Nhà ở bên kia bờ đại dương - Xa lắm . Tự nhiên thấy mình cô quạnh . Nhỏ thèm khóc ghê nơi .



( Có lúc em thèm khóc
Một mình giữa mùa đông
Nhớ nhà nên thèm khóc
Giọt lệ biến thành sông .... )




Nhỏ lấy ve áo,kéo lên lau nước mắt . Nhỏ bỏ bê sách vở , không học chữ nào vào đầu nữa . Ra đường,tây nó muốn nói gì thì kệ nó . Lõm bõm mà đoán thì cũng hiểu đại khái . Học chi cho lắm - Đau đầu .


Nhỏ mở máy,tìm đọc truyện tình cảm . Nhỏ rơi từ trang chữ này qua trang khác . Nhỏ vẫn thích những bài viết kiểu dễ thương của Đoàn Thạch Biền .





* 2007 .


Khi đã đọc mãi thì cũng có lúc phải chán . Nhỏ thấy mình cần viết . Viết như một cách trải lòng ( viết như viết nhật ký lưu bút cũng chẳng sao )



Đăng ký vào một diễn đàn, nhỏ thấy nó ồn ào ,náo nhiệt như một cái chợ vỡ nhưng lại thấy vui . Để được vui ở thế giới ảo,nhỏ lấy nhiều cái tên như " Nhỏ Xí Xọn " " Như Thảo " Xì Trum Hòn Bi " .... Và nhỏ nghịch ngợm để tạm quên những ngày xa nhà ,nhớ gia đình .



Ngày kia, vô tình,trứớc khi tắt máy vì mỏi mắt , nhỏ đọc :


THẤT TÌNH. -


Thầy có thì giờ hông thầy ?

- Có và không.Còn tùy.Nói đi .



Con nhỏ học trò nhăn như bị :

- Trời ơi ! Thầy nói chuyện như cắn người ta !

- Tại hôm nay tôi có nhiều chuyện buồn


Con nhỏ ngồi xích lại.Tay chống cằm : - Thầy kể em nghe đi rồi em kể chuyện buồn của em với thầy.

- Nè. Đừng trả giá với tôi.Nói đại đi,biết đâu chuyện buồn của em có thể làm tôi đỡ buồn

- Sao kỳ vậy thầy ?! - … - Thầy ! Có bao giờ thầy bị thất tình chưa ?

- Ư.. ư.. ừ ừ… Dăm bảy lần gì đó.Hỏi làm chi ? Chuyện riêng !

- Tại vì trò của thầy cũng đang bị thất tình..

- Lộn xộn.Buồn vài đêm rồi cũng xong


Con nhỏ cứng đầu,kiếm chuyện :

- Em thất tình đã đến hơn 2 năm rồi thầy ui ! Ổng có vợ rồi mà em cứ yêu ổng.

- Đồ khùng điên !

- Sao thầy nói em khùng hở thầy ? Tình yêu là điều mà người ta không thể nào giải thích được.Thầy có bao giờ đắm đuối yêu thương một ngưòi đã có gia đinh chưa ?


- Không dám.

- Em không tin

- Không tin thì tâm tình và hỏi làm chi ?


Con nhỏ cúi gầm mặt buồn bã.

- Thầy có cách nào giúp em .Làm sao quên được người ta ?

- Cách nào Nhỏ ? Hay bảo vợ ông ta đánh cho cô một trận là hết yêu.


- Thầy kỳ.Em để thầy suy nghĩ cách giúp em.Bây giờ em dọt.Em có cái hẹn với ông ấy.



Con nhỏ xách cặp vở phóng ra bãi đậu xe nhanh như cắt.


Với tay tắt ngọn đèn trong phòng học,khóa cửa.Tôi thấy mình buồn buồn khi nghĩ đến những người lỡ yêu nhau như thế. "



--------





  *2008



Bây giờ là cuối năm 2007 ,bước sang đầu 2008 . Nhỏ chuẩn bị khăn gói về quê . Nhỏ vẫn thỉnh thoảng đọc văn của Đoàn Thạch Biên và nhỏ thấy rất ghét những tên viết sau để nhại lại style của ông nhà văn ấy . Những ngày trước khi khăn gói quả mướp rời xứ Pháp lạnh lẽo, nhỏ vào viết góp ý cho thằng cha viết bài văn Thất Tình ở chủ đề " CHUYỆN TRONG LỚP HỌC "




Viết như sau :

" Thưa ông !

Tôi chúa ghét những kẻ nhại lại văn phong của ĐTB với kiểu xưng hô : Em và tôi . Nếu có ngon thì ông thử viết kiểu của ông xem sao . Chào ông .  "




    Vài ngày sau,cô nhận chữ trả lời :



   "   Thư trả lời .


       Thưa cô .


Cám ơn cô đã có lòng sỉ vả và có lòng tốt khiêu khích tôi.  Ai nói với cô là tôi nhại lại văn phong của ông ĐtB ấy chứ ?


    Tôi đọc  về ông ta rất nhiều  và rất thích những cái tựa  bài của ông ấy như :


    Tình nhỏ làm sao quên - Đâu phải cái gì cũng mong manh - Ví dụ như ta yêu nhau .....


   Thích là một lẽ nhưng khi viết thì tôi phải  quên ông ấy đi . Khi tôi viết bài " Tình nhỏ làm sao Úm ? " - thì tôi chỉ là tôi . Ông ấy không bao giờ dùng chữ " ÚM " kỳ cục như thế .


    Tôi chỉ  viết kiểu nửa mùa như cách  nghịch ngợm để đuà vói chữ mà thôi . Thí dụ tôi viết " Tình Lớn ,làm sao bế "



   Xin cô đừng thách thức tôi , tôi nổi dóa mất hay .


   Ps :  Xin cô làm ơn đừng gọi tôi bằng Ông . Tôi hãi lắm . Tôi còn trẻ ở năm nay - Cô gọi tôi bằng chú là phước đức cho đời nhà tôi   / Amen -




    Cô quê quá - Giữ im lặng nhưng thỉnh thoảng năm khi mười họa mò vào đọc xem  thằng cha đó viết thêm  điều gì . Và cô rình chỗ sơ hở trong văn  gã viết để đập .




  *   2009 .



     Thế là cô quen hắn . Cô bỏ chữ " chú " già nua khi hạ bệ hắn xuống chức anh . Hắn chả nói gì - Coi như chuyện đã rồi . Con nít gọi mình  là anh,mình trẻ lại cho dù năm tháng qua đi .



    Con  bé nghe lời anh lớn bỏ hẳn cái diễn đàn chuyên đấm đá và buôn dưa kia . Thỉnh thoảng chạy theo anh lớn như kiểu níu áo đòi cố vấn,đòi nợ .


     Anh làm nghiêm,anh hay la rầy  nhỏ. Nhỏ quạu, nhỏ đâm gấu,nhỏ hỗn . Anh giận,anh bỏ đi .





  *   2010 - 2012 -



    Bẳng đi mấy năm phiêu bồng . Anh lớn lang thang  mực bút đi viết dạo ở nhiều chỗ .



    Ngày kia,anh nhận được mấy chữ ở mail Box . Chữ viết - gọn ghẽ :



    " Chào chú - Ủa quên - Chào anh .


     Nhóc nè . Trí nhớ anh còn tốt hăm ,anh ? "




   - Úi trời ! Trời ! - Sau ngày đồn về tận thế, nhỏ vẫn còn sống ha ?

   - Bộ ông hay trù ẻo cho tui chết há ông ? Thấy lúc nào ông cũng cà chớn như xưa ?   Ông bỏ vợ  đi tu chưa há ?




     Anh lớn thấy người cà chua, cà chớn là em . Nếu muốn phản công em,anh sẽ nói như sau :


   ' Người ngoan đạo như em thì nên đi tu . Ngày ngày lần hạt,quỳ gối đọc kinh - Vui lắm . Khi nào lìa trần,trời cho em  lên thẳng thiên đàng .


     Người ham mê đầy bụi trần như anh nên   ở lại  vì có ích lợi cho trần gian xôi thịt . Ở lại  để chiều  chiều,tan sở, chạy về nhà vác xe đạp leo lên những con dốc ,ngừng bánh, ngắm cảnh hoàng hôn trên đỉnh cao có tháp chuông nhà thờ . Bên dưới là dòng sông đang uốn khúc .Anh có thể ngồi bệt xuống bãi cỏ để viết  vài bài thơ tình ái . Hoặc có thể phóng bút viết theo kiểu Love In Paris .



     Văn loại mới nhất vào cuối 2013 không hề giống kiểu văn của Đoàn Thạch Biền  ( Ông ấy  về vườn , về hưu đuổi gà rồi ) Anh vẫn viết để biết mình còn sống .



     Một ngày nào đó anh sẽ viết tiếp những chương  truyện ngắn bỏ dở dang ( Và cũng có thể lấy cái tựa đề là '' Tình Nhóc vẫn không Quên " )



    hơ hơ .






    đăng sơn.fr
                       

   

jeudi 10 octobre 2013

MỀM Ở ĐẦU MÙA LÁ



.





chỗHẹn -


 đưa bàn tay em ,anh nắm
trên con dốc xuôi tình
mùa thu riu riu nắng
lạ lẫm ,chiều  rớt nhanh

em - khăn quàng mầu tím
trời lành lạnh đầu môi
chợt thèm nửa hơi ấm
khe khẽ một tiếng cười .


đăngsơn . fr










ThơTình -

em về - mở cửa rơi người
người ta nào đó vừa rời bài thơ

thơ tình khẽ một lời ru
nhẹ  trên mái tóc ,nhẹ như lời tình

hãy là nỗi nhớ nơi anh
hãy là hơi thở khi mình có nhau ...

( N. duytoàn )