jeudi 1 novembre 2012

BÀI THƠ cho EVE

.


Hình ảnh đã đăng



BÀI THƠ cho EVE( Hãy Để AnhyêuEm )



_____________________________________

@nguyênhạ & đăng sơn.fr





Khi mưa vừa ngừng rơi

Ở cuối buổi chiều nơi em đứng
Là khi anh ôm trọn vào lòng nỗi nhớ kèm theo nửa nụ cười
Của một Eve thời mới nhất
Eva của những nụ hôn
Eva hay Eve của riêng một ngôn từ pha trộn từ nụ mắt ngoan
Ngoan và mềm hơn trái cấm

Adam đã không còn là mình nữa
Trái cấm đã có vị hương ngọc lan và mùi thịt da nồng nàn
Lời nguyền của phù thủy đã biến mất
Con rắn độc giả hình của điều cấm kỵ cũng biến mất
Khi anh nắm tay em
Trong tiếng run run,thì thầm
---


Mưa không còn là mưa
Mưa đã trở thành một điều dư thừa
Từ khi Eve dẫm chân vào vườn địa đàng
Nàng xõa bờ tóc ướt để hoá đổi tên nàng
Khúc xương sườn đàn ông trở thành cây bút
Để anh viết lá thư tình kiểu mới nhất

Chàng lấy màu mắt của người yêu để làm mực
Mực màu hồng của môi và màu tím ở cái đuôi mắt
---
Lá thư tình đã là lời hẹn ước
Để Eve vĩnh viễn là một người đàn bà đầu tiên
Khi đọc bức thư tình mới nhất thời hiện đại
Và Eve chợt dưng muốn khóc khi ôm chàng gọn lõn
Nụ hôn cũng muốn làm mưa phải khóc

Tình yêu là một thứ phép lạ mà thượng đế đã lỡ tay làm rơi xuống
Tình yêu lăn tròn,ẩn mình trong dòng chữ của chàng
Để trở thành món quà đẹp nhất trong ngày của đàn bà

Ngày đàn bà có tiếng mưa rơi chậm rãi
Ngày đàn bà của một mối tình không có gì để gọi là đặc biệt.

--- Chỉ cần một nụ hôn êm
Chỉ cần một lời nói ngọt dịu
Lưng lửng giữa buổi chiều
Chiều buông tiếng mưa mang tên em
Em của cái tên Eve tưởng chừng như rất mới
--

Chiều rơi theo tiếng thở của Eve
Và nàng nhắm chặt mắt để chìm lĩm trong câu nói : " anh yêu em - anh yêu em "....




__________________




Hình ảnh đã đăng











Eve -
Ở BUỔI CHIỀU MƯA RƠI


____________________________
đăng sơn.fr







Giữa cả tỷ người
Là hai chục tỷ nụ cười
Của những đầy ấp người và tôi
Người chen chúc trên đường phố
Người đi kiếm những mảng đời

Tôi không đi tìm ai
Có ai đang lạc lỏng giữa cơn mưa ngoài phố ?
Có bàn tay nào cần một bàn tay để sưởi ấm ?

Làm sao tôi biết được khi chợt bắt gặp một nụ cười nào đó ở cửa mắt
Mái tóc loà xoà trên vầng trán thông minh ấy
Không có dấu hiệu nào của một Eva đậm màu nguyên thuỷ
Bờ môi em không có chút nào hình dạng của một trái táo chín

Tôi biết rõ mình không bao giờ thích gặm trái táo
Tôi chỉ biết cầm cây bút chì để vẽ hình trái táo
Ở một ngày ấy đã xưa,đã mờ nhạt
Nàng con gái đầy nữ tính ấy đã có cái tên là Eva

..Eva ấy có hình thể của một đoá hồng nhung
Nhung từ dòng tóc lộng gió trên đường
Nhung và mềm như lụa gấm
Nàng biết cười ở môi đỏ và ánh mắt xanh
Nàng biết gây tiếng sóng rộn ở trái tim rất tội nghiệp của chàng
Chàng bị lời nguyền của tiếng sét tình yêu chạm ngõ
Và chàng quên cả tên tuổi thật của mình

Chàng mơ mộng và thấy mình đang bẻ khoá,nhảy hàng rào của vườn địa đàng
Chàng tưởng mình trở thành một gã thi sĩ có đầy chữ trong buồng óc
Chàng ngất ngưỡng từ môi hôn và bờ ngực đầy có hơi thở nóng

Người tên Eva ấy là một cành hoa có nhiều gai
Nụ cười và tia mắt quyến rũ của gai
Nhọn lễu dấu ở đôi bàn tay bọc găng êm ái
Trái táo tình màu đỏ bọc đường có tẫm chất đắng
Để biến thành những giọt lệ
Khi Eva quay đi

Cổng thiên đường khép lại
Con rắn quấn mình trên cành cây đã là điều canh giữ nghiêm ngặt

Adam lủi thủi trở lại,trần truồng cùng dương thế
Để thấy bóng mình của đêm và ngày cũ kỹ
Và hắn bắt đầu sợ tình yêu dấu trong những đoá hồng của hơn 50 loại hồng đủ kiểu...



2.


Vậy mà.
Chiều nay đi trên con phố nhìn mưa
Mưa nhỏ thả hạt nước phất phơ
Mưa đẹp như bài thơ
Cho dù có điều gì rất tạm bợ và buồn bã
Tôi thấy lại một Eva mơí tinh ngồi ở góc quán
Eva có đôi mắt biết nói đang nhìn ra ngoài ngắm mưa và thấy tôi đi ngang
Ánh mắt của Eva như có lời mời gọi
Lời gọi của một kẻ dưng
Rất dưng như dãy lá úa ngoài cổng thiên đường

Tôi đẩy cửa kính ,bước vào quán
Đôi mắt của Eva kiểu mới kéo tôi ngồi xuống trước mặt nàng
Tôi bắt gặp mình chết đuối và thật sự bất lực trước mặt nàng
Tôi kín đáo nhìn thật rõ hai bàn tay của nàng
Để tìm ra đôi găng tay bọc nhung
Tôi buông người vào bờ môi hồng
Để tìm ra một vết cắn đã rất đau của kỷ niệm xấu ngày cũ
Tôi hình dung ra hình tượng một con rắn dấu trong rừng tóc của nàng


Hình như sự mềm mại của dòng mưa đang làm tôi trở thành mù quáng
Hình như Eva đang dạo khúc mưa trong lòng tôi
Ngây dại !
Mềm đắm !

Và tôi biết mình có thêm một lần gặp nàng Eva kiểu mơí nhất
Tôi chỉ biết mình đang luống cuống và quên mất điều nghi ngại
Mưa ở cửa mắt Eva đang rơi
Rơi ánh mắt có hình trái táo ngon ngọt - lìm lịm
Và tôi rùng mình để vừa lạnh vừa ấm

Khi thêm một lần bên cạnh Eva
Ở cuối buổi chiều còn rơi mưa - Rơi !





đăng sơn.fr & @Eve




NGƯỜI TA dễ thương ...



 Tại người ta dễ thương
 Mềm mại như dòng sông
Dịu dàng như lúa chín
Nên tôi đem lòng thương

  Người ta dễ thương như thế
 Nên buổi chiều ngập nắng
 Nên tôi cũng hiền lành
 Quên cả mưa buổi sáng

 Dễ thương ngày ngày như thế
 Để mỗi ngày mỗi thương



   Em Pleiku & N.Duy Toàn


 ------------


             
 
 
 KHI người ta yêu nhau .
 




Khi Người ta yêu
Người ta thành trẻ nít
Người ta dành cho được viên kẹo ngọt
Để ngọt ngào,hít hà cho bằng được

 Thằng con nít gặp con bé lóc chóc
Hai đứa ngồi bệt xuống cạnh nhau
Nghe hai quả tim tròn quay hồi hộp
Hai con mắt chưng hửng ngó nhau
Hai ánh nhìn ăn thịt ánh mắt nhau

Thằng con nít níu vai hôn con nhóc
Con nhỏ né né thẹn thùng
( Giả bộ thẹn thùng như thế mà thôi )
( Không được hôn thì đi về sẽ nhớ
 Dễ gì mà không nhớ ,hở con nhóc ? )

Hai đứa con nít học đòi chuyện người lớn
Tập thư tình viết chữ màu xanh,màu tím
Trên dòng chữ viết hay đề thêm chữ  " Nhớ "
Nhớ bàn tay vụng về giữa bàn tay
Nhớ cái ngắm ngầm hờn dỗi khi trễ hẹn
Nhớ tiếng thầm thì khi nụ hôn ngọt vừa dứt
Cặp môi hồng tròn lững tiếng Ui Ui !
( Ui chao ! Ui chao ngọt bùi như mùi bắp nướng )

 Hai đứa trẻ  lặng lặng yêu nhau
 Bóng tối hay ánh sáng  rồi trở thành vô nghĩa
Khi người ta biết cách gần nhau

  Cứ như vậỵ mà gần nhau



 -   nguyễnthịChữNghĩa .



Hình ảnh đã đăng








ĐỂCÓTHỂVẼMƯA






Tôi là người biết vẽ ( những nỗi buồn từ mưa )
Tôi dùng màu mắt em khi vẽ em
Vẽ em từ ngàn hạt mưa đã chia ra rất nhỏ
Vẽ khi ngồi ở quán,lẳng lặng nhìn em

Cả một góc phố màu hồng đông người
Cả cái quãng trường đông ngập người
Cả những dòng sông đang tắm mưa dưới khúc trời mây xám
Cũng không thể nào bằng một ánh mắt


Tôi không nghĩ mình đang hoang tưởng
Khi lấy hơi ấm từ bàn tay nhỏ nhắn của em để vẽ mưa
Tôi đã biết mình yêu mưa
Từ khi sánh đôi với em đi dưới mưa

Mưa ngòn ngọt
( như hạt đường vướng trên môi em )
Mưa cũng có khi mằn mặn
( khi em dỗi hờn như con mèo vừa khỏi bệnh )


Mưa ôm em và tôi
Mưa thì thầm với giọng nỉ non rất lạ - rất Huế
Ngày mưa theo tôi từ khi bé dại
Cho đến ngày tôi gặp em

Em chia cho tôi một chặng sông để nhớ
Em sớt bớt của tôi một khoảng bóng tối
Mỗi lần tôi quay gót rời em
Đã nghe lòng mình đánh rơi điều gì đó không rõ rệt
( Hình như rơi mất giọng cười em
Chừng như thấy mình tiếc lắm !
Tiếc bờ môi em chúm chím như chim sẻ đang trú mưa
Chợt nhiên thấy có điều để tiếc
Để về nhà,thao thức thấy mình đang ốm - tương tư ... )




Em ,này em !
Tôi đặt cho hết thẩy những cơn mưa mà tôi đã vẽ mang tên em
Một Eva không giống bao nhiêu Eva khác của dương thế

Tôi chỉ biết vẽ bằng những ngón tay quê kệch của mình
Vẽ bằng màu sắc của một chuyện tình
Vẽ vì không biết cách làm thơ dù là bài thơ năm chữ



Hãy để tôi thầm thầm vẽ em
Hãy để tôi nặng nợ và nhung nhớ em
Từ một ngàn cơn mưa chiều
Từ một lẽ rất bình thường khi yêu...



đăng sơn.fr
  

Aucun commentaire: