dimanche 30 décembre 2012

thư của Người Hàng Xóm

.









dangson.fr - 2012

 




..





THƯ của người Hàng Xóm



_____________________________________________




* Có gã kia viết thư :



Thưa Cô !

Tôi là một hàng xóm của cô.Mỗi ngày đi làm về,chiều xuống là tôi thấy cô ở bãi đậu xe.Cô ngó tôi,tôi ngó cô.Dửng dưng.Xa lạ ! Và chẳng ai chào ai.

Chuyện dĩ nhiên - Mắc gì mà phải chào nhau ? Không lẽ gặp cả thẩy mấy chục,mấy trăm người rồi cứ gật đầu,nhoẻn miệng cười duyên như thế thì sẽ gãy cổ,mỏi miệng.


Cái xứ này lạnh lắm nên con người cũng đâm ra lạnh lẽo.Mùa đông xám xịt,có mưa,có gió,có tuyết trắng. Ai nấy đi làm về,đóng kín cửa ủ ấm,nghe nhạc,bếp núc,xem ba cái lẻ tẻ ở Tivi rồi chùm mền ngủ ngáy..

Chán chuyện !
Ngày qua ngày và sẽ chống nạng,chống gậy .Đứt phim .



-------------


Đời có khi buồn tẻ nhạt vô cùng .



Vậy mà có cái ngày kia :


Tôi gặp lại cô.Cô đang mở cốp xe,khệ nệ bưng một lô bao giấy,hàng hoá lỉnh kỉnh.Cô làm rơi rớt lăn kềnh ba cái mớ đồ trên tay.Chẳng lẽ đậu xe sát bên cạnh cô,tôi làm ngơ theo kiểu người dưng ?

Tôi cúi lưng,nhặt dùm cô mấy món đồ.Cô cười bẻn lẽn cám ơn tôi.Tôi nhận lời cám ơn rồi quay đi.Trời lạnh như dao cắt.



- Ông ! Ông hàng xóm !

- Sao cô biết tôi là hàng xóm ?


Tôi khựng lại , thấy mình lố bịch và vô duyên vô cùng ! ( Người đâu mà ..... )


- Thì tôi thấy ông hoài,mỗi ngày....

-Ờ ,ờ,tui cũng thấy cô.

- Ông ở đây lâu chưa ?


Vừa nói chuyện,cô và tôi vừa bước vào dãy hành lang chung cư,tôi đỡ dùm cô mấy món đồ khi bấm nút gọi thang máy.
Cô ở lầu ba,tôi ở lầu 4. Tôi thích căn hộ trơ trọi của tôi vì tôi thích yên tĩnh.Cô mời tôi ghé uống ly nước khi tôi phụ cô bưng hàng hoá vào nhà.Nhà cô gọn ghẽ,xinh xắn. Tôi cảm thấy ấm,thoải mái khi ngồi xuống cái ghế êm ái,nhận ở cô một ly bia sủi bọt.Tôi có dịp ngắm nụ cười đẹp của cô.Chợt dưng lòng tôi nổi bọt ,nổi sóng như bọt bia.


Nhìn thấy tấm ảnh chân dung của người đàn ông và hai đứa bé chưng ở góc tủ ,tôi ngờ ngợ, hỏi cô :

- Ông xã và hai con gái của cô há ?


Tôi thấy mặt cô buồn bã :

- Phải rồi.Hắn đã bỏ chúng tôi đi rồi.Còn ông thì sao ?


Tôi cũng đã bị người ta bỏ tôi đi mất biệt rồi cô ơi ! Cả hơn 5 năm nay rồi.Tôi quen rồi,cô !


Cô im lặng rồi quay sang nhìn tôi :

- Ông làm gì đêm giao thừa,ông ?

Tôi im ru,nói cái gì cho cô nghe.Tôi sẽ thấy tôi ngồi trước màn ảnh Tivi,ngó người ta đón giao thừa ,ăn uống,chúc tụng..Và đi ngủ.


- Hay là tôi mời ông ghé ăn đêm giao thừa vơí chúng tôi ( Tôi cộng vơí hai bé ... ) ?



Cô hàng xóm ơi ! Tôi gật đầu.Tôi nói tôi sẽ mang theo chai xâm banh và vài món lặt vặt chia nhau.

Tôi thấy mình có điều để vui .Cô có biết tại sao không - Cô ?







đăng sơn.fr







 

mercredi 26 décembre 2012

SAU NGÀY TẬN THẾ

.SAU NGÀY TẬN  THẾ
___________________________________

   đăng sơn.fr





dangson.fr







Thấy mình còn sống.Mừng lắm !
Tìm cái quán nước quen ,ngồi ngắm thiên hạ.Kẻ qua người lại....
Gọi ly cà  phê,lai rai ngồi viết :








Viết  một mình ở một góc tạm gọi là thiên đường trần thế





Có cần tìm một chỗ để cầu nguyện không ?
Nói vơí trời cao : May mà còn có Ngài,đời còn dễ ưa !






Mời Thượng Đế về nhà nhậu vài ly để tâm tình





Xem Thượng Đế như một người bạn song hành





Ngài rủ rỉ : Ta để cho ngươi một trí tuệ,một đôi mắt để nhìn ngắm những cái đẹp ở đời trần gian




Tĩnh vật,cõi lặng nằm trong đầu mình : Zen !




Hãy có một bạn đồng âm : Try Kỷ !









Hãy tự thấy mình,hiểu mình trên đường đời
 






 Xem đời là một trong những tấm ảnh chụp


 AMEN. 


vendredi 21 décembre 2012

NGẮN - RấtNgắn




.














NHỮNG ĐIỀU rất NGẮN .





1. EMAIL.


" Anh nè nè,

Chưa thấy gì sáng hôm nay, em đã thức dậy...
Trời có nắng sớm đẹp rực rỡ lắm, mấy ngày trước thì ui ui hoài.
"


* Trả Lời :

.... Vậy là mình còn sống sau cái tin đồn hù dọa á.

Thấy cũng vui ?

Như vậy là ta chưa gặp nhau dươí tầng địa ngục kia.

Còn sống sót thì ta viết tiếp.....

Viết gì cho đời và cho nhau vui ?




2. NGOÀI PHỐ.


Phố đông hơn vào những ngày gần hết năm.

Đi ngang phố,trời lâm râm mưa.Quay lại vẫn thấy người đàn bà trẻ ngồi ở chỗ cũ.Chẳng bao giờ thấy được đôi mắt cô.Cô cúi xuống,mím môi ngồi như thiền.Cuộc đời buồn quá ! Người qua lại có thể cho cô vài đồng lẻ.Người thân,người yêu của cô đang ở đâu,cô ?



3. VIẾT...


Có thể viết gì vơí nụ cười hay vơí dòng lệ của chính trái tim mình ?

- Không biết ,nhưng vẫn cứ viết mà thôi,dẫu âm thầm




đăng sơn.fr
( Viết sau ngày " tận thế " - )





--






    Viết cho Mẹ .



______________________________

Trần.K.Sơn








Mẹ ơi ! Sáng nay con gọi cho mẹ.Con vui khi biết mẹ khỏe mạnh,con nghe tiếng mẹ cười rất trong trẻo.

Con nói vơí mẹ :

- Mẹ ơi ! Tối nay mẹ làm gì ? Con đến đưa mẹ đi ăn...


Mẹ nói :

- Để sau tết nhé con.Tối nay mẹ có tiệc,mẹ đi chơi.


Con nhắc mẹ mặc thêm áo ấm.Con hẹn mẹ khi khác,khi nào mẹ rảnh rỗi.


Mẹ ơi ! Trời mùa đông chưa rơi tuyết.Trời đang mưa từ hai tuần nay.Con nhớ mẹ lắm ! Mẹ không rảnh như bao lần con muốn đến thăm mẹ !

Trời đang mưa gió,mẹ ơi ! Trong lòng con cũng đang có gió và mưa .Và con đang khóc.Cũng may mà trời mưa nên không ai thấy con khóc ,mẹ ơi !






-------------------







           

NhữngNgàyHômSau

.







 Hình ảnh đã đăngdangsonfr - 2012










NHỮNG NGÀY HÔM SAU -





" ..Bé thương .


Hôm nay là sáng ngày 21tháng12.Anh ngủ dậy ,thấy chưa tận thế- Chỉ thấy trời mưa thôi.Mưa gì mà mưa cả tháng - Trời xấu xí vô cùng.Mà thôi kệ.Xấu gì thì xấu,miễn thấy mình còn sống là vui rồi.


Có lắm kẻ hơi hơi ấm đầu và chán đời thì nghe ngày tận mạt của thế giơí thì mừng lắm ( chẳng biết họ mừng như thế có thật hay không ? )

Có những kẻ quá tham sống sợ chết như anh thì hơi tiếc nuối.Khi tiếc như thế,anh lại quên khuấy đi lời gì đó trong kinh thánh đã học ngày xưa .Cha giảng trong lúc thằng trò học giáo lý ngủ gật gủ : " Tất cả những điều ở đời này đều là tạm bợ.Khi chết ta lại về tro bụi.Trần thế chỉ một cuộc hành trình trên trái đất .... "


Biết là như thế.
Nhưng ...

Anh muốn kể cho em nghe về chữ NHƯNG to tướng như thế :


* Ở nhà cô em gái,anh em xúm nhau quây quần trên bàn ăn.Món cá nướng được bày lên bàn vơí bánh tráng cuốn rau ( anh không hảo món cuốn như thế,rắc rối rườm rà lắm ! ) Chai Beaujolais lạnh được rót vào những chiếc ly thuỷ tinh cổ cao.Mọi người cụng ly chúc ngày sắp " tận cùng ".

Anh gật gù nửa đuà ,nửa thật trong câu chuyện :

- Mấy nhỏ nè.Anh đang teo....


Thằng em út ngồi bên cạnh phì cười :

- Trời ! Người như anh hai mà cũng teo sao ?


Trời ạ ! Thằng em nó làm như anh chì và ngon lắm sao ?
Đời này còn đang đẹp,còn nhiều chuyện phải làm,cần làm.Cả cái thành phố đẹp,mơ tình như thế này mà bị tiêu huỷ thì tội cho anh quá.Nơi này anh có một góc Paris vơí những cấu trúc tráng lệ,anh có một góc cảng lùm xùm của Marseille ngập ngụa cửa hàng Ả Rập vơí ba mớ hàng hoá lỉnh kỉnh ,anh có một dòng sông xuôi ra biển và những con đường đầy xe để đưa nhau đến từng góc phố biển,anh có những cái quán rất tình,rất ấm khi anh ngồi viết.

Nếu tất cả khi không bị biến mất cái rột,thì còn gì để nói,để viết ?


Để cười mỉa mai vào mũi mình theo kiểu chế nhạo mình ên,anh thử đạo diễn một màn hài hước :

- Mấy nhỏ nè.Đêm 20 hôm ấy,anh sẽ thắp nhiều đèn cầy trên bàn và cố gắng đọc kinh.Có bao nhiêu kinh ,anh sẽ lôi ra đọc hết sạch và anh sẽ thức nguyên một đêm để run,run....

Mấy đứa em ré lên cười ầm ĩ.Anh thấy vui vẻ vô cùng ( Người ta hay có lời khuyên : Trước khi chết,bạn hãy cười ) .Trong một bữa ăn,nếu ta vui vẻ thì ta ăn uống thấy ngon hơn.


Sau bữa ăn thì con gái,đàn bà tụ nhau học thêm vài điệu khiêu vũ để chuẩn bị cho màn trình diễn vào đêm giáng sinh ( trong đầu họ không có chữ Fin du Monde - Tận cùng - Cũng may )


Anh xách ly cà phê ra ghế salon ngồi nghe thằng rể biểu diễn tiếng hát của cô ca sĩ lạ hoắc tên là Lệ Quyên,cô nhỏ hát bản " Buồn " quá tuyệt.Trong một nỗi buồn tình nào đó,có tí hơi rượu để buồn được rót vào lưng chừng và buồn bã hơn thì là tuyệt !


Cậu rể rời máy vi tính,ngồi cạnh rủ rỉ về bài hát mang tên " Em hiền như Ma soeur " của Duy Quang hát và nói nó chỉ thích có bài này trong tất cả bài hát của DuyQuang - The Dreammer - ngày ấy.

- Bác hai có thể viết cho em một bài kỷ niệm về bài hát này không ? Nghe Duy Quang bệnh nặng sắp chết.Em muốn nhắc về một kỷ niệm đáng nhớ để cám ơn giọng hát ấy.

Anh ngồi yên nghe nó nho nhỏ nhắc về một chuyện tình học trò có bài hát Em Hiền Như.....Chuyện ngày ấy có mưa ngoài phố biển,có bước chân đến trường đưa đón nhau....

Anh gật đầu nghe chuyện và nghĩ đến điều mình sẽ có thể viết vơí cái phông phổ nhạc từ bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên.Chữ Ma Soeur đã nhắc nhở anh về một vài hình ảnh hung dữ ,nghiêm khắc thời anh bị gửi vào trường nội trú ( và lắm lúc ,anh chẳng thấy câu hiền như bà sơ ấy là đúng - Có lẽ cái ông nhà thơ tên NguyễnTấtNhiên ấy chưa bao giờ bị bà sơ trợn mắt phồng mang quất thước kẻ vào hai bàn tay học trò ? )



Khuya hôm ấy là gần 3 giờ sáng khi anh rời nhà em gái.Đường về mưa trơn,mưa ẩm ướt.Xe anh ngừng ở đầu cái đèn đỏ,thấy bên kia đường có một cặp hình như là tình nhân đi bên nhau dươí cánh dù bước ngang khuôn viên nhà thờ,bài hát Em Hiền như... lại thoang thoáng quay lại thăm trí tưởng anh ...

" Đưa em về dươí mưa
Nói chi cũng bằng thừa.... "


Không biết có phải là như thế không ? Tại sao nói những câu thừa thãi vơí nhau ? Có cần phải nói nhớ nhau khi đang ở cạnh nhau ? Có cần phải dự đoán ngày nào đó xa nhau để mình sẽ than rên khóc lóc như thế nào cho ra vẻ ?


Có những điều mình chẳng bao giờ biết trước.

Có những điều mình nên chấp nhận cho dù không bằng lòng.



-----------




Khi anh gần ngừng bức thư tình không đầu không đuôi như thế này thì mưa vẫn đang rơi.Mưa nhịp tí tách trên mái nhà.Bản nhạc đang nghe từ Pc cũng đang rên kiểu nhão nhẹt kinh hoàng.Tự dưng anh cáu kỉnh vơí cái ý nghĩ rất tầm thường :

" Phải chi giờ này,em đang ngồi trước mặt anh - Anh có thể lập lại một câu nói rất THỪA mà em hay thích nghe.Nghe để dẫu có một ngày nào đó,trái đất này có bị huỷ diệt,chúng ta xuống địa ngục lêu bêu,chúng ta biết là mình có một thời đã bên nhau "








đăng sơn.fr




















NHƯ NHỮNG BỨC THƯ TÌNH DÀI NHẤT thế kỷ

mardi 18 décembre 2012

Ở NGÀY TẬN CÙNG bên em ( 21/12........ )

..




dangson.fr



Ở MỘTNGÀYNẮNGMƯA
của ngày TậnThế 





Tôi muốn tặng em ngày tận  thế
để em nắm lấy bàn tay tôi
để em có một lần chót nở nụ cười
khi em biết em là người yêu cuối đời - trọn vẹn

tôi - gã hoang đàng
gã niệm kinh để niệm kinh
mỗi khi lẻ loi - một mình
tôi cầu Phật và tin vào Chúa
Phật ngồi thiền hiền lành
Chúa khổ nạn trên cây thập giá
Tôi thì biết khổ vì em
Em như trái cấm địa đàng
Em đến cả những khi không báo trước

( Người ta bảo nhau về ngày tận thế
  Người ta đào hầm trú ẩn
  Sau khi bỏ tiền thừa mứa cho buổi an cuối cùng ngày tận mạt ..)

Tôi không phải là người ta
Em cũng không phải là người ta

( Chữ người ta xa lạ như thế làm tôi có lần ghét hết thảy loài người
  Loài người đã gian tham quỷ quyệt
Họ chế ra súng ống bom đạn
Họ nhìn nhau dữ dằn hơn cả loài thú dữ..
Họ................................................................................... ( ----------------- )





 Ngày tận thế khi trái đất này bị hủy diệt
Tất cả những hư đốn của con người bị hủy diệt
Cái máy Pc cuối cùng sẽ  tắt ngúm
Cũng là lúc tôi nắm tay em cùng quỳ xuống cầu cho đuợc chết chung
Tôi không biết ta sẽ lên thiên đường hay sẽ xuống cõi địa ngục ?

Mà có hề hấn chi đâu em
Miễn em còn là em
Nguyên vẹn như ngày em đến,em nghe tôi nói tiếng yêu em
Để bắt đầu cho một chuyện tình
Tôi đã đưa em vào những quán nước đẹp nhất thế giơí
Nơi có một vài bóng tối
Nơi tôi được thoải mái ngồi hôn em
Chẳng ai dòm ngó ai
Chẳng một ai nỡ tị hiềm,ganh tị vơí tôi và em
Chỉ vì một lẽ duy nhất : Tình yêu không bao giờ có tội
Tội chăng là tội sáng tạo trong đầu mỗi người chúng mình....


Đêm ngày 20 tháng cuối năm
Tôi dọn một chỗ nằm
Để có em bên cạnh
Tôi thắp chục ngọn nến
Tôi nhìn sâu vào trong đôi mắt huyền diệu của em
Tôi bắt chước một đoạn phim bi thảm của Titanic
Tôi khe khẽ gọi tên em ở bầu ngực em
Tôi nói và lập lại lần cuối với em
" Anh sẵn sàng linh hồn để được chết bên em

đăng sơn.fr





__________________________________________________________________





Hình ảnh đã đăng





KHUYA
______________________
*
@nguyênhạ & đăng sơn.fr







Khuya rồi,cô định rửa mặt sửa soạn đi ngủ nhưng lại chưa thấy buồn ngủ.Một ngày của cô đã quá dài vơí biết bao điều mệt mỏi.Hôm nay là một ngày kỳ lạ.Đi đến đâu cũng thấy người ta nhăn nhó làu nhàu.Gã chủ sự của văn phòng cũng lau láu càu nhàu báo cái tin buồn là hãng sẽ nghĩ đến việc sa thải người.

Cô đã nổi cơn ,khều gã :
- Bộ hãng có tầm cỡ như Trái Táo cũng muốn rung rinh sao,ông ?

Nghe cô bạn đồng nghiệp láu táu xen vào - kiểu móc lò :
- Hỏi ngộ á ! Bộ ngươi không thấy hình thương hiệu Apple là trái táo bị cắn khoét lủng một góc hay sao ? Táo của Ipad,Iphone bị thằng Sam Sún ( Samsung ) cắn mẻ đó.

Gã chủ sự ngao ngán lắc đầu để nghe con nhỏ xí xọn đó phang thêm câu cuối.Câu này rùng rợn quái ác :
- Nè mấy người nè.Còn hai bữa nữa là đến ngày tận thế rồi.Lo mà ăn xài đi.Ở bên Tàu,họ đang nhao nhao cưới nhau đó.Điệu này tha hồ chết chung....


Cô nhăn mặt,bịt hai tai để thấy mình chợt ghét con nhỏ đồng sự.Thân nó ú na,ú nần mà đi làm thì trang điểm như ả đào hát bội,tay chân đeo vòng vàng leng keng giống như cái tiệm kim hoàn lưu động.Cô ngó nó và hiểu tại sao nó hay than ế chồng và muốn xa đời đi tu.Chẳng biết cái chùa nào có thể chứa nó ?

Những ý nghĩ lẩm cẩm ấy đưa cô trở lại bàn giấy,chẳng biết luýnh quýnh thế nào cô lại làm đổ ly nước đầy lên tập hồ sơ trên bàn,cô quýnh quáng kéo xấp giấy tránh nước thì lại kéo ngã cái hộp cao lều khều đựng bút viết rơi lả chả xuống mặt đất.Vậy là cô đang mệt,đang cạu cọ lại càng có cớ phụ để nhăn hơn.

Quay lại,vừa kịp thấy con nhỏ ú nần xí xọn thò đầu vào thành cửa,cô hét ầm lên :

- Xời ạ . Tui đang bực đó nghen.Biến dùm đi chỗ khác mau.


Vậy rồi việc gì cũng phải qua,cô cố gắng tập trung vào việc làm.Lúc đôi mắt đã rã rời,cô ghé mắt vào ô cửa thấy có cái mail bay đến.Cô đọc hàng chữ :

" Đang làm gì ? Có mời anh đi ăn tối nay không ? ( Sắp tận thế rồi ! ) "

Rõ là vô duyên ! Bộ người ta không còn chuyện gì vui vẻ hơn để nói hay sao ? Tại sao báo chí,đài tv,radio cứ ong ỏng nhắc về lời tiên đoán xấu xí như thế chứ ? Bao nhiêu chai champagne sẽ được bán ra nếu cái ngày bị hù hịt quái gỡ đó không xảy ra ?

Sẵn cơ cáu gắt ,cô gõ chữ : " Để yên cho tôi làm việc nghe không ? Chiều nay tôi mệt lắm rồi .Tôi ngủ sớm ! Bye ! "

Cô tắt ngúm ô cửa nhận thư và ngồi thừ người nhìn ra bầu trời xám xịt đang chực rơi mưa.Thấy buồn buồn.



---


Bây giờ,nhìn hai cây kim đồng hồ thấy đã khuya,cơn mệt mỏi tự dưng biến đâu mất.Cô thấy mình quá đáng vơí dòng chữ cạu cọ lúc chiều khi trả lời người yêu.Cô thấy tội nghiệp anh ấy.Và biết thế nào anh cũng kiếm chuyện nại cớ để giận hờn cô.Choàng áo ngủ lên vai,cô ghé mắt nhìn ra bầu trời đêm đang lả tả mưa gió.Trời đổ lạnh sâu hoẵm ướt át,cô thở dài định bụng sẽ gọi cho anh vào sớm mai và nhẹ giọng xin lỗi anh.

( Hình như cô cũng đang ngờ ngợ với cái ý nghĩ : " Lỡ có gì thì hết gặp nhau.Ở bên nhau trong hai ngày cuối,dẫu có chuyện gì chết chung,tay trong tay cũng đỡ hơn là một mình " - Cô hay sợ trời khuya và vì đã sợ cô đơn nên cô yêu anh ..... )






dangsonfr - 2012
 ------------------------------------------------------------

    


 Đối thoại trước ngày tận thế
(Giả vờ làm gan nói cho ngon, lúc xảy ra thật chắc là hoảng loạn lên rồi ...)



- Sợ hông bé?
- Anh sợ hả?
- Yes bé, anh nhát gan
- Em chả sợ chuyện tận thế, nhưng em sợ động đất
- Sợ chứ
- Em cầu cho xảy ra thật
- Hơ hơ, anh sợ
- Anh còn tiếc của hả?
- ....




- Nè, nhà anh có mua mì gói để dành không?
- Không, khùng há?
- Sẽ yêu đời yêu người hết mình tối nay?
- No
- Why not, còn vài tiếng nữa thôi
- Kệ
- Lỡ mai có gì...
- Có gì thì sao?
- Uổng
- Chết chùm cho dui
- Nhiều người kéo nhau đi lên núi hòng mong được cứu sống.
- Dởm, ở đâu cũng ngỏm thôi.
- Em chỉ muốn chết trong nhà, trên giường êm ấm của mình.
- Nói vậy thôi, tận thế thật thì vui lắm
- Chỉ sợ lúc đó hoảng loạn lên, sợ hãi, không vui được
- Mặc kệ nó, bé
- Em nói rồi, em sợ động đất lắm
- Mai sẽ biết, nếu không ngỏm
- Nếu làm cái rầm mà chết ngay thì có phước vô cùng
- Thiên hạ sẽ ăn mừng ngày mai

....

- Nhớ đọc kinh, thắp nến và chờ.
- No, mắc gì em phải chờ? Anh hoảng thì anh chờ mình anh đi.
- Anh ớn ...
- Nè, có câu "Thấy em nhỏ xiú anh thương" bây giờ em nói "Thấy anh hoảng quá em tội nghiệp anh" ...

- Chúc em có đêm tận thế vui ... và ấm nhé.
- Em không thèm lời chúc ấy đâu.




Nguyệt Hạ
20-12-2012


















lundi 17 décembre 2012

ĐI DẠO Ở ĐƯỜNG CONG NƠI EM

.










ĐI DẠO Ở ĐƯỜNG CONG NƠI EM



" Anh đến tìm em ở giữa một đoạn đường đêm
Những góc phố,những đoạn đường chợt dưng bị cúp điện ( khi em nhắm mắt )
Nhắm mắt như thế,em có thể " thấy " cả ngàn vạn nụ sao đêm lung linh huyền hoặc .
Anh không là một vì sao xa vời như thế.Anh gần gũi,đơn giản hơn nhiều - Em !

Anh chỉ thích một hơi thở mềm từ đầu cánh mũi nhỏ của con mèo mang hình dáng em

Nhẹ nhàng chỉ như một cành gió mơn man ở cuối chân tóc như nhánh sông trên bờ vai người tình.
Nàng hiền lành mở tất cả đèn đóm để nhìn thấy nhau khi nàng mở tròn đôi mắt có ánh nhìn của một mùa giáng sinh
...

Muà Giáng Sinh của những ngày gần cuối năm và bản tin đồn về ngày tận thế.Có lúc lo ngại,nàng thì thầm :
- Phải vậy không anh ?

Làm sao có thể trả lời cho rõ ràng khi có điều mình không biết.Để sửa chữa và che dấu sự ngượng ngập của mình,chàng sai những ngón tay mình ngừng bơi lội ở một nhánh sông đen nhánh ,ngón tay ngoan ngoãn xoa lên cánh vai của câu hỏi khó trả lời ấy.
Tất cả những đèn đuốc sáng trưng nơi nàng bắt đầu thức dậy.Chàng nói khi yêu nàng,chàng cần chút ánh sáng dịu .Rất mềm và êm....

Nàng hiểu ý,khép lại cửa mắt.Bóng tối uà ập đến để những notes nhạc trên đầu ngón tay chàng đi lên đồi tìm núi...
Núi có tiếng tim đập như điệu luân vũ.Chẳng có bóng mây đen nào báo hiệu nhưng nàng nhận ra những hạt mưa đang rơi trên thân thể vỡ oà....


Chẳng có tiếng sóng nào chập chùng trên biển mà nhịp sóng là hơi thở nóng bên vành tai.Chàng biết thở,biết nói bằng ngôn ngữ âm nhạc trên bãi cát thoải dài dươí ngọn đồi đầy hơi mát như khi người ta mở cánh cửa tủ lạnh .
Hơi mát làm dịu đi thứ gió nóng của một mùa hạ vô chừng nào đó..Ở nơi chàng,hình như mùa nào cũng giống như nhau.
Tuyết trắng xóa khi giận nhau, Hoa trái ngọt ngào khi làm lành,bãi cát ấm dưới chân là mùa hạ trong bài hát L'été Indien có hình ảnh chiếc váy trắng lùa gió khi tay trong tay dạo biển.
Mùa tình yêu không cần thiết là phải có những cái tên cũ kỹ XuânHạThuĐông. Xưa lắm rồi khi nhắc lại như thế.

Chỉ cần nhắm mắt lại để cho chàng thấy được một khoảng bóng tối vừa phải để được đi dạo ở những đường cong nơi nàng.
Chỉ cần nàng mềm hơn,dịu hơn khi ướt rất nhẹ để có thể nói :
" Trong cách làm bóng tối của em,anh biết anh yêu em để chúng mình thuộc về nhau - Vậy đi anh.Hãy thong thả vơí tình em ..... "







đăng sơn.fr












   MỘT CÁCH
đi dạo vơí nhau ....








Anh thích ra biển,đi dạo trên bãi cát,ngửi mùi gió biển nhưng lại ngại,sợ sóng gió chập chùng.Không là người bơi giỏi nên lúc nào anh cũng sợ sóng.



Anh đi dạo,và hay tìm một chỗ quán vắng,ngồi uống cà phê,yên nả đọc sách báo hoặc đi bộ lên những đồi dốc cao chụp cảnh trí.
Những thành phố biển lúc nào cũng mang lại cái cảm giác êm ả tình tứ trong anh.Từ một đồi cát,nhìn những hàng thông vi vu và ửng đám mây trôi,cảm giác rõ những lắng động trên từng bức chân..

Tùy lúc,tùy nơi mà anh rời xa đám đông theo kiểu nhập bầy hoặc là nhất thể độc lập.
Khi ra biển đi dạo,em cần gì em ? Kem chống nắng,một quyển sách,một vài thứ để đọc thay vì nằm hàng giờ tắm nắng ?
Là kẻ cổ điển,lúc nào anh cũng thích một chỗ ngồi ở quán nước.Anh có thể lặng thinh ngồi rất lâu vơí những trang chữ và mỏi mắt đọc thì nhìn ngắm thiên hạ đi dạo.
Từ những bước chân của họ,anh biết anh có vài ý tưởng để viết như cách thức đi dạo trên dòng chữ của mình.
Đi như thế,một mình hay vơí hai mình,lúc nào anh cũng cảm thấy có một hơi ấm từ một bàn tay,một ý nghĩ thầm thầm nơi kín đáo nhất của nhịp tim.


Như thế - anh mãi mãi có em









đăng sơn.fr



----







vendredi 7 décembre 2012

2012 by dangson.fr

.









 

















12






    Janvier .Lạnh ở góc vườn



     Février - Đi dạo ở mùa  nắng tháng hai - khi trời ấm




     Mars
      *Một chỗ  để có nhau


dangson.fr




    avril
  Nếu em và tôi tên là tháng tư.


 
    mai - Biển xanh cũng có thể
               là tên của Em




    Juin - Những buổi chiều còn mưa






 Juillet - Em  và tháng hạ






  Aout - Một chút  từ nhau - Ngày nắng tươi






 *
Septembre
 Chợt Nhiên nhớ nắng Saigon





Octobre -
 
 
Ngày nắng ở Spain
 
 
 
 

Novembre

 Lặng yên ở tháng 11
  

mardi 4 décembre 2012

" Để Chiều Nay Có chút Dỗi Hờn " - Phim Ngắn

.



Hình ảnh đã đăng
dangson.fr - 2012






End Of The World



______________________________





" End Of The World " có thể là một cái tựa film thuộc loại kinh dị ( và ta không nên đi xem để có thể bị ám ảnh vu vơ - đời sẽ mất vui )

---


" Để Chiều Nay Có chút Dỗi Hờn " là cái tựa của cuốn film tình cảm nhẹ nhàng.

Trong phim có nhạc viết rất êm dịu vừa pha nét cổ điển vừa có chun chút tempo pop rock.Cảnh trí rất đơn giản : một góc đường phố,một chút mưa nghiêng .Đã là phim tình cảm thì dĩ nhiên là có hai nhân vật : Nàng và Chàng.

Chàng giàu tình cảm thuộc loại " mít ướt " .Mít thì có nhiều loại mít thế nhưng gã quê mùa như chàng chỉ thích loại ươn ướt rưng rưng vì chàng thích rưng rưng theo kiểu " những buổi chiều rơi mưa ".

Nàng thì khác,nàng là type mạnh bạo ,ngang tàng,nói thẳng,đụng đâu phang đó. Hình như thượng đế trớ trêu cho hai người đụng nhau.Đụng kinh khủng lắm nếu nói theo kiểu tai nạn ( Tình yêu cũng là một trong những sự cố như khi bạn chạy xe ngoài đường,mắt dáo dác không để ý thì gặp tai nạn,có khi trẹo tay,què chân hoặc ngừng thở... )

Chuyện tình nào cũng có những đoạn lâm ly gây cấn theo kiểu phim bộ kiếm hiệp.Càng gây cấn thì càng éo le hấp dẫn.

Một bữa kia,giông to,gió lớn,bởi bản tính hay cầm chừng,nhắc chừng,chàng lẻo nhẻo khuyên nàng này nọ.Nàng phát cáu trừng con mắt thấy là muốn gọi lính bắt và nàng ta phang :

- Tại sao cứ muốn dạy đời người ta ?


Gã nhà quê quê lắm , gã giận vô cùng.Và gã dỗi hờn ,sưng mặt.


----


Phim tập đang chiếu từng ấy thì bị đứt phim vì những cái lý do như " bị cúp điện " " chi phí tốn kém " " Diễn viên dở quẻ hờn mát,đập nhau "



Khán giả bực bội lắm để lèo nhèo,la lối.


Chẳng biết khi nào thì cuốn phim tình ái ấy lại được trình chiếu tiếp ? ( Chỉ nghe đồn là sẽ chiếu lại sau ngày 21 tháng 12 ,nếu trái đất và loài người còn hiện hữu ) _




đăng sơn.fr

_____________________________
. ( Trích từ Truyện ngắn - Mientaongo.net )










Bằng một cách khác ( thơ ) 2012

.
10.12.2012




Hình ảnh đã đăng
dangson.fr - 2012




 * Bằng một cách khác :
 
 
 








VềNhauMộtThoángTrờiĐông


Gửi đến nhau chút tình trong mùa lạnh
Giữa con phố nhỏ mỗi sáng chờ sương rơi
Giữ hộ nhau sợi tuyết rưng rưng trắng
Để có vài lần hơi ấm giữ làm vui


đăng sơn.fr






 


 



CHỢT NHIÊN talạigiốngnhau

Bỗng dưng ta lại giống tính em
Cũng đôi mắt ướt,chừng như thế
Cũng góc chiều ấy,về buồn tênh
Ai cũng biết tình mình như không thể
Nói mình buồn,mình cứ dấu quanh co
Đời chợt ngắn như vòng chân hò hẹn
Bỗng thế rồi trái tim cũng biết lo


RỒInhưthế.

Có một buổi chiều rơi rất chậm
Đôi ta đứng, lòng buồn như thế
Em không nói,ta biết gì mà hỏi
Cũ trong lòng chừng từ đó mà yêu

Có một sáng,thấy lòng mình sót lắm
Trái trên cành rụng xuống vỡ lòng ai
Ai không biết,chỉ thấy riêng mình đắng
Ai quay lại,tự thấy mình lỡ ai


DỖ DÀNH

 
ta vẫn biết có lúc muốn dỗi hờn
nghe trong mình thăm thẳm chuyện từng ấy
những nỗi buồn vẫn như thế, vẫn buồn
thèm dỗ dành như lúc mình ngủ quên

đăng sơn.fr
Hình ảnh đã đăng
dangson.fr -2012

 
mongmanh

 
ta thấy em ngang nhà chừng vài buổi
gót chân mềm dẫm nhẹ nỗi buồn ta
không ai biết là tình em bao tuổi
mà má hồng có hắt bóng nụ hoa

 
ta ngó em ngang nhà vài buổi sáng
bờ vai tròn ,mắt chúm chím làm duyên
sách vở ấy ngang vòng tay làm dáng
nhìn từ xa,ta biết chỉ là em

 
con dốc thấp sà mây xuống vời vợi
vòng bánh xe nghiêng ngả thèm chạy đến
hỏi làm quen mà ngại mình hấp tấp
em tan mất thì ta sợ chẳng còn em

 
trần.k.sơn
 






 Hình ảnh đã đăng
dangson.fr - 2012











mộtchỗcóEm



Ở chỗ nào,con đường mình ngập nắng
Ở nơi nào vướng vấn một mùi hương
Em không đến thì mình ta cuống quýt
Ở chỗ nào ta để lại nhớ nhung ?

Có chút nắng ngã ùa trên lối nhỏ
Con đường vắng vẫn muốn bóng chung đôi
Ta làm lá rớt trên thềm quán ấy
Đợi tiếng cười - ta chỉ đợi tiếng cười


đăng sơn.fr 



ĐÊM LẶNG

đêm lặng lẽ đẫm sương
bài nhạc tìm im lặng
ta nhìn ta bên giường
nghe lặng tĩnh đêm trắng

đêm dỗ giấc ngủ muộn
người tan trong bóng tối
khi lặng lẽ xa nhau
câm lặng từ ngày ấy
Im lặng là tên em


đăng sơn.fr