mercredi 2 avril 2014

EDITO - Tháng Tư

.





dangson.fr






Tháng Tư và Chúng Mình
 .




_________________________________









Nói cho tôi nghe đi .


Nói về những điều bạn ưa thích ở mỗi đầu tháng Tư của mọi năm ... Bạn nghĩ gì, thích gì ? Những ngày của tháng tư trở về, nắng lên , mưa xuống - Và chẳng lẽ mỗi ngày của tháng tư của bạn cũng giống như mọi ngày ? Bạn đang làm gì để tạo những niềm vui cho chính bạn ? ( Vì : Chỉ là điều rất đơn giản mà thôi , khi mình có vui thì mình mới mang lại được niềm vui đến cho người khác - và, từ đó mình tìm được những nụ cười trên môi người )



Ở đầu tháng tư này, tất cả cây lá trong vườn của tôi đã bắt đầu nở rộ . Mỗi buổi sáng, từ khoảng 6 giờ sáng, tôi mở cửa bước ra vườn và biết mình còn sống sau một giấc ngủ dài . Đứng nghe tiếng chim hót sớm, đứng nghe sự yên lặng của trời đất và ngửi mùi gió, mùi sương ......


Như thế, tôi bắt đầu cho một ngày mới . Mới như mùi thơm của ly cà phê sáng cho tỉnh ngủ, mới như một bắt đầu ở một vòng tròn của thời gian .


Có đôi khi tôi lẩm cẩm vô cùng , vì tôi sợ thời gian đi quá nhanh . Nhanh khi nhìn chàng thanh niên đứng trước mặt mình để ngỡ ngàng ,tự hỏi thầm :


- Con đó sao , con ? Đứng nói chuyện với con mà cha mỏi cổ vì phải ngước lên cao để tìm ánh mắt con .




1 mét 74 của cha chẳng là cái ký lô và nghĩa lý gì khi con đã thành một người thanh niên . Mới ngày nào, con nhỏ xíu xiu, cha dắt con đến cửa trường, cha nhìn đôi bàn chân ngờ ngợ, nhút nhát của con , hai bàn chân nhỏ bé quá trước ngưỡng sân trường thênh thang .


Mới ngày nào, như một giấc mơ đàn ông của cha, 27 tuổi, cha có con, con đỏ hỏn nằm trong nôi để cha ứa nước mắt tự hỏi: cha sẽ là một người cha ra sao ? Và cha sẽ làm gì cho các con để là một cột trụ khá vững . Ngày nào, ở buổi đầu , con đi học lớp vỡ lòng, cô giáo đã gọi điện thoại về nhà để hốt hoảng gọi mẹ con :



- Thằng bé con bà cứ khóc và kêu " Mẹ ơi " - Mẹ ơi . Nó thút thít trong góc lớp, chẳng chơi với ai . Mẹ ơi! " Mẹ ơi " là cái gì nếu dịch qua tiếng Pháp hở bà ?



Mẹ chạy đến trường, nắm tay thằng con dắt về, chờ cha đi làm về mách với cha như thế .



Cha không phải là mẹ con, cha không nắm lấy tay con, cha không ân cần thăm hỏi để sẽ làm con sợ hãi trường học và lớp học vỡ lòng . 


Cha hỏi con vì sao lại gọi " Mẹ ơi - Mẹ ơi " khi đến trường ?



Con mếu máo :


- Ba ơi ! Tại sao những đứa kia không có tóc đen giống con, tụi nó toàn mắt xanh, tóc nâu, tóc vàng , mũi cao .. ?


Cha bế con vào lòng, đặt con ngồi lên đùi cha trước gương kính , cha vuốt má con trai :


- Con thấy gì không ? Tóc cha màu đen, nên tóc con màu đen . Vì con không phải là người Pháp .


- Tại sao thế ?


Cha chỉ tay về phía mẹ con đang làm bếp . Đó là câu trả lời mà con sẽ phải hiểu . Vài ngày sau, bà hiệu trưởng viết thư, gọi cha đến văn phòng và khuyên cha mẹ nên nói toàn Pháp Ngữ ở nhà để con không phải bỡ ngỡ với ngôn ngữ của bạn học vì mình đang ở xứ Tây.



Thế là trận chiến văn hóa của cha bắt đầu . Cha cãi lại và vận lý với bà hiệu trưởng là con chỉ cần 4 tháng ở trường để hội nhập và dùng ngôn ngữ Pháp rành rọt như bạn hữu , cha nói cái lý do đa văn hóa và ta cần phải giữ ngôn ngữ của mẹ đẻ để không mất cái căn cước nguồn gốc của chính mình .



Với trận chiến ngôn ngữ ấy, bây giờ, con trở thành một thanh niên, sinh đẻ ở xứ người, và nói tiếng Việt như người việt . Âm giọng rõ ràng ( không lơ lớ ) .


Mỗi đứa con là một trận chiến trong sự giáo dục .




Trận chiến khác bắt đầu khi thằng con trai th
 hai ra đời, đến năm 4 tuổi, nó xà vào lòng lẹ , thủ thỉ kiểu dụ dỗ :


- Mẹ ơi ! Ba dữ quá, ba la mẹ . Đuổi ba ra đường đi, con sẽ lấy mẹ . Mẹ là của con .



Chẳng biết mẹ trả lời ra sao, chỉ biết là vài hôm sau, khi hết giận cha, mẹ kể lại câu nói như thế . Cha thằng bé thấy buồn cười nên khều thằng Út .



Khều nhè nhẹ thôi, vì sợ nó mích lòng . Hỏi nó :


- Này Út bé . Thằng nào đòi đuổi ba ra đường để lấy mẹ làm vợ hả ?


Út nghênh mặt, chỉ ngón tay vào ngực mình, chỗ có trái tim bé cỏn con :


- Con chứ ai . Mẹ của con thì con lấy .



- Nhưng người ấy là vợ của ba . Con muốn dành chỗ của ba sao, con trai ?





Út nhỏ xíu . Út là sao hiểu được chuyện của người đàn ông yêu đàn bà và sinh ra con cái . Con muốn lấy chỗ của cha để làm trụ cột gia đình ư ? Cha giải thích bằng thứ ngôn ngữ dễ hiểu nhất trần gian : Khi lớn lên, con sẽ yêu thương một người khác phái và người ấy sẽ là vợ con . Cha xin con,- Hãy để người đàn bà này là mẹ của con và cha được làm cha của con .




Bây giờ - Sau những cái gật đầu của các con, các con trưởng thành, cha thấy mình già đi theo thời gian .



Ngày hôm qua, đầu tháng tư ,thấy hai thằng con ngồi cạnh nhau ở sân vườn, mỗi thằng con là một chặng đường đời .Bà mẹ cười vui giữa nắng tháng tư , nói với người cha :


- Em hạnh phúc khi thấy chúng nó gần gũi nhau vẫn như thời xưa .





Có bao nhiêu tháng tư ngập nắng trở về .



Và sẽ có bao nhiêu tháng tư nữa để một người cha viết cho con cái với một sự ấm áp trong lòng ?



Thời gian đi nhanh lắm . Hãy để thời gian trôi đi một cách tự nhiên . Miễn là còn điều để viết . Miễn là chúng mình còn điều vui bên nhau như một khúc tùy bút cho mỗi lần xuân về .



( Như vậy đi - )





đăng sơn.fr






( Viết tặng những người cha và những người con )












đăng sơn.fr






( Viết tặng những người cha và những người con )








dangsonfr.blogspot.com
..




Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-cho-viptruyen-vn-3173-8.html#ixzz2xjy4f2aY

Aucun commentaire: