( Có bài cập nhật ngày 15.01.2015 )
.
PHỐ nơi lìa nhau
Khi mưa không còn tình nữa ở con phố núi
Là lúc ta lặng lẽ rời nhau
Ánh mắt và nhịp tim hấp hối
Như một điều đã không rõ từ đâu
( Có thể từ cây bút hết nhẵn mực
Có thể vì trang giấy không còn chỗ dành cho chữ
Bao nhiêu chữ nghĩa cũng thế thôi )
Khi cơn mưa đã lặng khô trên hè phố
Chính là lúc đôi mình hai con dốc, hai đầu phố
Phố trời nắng
Phố ngày mưa
Rồi cũng vậy, mà thôi .
Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
m -
lá nhỏ giọt mưa từ cành lá
công viên, phố nhỏ, tình cũng nhỏ
có thể nào ta đong lại từng nỗi nhớ
lỡ lạc nhau rồi , buồn với ai ?
N.DuyToàn
phốNẮNG.
rồi cơn bão về muộn cũng sẽ tan
ở sau rặng núi đằng trước ấy
ta đứng lại chìm vào con đường vắng
thử tìm ngày ấy mình còn nhau
rồi cơn mưa nhỏ cũng chìm vào phố nắng
chỗ hẹn nào, ngày cũ cũng nhạt nhoà
ta viết bài thơ trách người cũ
thả trái tim người đã lià ta
nguyễnthịloanphiên.
( france - ngày bão )
ĐỂNGƯỜICHẬTLỐIđivề
để người chật lối đi về
ta mang thơ cũ thầm thì gọi mưa
để mưa ở lại buị hoa
ai mang nỗi nhớ cho qua tuổi chờ
cố tình làm một bài thơ
dụ tim người đến ở nhờ với nhau
để em vẫn cứ ngọt ngào
tôi ghi dòng chữ dạt dào yêu thương
@Eve & đăng sơn.fr
RƠI.
Cơn mưa rơi bất chợt
Ở sáng sớm tinh sương
Chợt nhiên thấy nhớ
Nhớ lời đã nói yêu thương
Cơn mưa nhỏ
Ướt đẫm cánh hồng
Tự nhiên lòng trùng xuống
Ươn ướt -vấn vương
Như ngày nào vừa hai mươi
Ngày áo trắng
Ngày của màu nắng
Ngày chưa kịp biết rõ
Biết thế nào là tình yêu thật sự
Hình như..
Khi lòng rung động
Thấy nhớ một điều gì đó
Mơ hồ
Là tưởng mình đã yêu.
Vậy mà . . .
Thời gian trôi,trôi
Trôi đến buổi sáng hôm nay
Có cơn mưa bất chợt
Đứng nhìn trời,nhìn mây
Lại dưng dưng
Rưng rưng nhớ
Nhớ điều gì không rõ
Thôi ,cứ tạm gọi là nhớ
Nhớ ngày cũ,nhớ cơn mưa cũ
Nhớ kỷ niệm
Và những hình bóng đã nhạt nhòa
Thôi.Mưa cứ rơi
Rơi đi – Rơi bất chợt xuống lòng ai
đăng sơn.fr
LẠC ĐƯỜNG
Nho nhỏ,nho nhỏ
Bờ tim muốn nói
Bờ môi muốn tìm
Có người rụng tim
Nho nhỏ,nho nhỏ
Nụ cười của nhỏ
Làm ta choáng váng
Lạc cả lối về
đăng sơn.fr
......
KHI EM BÊN TÔI.
________________
Em và tôi ,và cơn mưa nho nhỏ
Em nho nhỏ vừa đủ ướt
Tôi khe khẽ dịu dàng
Tôi khe khẽ khi thương
Em và tôi
Vẫn nụ cười
Để mềm dịu trái tim
Để thấy đời còn lắm điều để nói
Nói về những cơn mưa khi cuối hạ
Nói về những ngày ấy chưa quen nhau
Nói về những điều không có gì là lạ
Nói về những gì em muốn nói
Tôi ngồi yên,tròn con mắt nhìn em
Ngón tay tôi tìm hơi ấm nơi em
Tôi đi tìm điều mình muốn tìm ở em
Một chút mè nheo , một chút dỗi hờn
Để tôi biết đời còn sắc hồng
Dù cho trời chiều đang mưa
Em và tôi
Vẫn những cơn mưa nhỏ của chúng mình
Vẫn hơi lạnh ẩm
Nhưng ấm lắm - sao vẫn ấm
Khi em ngồi bên tôi
Mình nhìn mưa
Mưa chỉ là mưa thôi ..
đăng sơn.fr
Chuyện Tình Mưa
Có những hạt mưa
Êm thật êm
Cho tình người xích lại gần nhau sười ấm
Có những hạt mưa
Ngoài kia lấm tấm
Tí tách êm đềm như dòng nhạc ru đời nhau
Em và anh
Nghiêng đầu chụm lại
Đồng lõa với mưa lời tâm sự thì thầm
Em và anh
Như những ngày xưa ấy
Hong trái tim mưa bằng hơi thở ấm nồng
Trời vẫn mưa
Lòng người vẫn bình yên
Làm gì có mãi những trận mưa buồn thấm ướt
Như mỗi lần anh đổ lỗi trời mưa
Làm gì có mãi những lần mưa không tạnh
Nhìn vào đôi mắt anh có giọt buồn lóng lánh
Em cầu trời mưa ở lại cùng ta
Là những lúc anh ở bên em không rời nửa bước
Mưa làm mình xích lại gần nhau
Em bên anh là muôn vẻ sắc màu
Bằng câu nói
Bằng nụ cười khúch khích
Anh bên em là những mùa xuân cổ tích
Không cơn mưa nào xóa nổi
chuyện tình mưa...
Hương Quế
HQ ghé thăm anh Đăng Sơn đây. Bổng dưng thấy chiều nay mưa của anh ngập phố mà đặc biệt bài thơ "Khi Em Bên Tôi" không có chút gì là buồn...Hình như nó đồng tâm trạng với HQ hay sao đó. Nên không cần đắn đo mà xin được gửi lại anh vài nét chấm phá của một chuyện tình mưa thật đẹp...Vì hình như càng mưa thì họ càng được cơ hội gần nhau hơn... Chúc họ cứ mãi như thế anh nhé... Chúc anh một ngày mới dù trời mưa tình vẫn đẹp và lòng vẫn bình yên...
ANHnhớEM -ThếThôi.
anh nhớ em,chiều về làm giông bão
ngón tay đàn trên phím buổi chiều rơi
anh nhớ em - chữ nhoè trên trang báo
cũ một thời ,tình yêu thiếu nụ cười.
đăngsơn.fr
TìnhNhânDẠOKHÚC
đi xa có mấy ngả đường
thoảng bờ gió cuốn chập chùng bãi mơ
nhớ nhau ( khoảng giữa ) bài thơ
khi tình nhân đã ghé nhờ tim nhau..
ỞKHOẢNGthươngnhau
Chỗ kìa có khoảng trời mưa
Có khi lộng gió chẳng chừa chỗ nhau
Tóc mềm vai nắng nghiêng màu
Hỏi ra mới biết ngọt ngào môi thương
đăng sơn.fr
TÌMNƠIhẹncũ
ta tránh chỗ mưa về
ta tìm nơi hẹn cũ
đếm thầm nỗi vu vơ
vò võ một tình thơ
dường như ta vẫn đợi
từ một thuở xa xăm
nếu người quên chốn ấy
thì cũng đành xa nhau
đăng sơn.fr
BUỒN CŨNG ĐÃ QUEN
chiều vơi nửa bóng thời gian
chỗ nào không hẹn lỡ làm tình quên
làm như buồn đến làm quen
để như ta vẫn bon chen với người
Trần.K.Sơn
NGỦVÙI
Ngủ vùi ở giữa lặng thinh
Để quên một thoáng chuyện tình đôi ta
Để ta không thấy từ xa
Từng cơn lốc bụi đẩy xa chúng mình
Ngủ vùi một thoáng mong manh
Khi mà ngày mới cũng thành ngày xưa
nguyễntrườngan
(France - 2011 )
CHUYỆN THƯỜNG TÌNH,THẾ THÔI
Người ta yêu nhau vào những ngày đẹp nắng
tình yêu khoác vào người những tà áo trắng
tay trong tay với từng nụ cười
để thấy đời mình tươi
Người ta xa nhau vào những ngày mưa gió
buồn tìm đến khi bàn tay vẫy bàn tay
rồi thời gian chỉ còn là những hạt bụi
lẻ loi tan loãng giữa trời mây
Chuyện thường tình,thế thôi
Chỉ là những bình thường - Thế thôi...
nguyễntrườngan
( france )
.
CHÚNG MÌNH
dan
HÃY ĐỂ ANH CÓ MỘT CHỖ NHỚ NHUNG EM.
Đang nghe nhạc
Và tưởng mình là một nhân vật trong bản nhạc :
'' Mùa Đông sắp đến trong thành phố.....Buổi chiều ngủ vùi...''*
**
Anh đã viết,viết dài,viết dài lắm
Dài như bóng tối vội vàng đang chập chờn ngoài cửa sổ
Như hàng cây lẻ loi bên bờ sông lạnh ngắt
Không một bóng người qua lại
Ai cũng muốn ủ mình trong hơi ấm
Giống như anh không nhúc nhích cục cựa
Màn hình vi tính nhảy múa trên bàn giấy
Hình ảnh của những lúc đi dạo,ngắm cảnh,ngắm người và bấm ngón tay chụp
Hình ảnh của một nơi trú ẩn
Đã bao ngày tháng trôi qua
Những tấm ảnh của Nơi Ẩn Trú
Là kỷ niệm vừa sung sướng,vừa như nuối tiếc
Kỷ niệm ( cách nói ngầm ) là những điều ta đã mất
Mất từ một thời áo trắng
Một góc giảng đường
Một thời tóc dài,tóc ngắn
Mùi thơm tập vở
Những bức thư tình vụng về,vội vã
Để tưởng mình đã là một nhà thơ,nhà văn rất lãng mạn...
Bây giờ thì...
Ngồi nán lại ở bàn giấy
Nghe thời gian của mùa đông chậm chạp đi ngang
Cố hình dung lại tiếng em thở
Em mềm thân thể,em nhũn ướt trong tay anh
Phải nói là trong vòng tay thì mới đúng
Đúng theo nghĩa của sự muộn màng
Vì ta chẳng còn thời nào 20 tuổi
Cái tuổi nhìn đời bằng nửa cặp mắt
Tuổi đầy nhựa,đầy cơn háo thắng
Khi muốn là muốn nhanh,muốn vội,muốn cho kịp
Bây giờ thì...
Những háo thắng,kiêu căng,tự kiêu,tự đại đã biến mất
Để mình chậm chạp hẳn lên
Để mình vẫn còn biết yêu,biết rung động và biết cả đợi chờ
Yêu chầm chậm như buổi chiều đông ở chỗ này
Chỗ anh đang làm việc,làm muốn đứt hơi ,muốn ngừng thở
Mùa đông ở đây dài lắm.Em !
Những lần trời đổ tuyết
Anh đợi điều gì nơi em ?
Anh mong gì ở một tình yêu ?
Anh bắt đầu biết đếm,biết tính toán,biết kiên nhẫn
Anh biết làm anh yêu em
Là thêm những lần anh buồn bã
Với ly cà phê nguội ngắt
Anh bần thần rời cái máy điện toán
Đứng bần thần ở khung cửa sổ
Anh thấy lại anh ở ngày cũ
Ngày cũ của chỗ hẹn cũ
( Nơi em gặp anh và để anh ngấu nghiến em
Bằng những nụ hôn dài nhất thế kỷ
Em run người như người bị trúng cảm....)
Mà thôi.Em ! Anh phải ngừng những dòng nhung nhớ em ở chỗ này
Buổi tối và bóng tối đã dầy ,đặc
Nhắc anh buổi dạy học mỗi tối thứ năm
Anh có lũ học trò nghịch phá,vui nhộn
Chúng có thể làm anh quên được em một chốc lát
( Chốc lát thôi )
Và anh biết
Trên quãng đường về nhà đầy sương trắng giữa đêm
Anh sẽ mồi điếu thuốc độc và nhả khói
Anh vặn nhạc nghe lại bài hát cũ
Mùa đông sắp đến trong thành phố
Mùa đông ở giữa chúng mình
Và anh thì thầm hát theo nho nhỏ ,
Mùa đông ,kệ mùa đông.Hãy để anh nhớ em
Hãy để anh có chỗ mà nhớ nhung em.
đăng sơn.fr
* Mùa Đông Sắp Đến trong Thành Phố của Đức Huy.( Anh Tú hát )
mưađêmTựKhúc
_________________
- @nguyênhạ
Nửa đêm ngồi ngó cơn mưa
nghe câu chuyện cũ chỉ vừa giấc mơ
cuộc đời đâu chỉ là mơ
chữ tình còn đó vần thơ gửi người
tình ai vương vất giữa đời
bàn tay ta chạm nụ cười vỡ tan
phố vẫn trời mưa -
Có một buổi chiều lòng rưng rưng nắng
Em đi về ướt tóc mà nào hay
Có một mùa thu trời chợt buồn chi lạ
Một thưở Huế tình mắt ai cay ?
đăng sơn.fr
M ( ưa )
anh gửi đến em cơn bão nhỏ
em ôm chầm từ nỗi nhớ chưa tiện nói
anh gửi em hơi ấm chỗ lặng thinh
em hơ lửa cho đủ chỗ giữa anh
một buổi mưa hay là em tỉnh thức
ngỡ trong lòng từng cơn gió từ anh ............
đăng sơn.fr
ĐÂU ĐÓ
có một chỗ ngồi.
____________________
@nguyênhạ & đăng sơn.fr
Đâu đó,
có một chỗ ngồi
Phiến đá nhẵn thín
Tảng lá ru gió hời
Ngoài kia gió run - lạnh
Trong này ta thiếu nhau
Đâu đó,có lời lặng thinh
Màu trời xanh hôm nay đổi nắng
Màu mắt nhau,hôm nay trở mình
Có điều gì không nói ?
Có điều gì chẳng hỏi ?
Đâu đó - bậc thang cũ
Ngày ấy đã rong rêu
Cũ lắm một buổi chiều
Kề vai nói lời yêu
Tìm đâu lại ngày ấy
Thôi thì thả mây bay....
SAO CHÚNG MÌNH HAY MƯA ?
__________________________________________
đường về nhà em
lối cũ ướt mềm
nhũn ở nụ hôn
mềm ở mái tóc
đường về nhà anh
trời nhá nhem tối
có một bài hát
kể chuyện chúng mình
đường lại nhà nhau
mà mưa như thế
thì đành ướt nhau
đành lỡ xa nhau
Trần.K.Sơn
HƯƠNG YÊU
Có những chiều trở gió
Đi lại con đường cũ
Tìm lại một mùi hương
Còn phảng phất bên đường
Muà nắng ngày nào đẹp
Mùa mưa ,ngày bên nhau
Thầm thầm bàn tay ấm
Ngại ngần khoảng dốc cao
Có những muà nào không rõ
Lòng nghe mình buồn bã
Tình lẫn hạt mưa đêm
Thoảng lại mùa hương yêu....
HƯƠNG xưa
___________________________
Hương xưa,em có mấy mùa
Muà tôi lá rụng ở đầu cơn mưa
Bóng chiều gió ngã lưa thưa
Giữa con phố vắng bỗng thừa mình tôi
Nhớ nhung nào nhạt nụ cười
Phai mùi hương cũ theo người ngày xưa
- đăng sơn.fr
dangson.fr
10 năm - cho người bên ấy
Mười năm như thế,chỉ là một thoáng
Cũng quanh quẩn buồn chừng ấy mà thôi
Người ở đâu mà quanh ta là hoang vắng
Mười năm đâu đó ta ngỡ quên ngườiỪ thì vậy,người về bên ấy
Quẩn quanh cứ thế,đời thầm trôi
đăng sơn.fr
_
VộiVãCƠNMƯACHIỀU
tôi biết em đi vội vã
bỏ lại buổi mưa chiều
trên bãi vắng lặng yên
đời cứ buồn như thế
tôi biết em rời bước
hạt buồn cứ mãi rơi
góc sông dài thườn thược
trở thành mối tình tôi
đăng sơn.fr
10 năm - cho người bên ấy
Mười năm như thế,chỉ là một thoáng
Cũng quanh quẩn buồn chừng ấy mà thôi
Người ở đâu mà quanh ta là hoang vắng
Mười năm đâu đó ta ngỡ quên ngườiỪ thì vậy,người về bên ấy
Quẩn quanh cứ thế,đời thầm trôi
đăng sơn.fr
NHỎ !
__________________
" Bay đi - Bay đi tình yêu
Tình yêu tan vào mưa
Mưa trở thành ngày xưa
Xưa trên con phố nhỏ
Nhỏ như tình nhỏ làm sao quên ?..............
LẶNG - MƯA
_____________
Chiều chưa mưa
Ta ngồi đợi trời mưa
Như có buổi chiều cũ đó
Ta cũng đã chờ đợi em
Em không đến ( vì có hẹn đâu mà đến ? )
Ta hẹn thầm với ta
Như hẹn với nỗi buồn nằm ở cụm hoa
Ta hẹn với ta
Từ tờ thư ở cái email ngắn ngủi
Và ta nghe em im lặng
Em thờ ơ như cơn mưa vừa kịp đến
Em dững dưng như gió bấc
Em - hình như, em tên là im lặng ( ? )
Và chiều rơi mưa - cứ thế mà rơi
Ta ngẩn ngơ ngó trời,ngó đất
Ta đếm thầm mưa và nghe nỗi lặng thinh như mọi khi
Chỉ là mưa và mưa quanh ta - Mà thôi !
THÊM NHỮNG BUổI MƯA.
__________________________________
Thêm những buổi mưa
Để thay thế bước chân người
Em không đến thì cơn mưa tìm đến
Cuốn theo chiếc lá của thời gian dấu nụ cười
Em quên hẹn,thì mùa lũ nhớ hẹn
Mưa lũ về ,buồn hiu ở lại
Mưa ngập đầy thành nỗi buồn ngập tim tôi.
đăng sơn.fr
phốmưarơi
tìm con đường nhỏ nơi phố núi
lặng lẽ đếm từng khu phố rơi mưa
ai không nhớ,chỉ lòng mình biết nhớ
khoảng khắc ấy nhắc lại cũng bằng thừa
Trần.K.Sơn
KHOẢNGKHẮCcũ
cũng chừng ấy trống trải ở bàn tay
ngày theo ngày quay lại hỏi mình thôi
Hàng cây lạnh để thèm một hơi ấm
Nụ hôn xưa chừng mưa bão ướt môi
@nguyênhạ
ĐỂ NHỮNG BUỔI CHIỀU ĐỪNG MƯA
Nếu em buồn bã
Nếu em bơ vơ
Ở một câu thơ
Trong buổi chiều mơ
Anh gửi em bài thơ ngắn ngủi
Gửi thêm chút đỉnh mùi mưa
Có một muà thương,mùa nhớ
Có một thoáng vị ngày xưa
Để em đừng buồn,đừng nếu
Vì - cứ nếu mãi như thế
Thì những buổi chiều buồn bã lắm
Và những chiều như thế sẽ đổ mưa
ĐỂchiềunay,emvề
Để chiều nay,em về
Lối nhỏ buồn lê thê
Bàn tay em lạnh lắm !
Chưa đủ giữ giấc mơ
Để chiều nay quạnh quẽ
Ngơ ngẩn nhớ ngày xưa
Ngày nào ai chung lối
Nụ hôn mềm dươí mưa
Để chiều nay ,em đợi
Heo hút con đường vắng
Cho hết một mùa mưa
đăng sơn.fr
GIÓ SÔNG
________
tôi chẳng bao giờ tin vào phép lạ của thượng đế dành cho tình yêu
hình như tôi vô thần
dường như tôi cũng rất sợ những trang sách nói về tình yêu
tình yêu được viết bằng chữ hoa hay chữ thường cũng bằng thế
mỗi ngày tôi đã quên lời cầu nguyện
chẳng cầu mong tình em cho tôi là vĩnh viễn
chẳng mong mình là trời xanh trong mắt em
cũng chẳng là mây trôi trên vai áo em
tôi chỉ là gió sông
ngẩn ngơ,lặng thầm nhìn em bước đi
và chẳng bao giờ quay trở lại... đăng sơn.fr
- Ở buổi chiều mưa bay -
_______________________________________________
Ở buổi chiều mưa bay !
Đó không phải là cái tựa mới của một bài thơ cho mưa.Đó chỉ là câu dẫn mở đầu cho một bài viết. Chiều nay trời xập xùi - không mưa như lúc sáng sớm.Đã nói rồi,chỉ sụt sùi làm điệu thế mà thôi.
Mỗi một nơi trên các thành phố,có những vỉa hè,những quán nước. Mỗi lần trời nắng thì bàn ghế của hàng quán nở rộ.Thiên hạ của xứ lạnh thích kéo nhau ra đường ,chọn bàn ngồi quán để tắm nắng và đấu hót...
Mỗi lần trời đổ mưa hắt hiu thì dĩ nhiên là phải vào trong để gọi một ly gì đó âm ấm,nghe nhạc ,ngồi nhìn ra đường.Những hạt mưa hay làm thay đổi cả một sắc màu trên ngã đường,khu phố.
Ai đi uống quán có hai ba người thì cứ việc chụm đầu vào nhau chuyện trò.Những cặp tình nhân thì lại thấy ấm lòng hơn bao giờ khác.Họ nhìn nhau và rủ rỉ,rù rì...Có người nắm nhẹ bàn tay nhau,có người hôn nhau khi nói vơí nhau bằng ánh mắt...
Cái đáng sợ nhất là phải ngồi một mình ên.Nói chuyện với ly cà phê hoặc ly nước thấy nản lắm ! Cô đơn lắm.Sự cô đơn nào cũng có cái hay riêng rẻ vì có một chút buồn,một chút ẩm ướt từ một thoáng nghĩ ngợi.Cô đơn một thoáng chốc là điều cần thiết để có thể trực diện vơí mình.Cô đơn nhiều quá thì chỉ còn cách ngồi làm vài bài thơ để tỉ tê.
Bởi thế nên mơí có chủ đề mang tên " Những Buổi Chiều Còn Mưa " ( dù lắm khi trời không mưa )
đăng sơn.fr
______________
Đã vẫn còn những ngày mưa rơi _____________________________
Có những ngày mưa rơi
Những ngày thiếu tiếng em cười
Tiếng cười ấy dòn như tiếng thuỷ tinh rơi trong quán nước
Có những ngày không có nắng
Anh loay hoay trong góc công viên vắng
Chợt nghĩ về em
Nhớ mái tóc mềm
Nhớ nụ cười duyên
Bây giờ ,nơi tôi ở
Những ngày mưa tìm đến
Dầm dề
Bây giờ,những ngày gần cuối năm
Còn một tuần nữa là đổi giờ mùa đông để cạn hết một năm tháng
Những ngày đông sẽ đặc sương mờ thâm thẳm
Có những nỗi nhớ nào không rõ rệt nhất trở lại
Bất ngờ trong những lần mưa lạnh như thế
Đứng yên ở một góc vườn
Tôi chợt nhớ lại từng ngày cũ
Những ngày mưa nắng bên em Những ngày như thế ,đã thấy lòng mình ấm áp
Như vòng tay em quấn chặt
Như cửa mắt có bóng thuyền trôi
( Những ngày như thế
Bình yên,yên ả như thế..... )
Những ngày mưa hay ngày nắng
Khi ta bên nhau
Vụng về và có chút ngây dại
Của một thời nào mơí vừa lớn
Tình yêu tựa cửa trông ngóng nhau
Ở từng ngày mưa ,ngày nắng
Vương vấn một giọng cười như thế
Xa rồi - Như vậy
Vẫn những ngày mưa ,ngày nắng
Thấy mình có thêm những lần buồn bã
Có phải chỉ vì những ngày tháng mới bây giờ
Đã vẫn còn những ngày mưa rơi ? - Rơi .....
đăng sơn.fr
.
CHỈLÀMƯATHÔI
Buổi sáng,trời hanh hanh lạnh
Mùa đông chưa kịp đến
Em thức dậy,ngầy ngật ngồi bên khung cửa bếp
Nắng màu xanh tìm đến hàng cây
Gió tìm nhau đùa giỡn gió
Đàn chim đã thức dậy từ một lúc nào
Ríu rít tiếng gọi nhau
Buổi sáng,em thức dậy
Co ro rời hơi ấm
Tách cà phê buổi sớm thơm
Như một thoáng môi hôn
Có một nơi xa nào đó
Đã là nửa buổi chiều
Trời vần vũ,chờ cơn mưa nhỏ
Muà này,trời buồn quá
Buổi chiều nào cũng chực mưa
Mưa rơi như thế
Chỉ làm người ta nhớ đến nhau
( Mà chẳng biết nhớ nhung như thế - để làm gì ? )
Tôi thấy mình không vui
Làm cho mà cố vui cho được
Màn mưa chực sẵn ngoài cánh cổng
Con đường trước nhà rồi ngập nước
Trông giống như người con gái buồn hiu héo hắt
Khi tôi thấy mình không vui
Tôi làm bài thờ buồn bã
Tôi cố tình gây thêm những trận giông bão
Để vùi dập đi một khoảng trống trải trong lòng
Tôi sợ cơn nhớ len lỏi vào khoảng trống có sẵn
Từ một ngày nào đó quen em
( Em gây nên sự ướt át
Nơi tôi ở đã đủ lắm những trận mưa lũ lụt ... )
Tôi đang muốn quên em
Thật tình,tội nghiệp mà quên
Trả em về lại vơí em
Một mình tôi đã quen rồi
Quen vơí những buổi sáng mưa rơi
Buổi sáng âm u giống như buổi chiều đang rơi
Khi tôi quên được em
Thì những bài thơ sắp tơí của tôi cũng sẽ mưa rơi
Chỉ là mưa rơi
đăng sơn.fr
NGÀY MƯA RƠI
Rơi mưa,rơi tôi ở em
Mưa buổi chiều
Mưa ở nơí em
Biến thành từng chiều
Tôi nhớ nhung em
Ở đôi mắt hiền
Ở nụ cười duyên
Nơi góc phố núi
Nơi cạnh bờ sông
Mưa rơi ở em
Mưa từng chiều
Mưa biến thành nhau
Để từng buổi chiều rơi tôi,rơi em
N.DuyToàn
GIŨTẠMCHIỀUMƯARƠI
giữ em ở lại chiều mưa
đếm trên khóe mắt nụ hoa đầu mùa
muà này vừa đủ ngọn mưa
mưa rơi lất phất,đừng xa chân rời
Giữ nhau tạm ở nụ cười
Nhỡ mai xa vội có người sẽ đau
đăng sơn.fr
NHẸRULỜIMƯAĐÊM
____________________________________
Nhẹ nhàng lắm một lời mưa qua ngõ
Ai thì thầm tình tự tiếng mưa đêm
Đêm lên tiếng gọi từ trái tim người nhỏ
Ta tưởng tượng hơi thở đến từ em
Vu vơ lắm,những ngày dài trống trải
Buồn bã lắm để thấy cạn một năm
Từng cõi vắng đón mưa về lạnh lẽo
Nghĩ cho cùng ,chỉ là tiếng mưa đêm
đăng sơn.fr
CHIỀU
ngang phố núi.
Chiều lang thang trên phố
Qua giảng đường buồn tênh
Lối cũ vướng mưa êm
Ta lạc lỏng giữa góc gió
Chiều mưa qua phố núi
Nhớ sợi tóc ai bay
Vai áo thơm cả buổi
Bàn tay chạm bàn tay
Mưa vùi lên giữa lối
Chập chùng bóng thời gian
Ta xấp ngửa giữa đời
Nhớ người - người nào hay
đăng sơn.fr
Để chiều nay còn lại một chút tôi
Cũng vậy thôi
Từ chút mưa về trên thành phố
Từ nụ mắt thiếu tiếng cười
Từ nỗi im lặng khi tình lỡ
Để chiều nay còn lại một chút tôi
Cũng vậy thôi
Chẳng còn điều để nói
Bàn ghế nhìn nhau
Thở dài tự hỏi
Còn gì để giữ nhau
Để chiều nay còn lại một chút tôi
Trần.K.Sơn
Cũng vậy thôi
Từ chút mưa về trên thành phố
Từ nụ mắt thiếu tiếng cười
Từ nỗi im lặng khi tình lỡ
Để chiều nay còn lại một chút tôi
Cũng vậy thôi
Chẳng còn điều để nói
Bàn ghế nhìn nhau
Thở dài tự hỏi
Còn gì để giữ nhau
Để chiều nay còn lại một chút tôi
Trần.K.Sơn
GửiAiMộtChỗThưTình _
gửi em chiếc lá ép trong vở
em về mơ mộng bên cửa sổ
mỗi đêm trăng hạ treo đầu ngõ
nghe mình sao chợt thấy vu vơ
gửi em lá thư xanh ngày đó
ép cánh bướm hồng thơm trang giấy
ngó qua ngã vườn thèm đủ thứ
ai dè thơ cũ ,thế mà dầy
gửi em một chỗ ở tình thư
mỗi khuya mất ngủ,nằm trằn trọc
từ em đến làm con nhớ chưa ngủ
thư tình sao mãi vẫn tình thơ....
đăng sơn.fr
Những buổi chiều còn mưa -
___________________________________________________
RIÊNG
Tôi làm mưa đến chỗ em ở
Đổi cả tên thành phố của em
Tôi biến buổi sáng em thành buổi chiều
Khi tôi cho phép mình nhung nhớ em
Nỗi nhớ ở bàn giấy
Buổi sáng mờ hơi lạnh
Ly cà phê lỡ nhiều đường
Mất đi vị đắng dễ thương
Buổi sáng mờ hơi lạnh
Ly cà phê lỡ nhiều đường
Mất đi vị đắng dễ thương
Tôi không đọc những gì em viết
Tôi sợ mình bội thực vì chữ
Tình yêu có khi làm mình bội thực
Ở một góc nơi tim em
Tôi nhìn những cái thùng hứng nước mưa
Có khi tưởng mình chìm lĩm
Ngập lụt hơn khi nghĩ về em
Ở một ngày cuối buổi chiều
Có khi tưởng mình chìm lĩm
Ngập lụt hơn khi nghĩ về em
Ở một ngày cuối buổi chiều
Tôi thèm thấy nụ cười êm
Ở những đoạn đường em nhỏ bước ngang
Như một điều nói năng
Cho một cái hẹn thầm - thầm và lắng
Cả cái thành phố nơi em ở
Đã là những hình ảnh có mưa ở tôi
Riêng - Riêng -
đăng sơn.fr
MẶC KỆ
__________________________
. Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
Kệ nó đi em
Mặc kệ một chút chiều
( Chiều đang ngồi rưng rưng nắng )
Kệ thây nó đi em
Kệ những thoáng gió loay hoay phiền muộn
( Gió chỉ là gió,thế thôi - em )
Kệ thế đi - cứ kệ nó
Kệ nỗi buồn rơi
( Nỗi buồn chẳng có chút bóng nụ cười )
Thây kệ những thứ đó
Chẳng mắc chi tơí mình
Khi bàn tay của em,anh nắm
Khi bờ mắt của em ,anh giữ
Bằng lời thư tình dài mà cũng có khi ngắn nhất thế kỷ
( Ngày mai có thể trời bão tố
Có thể thành phố này,những chiếc cầu này sẽ sụp đổ
Sau một cơn địa chấn
Sau những tàn phá của nhân loại và những điều phi lý của họ .. )
Thây kệ họ.Họ không phải là mình
Chúng mình yêu nhau và sẽ còn yêu nhau ở một thế giới khác
Thế giới ấy không có tên của vườn địa đàng và trái cấm
Gã Adam ấy đã chết tiệt từ một khóm vườn
Xác gã đã thành tro,thành bụi
Để ngút nghi hương khói trong trái tim của Eva trần truồng khiêu gợi
Eva biến mất trong trái tim bằng máy của Ipad thời Steve Job
Kệ thây Iphone - Kệ xác cái Ipad
( thời ấy,chưa có chúng,anh cũng đã viết bằng tay những bức thư tình
Chữ nắn nót bằng ngòi bút tre chấm mực tím
Thời trung học và những đề thi khó nuốt
Anh đã bỏ bài luận triết để nhớ đến em
Anh viết thư rủ em trốn học
Kệ trường lớp mồ côi một bữa
Kệ thầy giáo vơí vầng trán nhăn nhúm ưu tư )
Những quán cà phê tình tứ hết cỡ
Những bài tình ca nhão nhẹt ướt
Như đôi mắt em nhìn anh
Mình chỉ thấy mình
Anh nghe nhạc,nhấp ngụm cà phê nhỏ
Tưởng chừng đang hôn em bằng cửa mắt
Anh biến thành kẻ biết lãng mạn nhất thế giơí có nhiều điều khỉ gió này
Anh làm bài thơ tình hạng bét của thằng học trò nhạy cảm
( Trong bài thơ tình không bao giờ gửi đăng báo ấy - anh có em )
Có một sức ấm của hơi thở
Có một mùa mưa không kịp hẹn
Có ánh mắt của trái tim em khép cửa sổ
Có mỗi lần em chờ đợi anh vơí khuôn mặt dỗi hờn )
Kệ hết thảy loài người đeo mặt nạ đi ,em
Ngày mai này là những buổi chiều
Ngày mai này,anh thi rớt ở những đề thi trong trái tim của những kẻ khác
Bài luận án cuối cùng mà anh đã thi thử
Nằm ở kẻ ngách sâu kín nơi trái tim em
Có mưa chiều
Có nắng sớm và chữ ký nhỏ xíu
Bài thi tình này không phải dễ
Để em rất khó khăn khi cho điểm
Ở một buổi chơm chớm chiều mưa bay
Ở những buổi chiều còn mưa......
( Cảnh chụp ở bìa rừng Lourde - Lộ Đức ) |
Như
TIẾNG MƯA
RƠI MỘT BUỔI CHIỀU
________________________________________
Anh đi tìm em
giữa tiếng mưa êm
Trời mưa ướt và hồn anh cũng ướt
khi nghĩ về đốm sáng nhỏ nhoi trong mắt người yêu
Người yêu tẫm ướt mình trong note nhạc
Ghép lời tỏ tình trong tiếng hát
Nhung nhớ rõ nét hơn tiếng mưa rơi
Âu yếm hạnh phúc hơn tiếng cười
( thứ hạnh phúc không thể nào sờ mó )
Người ta có thể hình dung
đến một con đường
có hai người tình dưới cây dù nhỏ
cười,nói khúc khích
chia nhau một hơi ấm
ánh mắt nhìn nhau tìm một điểm chung….
Hạnh phúc mang tên gọi tầm thường
Bình dị,không cầu kỳ giả dối
Hạnh phúc ngọt như giọt mưa
Có khi mặn hơn giọt nước mắt
Anh nếm chất ‘’ hạnh phúc ‘’ mang tên em
Anh yêu thích những gì em đã yêu
Anh biết giữ những nỗi niềm
Gói ghém thành một thứ rất tư riêng
Và dành dụm cho mình khi thiếu em
Sắp xếp lại thành tấu khúc mưa chiều
Nghĩ đến lời thì thầm khi em nói
Giọng em lẫn tiếng mưa,tiếng nhạc và giọng anh
Pha trộn nhau thành lắm điều rất cũ
Mà trong anh vẫn nguyên vẹn
Như
tiếng mưa rơi một buổi chiều…..
đăng sơn.fr
TIẾNG MƯA
RƠI MỘT BUỔI CHIỀU
________________________________________
Anh đi tìm em
giữa tiếng mưa êm
Trời mưa ướt và hồn anh cũng ướt
khi nghĩ về đốm sáng nhỏ nhoi trong mắt người yêu
Người yêu tẫm ướt mình trong note nhạc
Ghép lời tỏ tình trong tiếng hát
Nhung nhớ rõ nét hơn tiếng mưa rơi
Âu yếm hạnh phúc hơn tiếng cười
( thứ hạnh phúc không thể nào sờ mó )
Người ta có thể hình dung
đến một con đường
có hai người tình dưới cây dù nhỏ
cười,nói khúc khích
chia nhau một hơi ấm
ánh mắt nhìn nhau tìm một điểm chung….
Hạnh phúc mang tên gọi tầm thường
Bình dị,không cầu kỳ giả dối
Hạnh phúc ngọt như giọt mưa
Có khi mặn hơn giọt nước mắt
Anh nếm chất ‘’ hạnh phúc ‘’ mang tên em
Anh yêu thích những gì em đã yêu
Anh biết giữ những nỗi niềm
Gói ghém thành một thứ rất tư riêng
Và dành dụm cho mình khi thiếu em
Sắp xếp lại thành tấu khúc mưa chiều
Nghĩ đến lời thì thầm khi em nói
Giọng em lẫn tiếng mưa,tiếng nhạc và giọng anh
Pha trộn nhau thành lắm điều rất cũ
Mà trong anh vẫn nguyên vẹn
Như
tiếng mưa rơi một buổi chiều…..
đăng sơn.fr
LÌM LỊM em
___________
đăng sơn.fr
Ngọt lìm lịm một chỗ muà xuân em
Ngọt níu trên cành vừa chín
Ngọt giọt nắng mới nơi em
Ngọt như cơn nhớ chẳng từng quên
RƠI chiều đang mưa .
Ừ thì rơi
Rơi mưa giữa chiều và thiếu tiếng cười
Còn ai để vui
Còn ai để nói
Ừ - thì thế ,chiều rơi
đăng sơn.fr
___________
đăng sơn.fr
Ngọt lìm lịm một chỗ muà xuân em
Ngọt níu trên cành vừa chín
Ngọt giọt nắng mới nơi em
Ngọt như cơn nhớ chẳng từng quên
RƠI chiều đang mưa .
Ừ thì rơi
Rơi mưa giữa chiều và thiếu tiếng cười
Còn ai để vui
Còn ai để nói
Ừ - thì thế ,chiều rơi
đăng sơn.fr
________________________
Cơn mưa rơi bất chợt
Ở sáng sớm tinh sương
Chợt nhiên thấy nhớ
Nhớ lời đã nói yêu thương
Cơn mưa nhỏ
Ướt đẫm cánh hồng
Tự nhiên lòng trùng xuống
Ươn ướt -vấn vương
Như ngày nào vừa hai mươi
Ngày áo trắng
Ngày của màu nắng
Ngày chưa kịp biết rõ
Biết thế nào là tình yêu thật sự
Hình như..
Khi lòng rung động
Thấy nhớ một điều gì đó
Mơ hồ
Là tưởng mình đã yêu.
Vậy mà . . .
Thời gian trôi,trôi
Trôi đến buổi sáng hôm nay
Có cơn mưa bất chợt
Đứng nhìn trời,nhìn mây
Lại dưng dưng
Rưng rưng nhớ
Nhớ điều gì không rõ
Thôi ,cứ tạm gọi là nhớ
Nhớ ngày cũ,nhớ cơn mưa cũ
Nhớ kỷ niệm
Và những hình bóng đã nhạt nhòa
Thôi.Mưa cứ rơi
Rơi đi – Rơi bất chợt xuống lòng ai
CÒN MỘT CHỖ ĐỂ CHỨA ĐỰNG EM
____________________________
Ở một ngày cũ
Có lần tôi đã viết :
'' Em đi đâu ? - Anh chẳng biết đi đâu
Trái đất này coi bộ rất chật chội
Để anh biết mình cô đơn quá đỗi
Để anh biết vẫn yên lặng trong đầu … ‘’
Câu thơ buồn bã như trận mưa vừa rơi xuống
Trái đất này vẫn còn chỗ đấy chứ
Chỗ để chứa những cơn mưa
Rơi xuống nát cánh đồng hoa
Mưa dâng ngập nỗi buồn
Mưa làm nhão úa buồng tim tôi
Trái đất vẫn còn chỗ
Để chứa hình hài em
Đất đưa nổi nhớ em về bên tôi
Trời không đưa ta đến cạnh nhau từng lúc Bàn chân thì nhỏ bé
Vòng tay thì hạn hẹp
Tôi nghĩ thầm một mình duới hạt mưa
Nghĩ đến nỗi đơn côi của những kẻ yêu nhau
Như chúng mình
..( Em đi đâu ? Anh chẳng biết đi đâu
Trái đất này coi bộ rất chật chội )..
Tôi đã tự mâu thuẩn với chính mình ( khi đã viết )
Tôi vẫn biết mình đi đâu đấy chứ
Tôi đi vào giữa cơn mưa chiều,tím lịm Tôi tìm đường đến cửa tim em
Đứng và dịu dàng gõ cửa
Nhìn em trong nỗi lặng thinh chốc lát
Và tôi hôn lên linh hồn em
Rất sũng ướt để biết mình yêu em
Trái đất này chật lắm ư ?
Trái đất kệ trái đất
Miễn là còn chỗ để chứa đựng tình yêu em.
đăng sơn.fr
nguyễnthịLoanPhiên
Có hạt gió đọng lại từ buổi khuya
Buổi sáng mở cổng -cánh cổng ướt
Có giọt tình rơi xuống đợi mình chia
Chia nhau bài hát từ buổi sớm
Từ một đêm ít ngủ nằm nghe mưa
Mưa hay nhắc tên người từ dạo ấy
Có bài hát nhơ nhớ mối tình xưa
ĐÀNH Ừ
như thế mà thôi.
như thế mà thôi.
__________________________________
Ừ - Thì như thế
Tôi đã có 30 buổi chiều mưa rơi
Muà xuân đang ẩm và lạnh
Làm người ta thiếu tiếng cười
Người ta co ro chạy ở đầu góc phố
Tôi lại tìm thấy tôi
Đang loay hoay đứng trú mưa ở mái hiên ngôi quán
Quán đông người làm mờ mịt cửa kính
Chợt thấy thèm quá ly cà phê
( Có lẽ là ly thứ hai vừa rồi đã dở quá dở )
Ừ,ừ - thì như thế
Tìm được một chỗ ngồi
Ngó ra đường - Vẫn cơn mưa ào ạt
Vẫn những chiếc dù cỏn con
Tung bay ngầy ngật trong cánh gió
Người ta đang đánh vật và khổ sở vì mưa,vì gió
Tôi cũng biết có lắm người ghét mưa
( Mưa chỉ để ướt và làm người ta thêm buồn )
Hình như nói như thế mà đúng
Tôi cũng đang buồn bã vơí chính mình
Có một chút gì hơi quá độ
Khi nhìn lại thấy mình
Lặng thinh
Lặng lẽ -
Ngồi như thế chờ buổi chiều rơi thêm chút nữa
Bóng tối ùa ập
Những ngọn đèn đường vừa bật sáng
Những vỉa hè loang loáng nướcTừ một đầu góc phố
Tôi lại bắt gặp mình
Ủ rủ như con gà ướt
Hiu hắt như chiếc lá xa nhánh mẹ lìa cành
Bắt cho kịp chuyến xe bus trờ đến
Chọn được một chỗ ngồi vừa vặn
Thở hơi nóng từ mũi lên mặt kính xe mờ mịt
Tôi dùng ngón tay viết tên em
Em của một ngày cũ đã xa tôi
Ừ - Thì đành ừ như thế mà thôi.
ĐỂ EM
chậtlốiđivề
_____________________
đăngsơn.fr
Cuốithángtư-
Anh ngồi viết bài thơ
Lòng sững sờ nỗi nhớ
Như năm nào đó đã cũ
Ở một thời mộng mơ
Cuốithángtư
Lòng buồn bã
Như gió cuốn hững hờ
Bên dòng sông cũƯớt buổi chiều bơ vơ
Ngồi đọc lại tờ thư
Cuốithángtư
Có cơn mưa chiều
Trở lại chỗ em
Nghe từng giọt nhỏ
Thấy đời chẳng tịnh yên
Cuốithángtư
Vẫn ngày tháng như thế
Thầm,thầm gọi tên
Thêm giọt mưa lần nữa
Để chật chội tình em-_____________
Bên dòng sông cũƯớt buổi chiều bơ vơ
Ngồi đọc lại tờ thư
Cuốithángtư
Có cơn mưa chiều
Trở lại chỗ em
Nghe từng giọt nhỏ
Thấy đời chẳng tịnh yên
Cuốithángtư
Vẫn ngày tháng như thế
Thầm,thầm gọi tên
Thêm giọt mưa lần nữa
Để chật chội tình em-_____________
ĐỂ CHIỀU NAY
còn lại chút mưa -
________________
Rơi mưa nhỏ giọt chiều rơi
Rơi ta loãng một chút đời buồn tênh
Chạm tay ướt vách hồn mình
Thử tìm nụ ngọt trên vành môi xưa
Rơi em lãng đãng cuối muà
Chỗ ta ngồi nhớ bụi hoa rụng đều
Phải chi mưa dẫn đường em
Đến đây ta sẽ chia đều cơn mưa
đăng sơn.fr
CHƠI VƠI
lung linh ngọn nến từ em
chiều mùa đông lạnh nỗi niềm phố xưa
chợt nhiên thèm một cơn mưa
để quen một chỗ ,để thừa mình ta....
đăng sơn.fr
________
NGÀY ĐÓ CHÚNG MÌNH - và....
______________________________
Trần.K.Sơn & nguyễntrườngan
chiều mùa đông lạnh nỗi niềm phố xưa
chợt nhiên thèm một cơn mưa
để quen một chỗ ,để thừa mình ta....
đăng sơn.fr
________
NGÀY ĐÓ CHÚNG MÌNH - và....
______________________________
Trần.K.Sơn & nguyễntrườngan
photo by N.Duytoàn - France |
Ngày đó của chúng mình
Một thời em và anh
Chúng mình có nhiều điều để kể
Em kể câu chuyện giống như phim thần thoại
Anh thì kể về những chuyến di xa của mình
Kể về một góc phố
Có chỗ ngồi tránh cơn gió
Nghe rưng rưng lòng đầy kỷ niệm
Ở một thời áo trắng vô tư lắm
Ngày ấy..
Hàng lá me trên lối đến trường
Tập vở nằm yên như lời hứa hẹn
Về một tương lai đầy thắc mắc
Ngày ấy chập chững biết yêu thương
Yêu hay là chỉ là rung động chẳng rõ
Những ngày ấy tha thướt của tóc dài,tóc ngắn trên con đường
Ngày hai buổi cứ như thế
Nắng hanh vàng cứ như thế
Mưa rào rạt trên mái nhà cũng như thế
Khi anh chưa gặp em
Bây giờ ,đời trôi đi
Có khi đi tìm lại lời thầm thì
Để nhớ về chỗ ngồi ngày ấy vơí bạn bè
Lòng hình như có điều gì ngấn lệ
Ngày cũ chạy đâu rồi ?
Sau từng cơn lốc đầy bụi của thời gian
Anh trầm ngâm tìm đến em
Thử ghép lại " ngày ấy " của chúng mình
Để có thể viết lên vài hàng chữ
Vừa ngọt và cũng có thể không ngọt
Và thảng thốt nhớ nhung :
" Ngày ấy đâu rồi - Ngày ấy ơi ! " ?
CÓ NHỮNG BUỔI CHIỀU
không giống nhau -
__________________________
đăng sơn.fr & Trần.K.Sơn
Cành môi ấy dường như mộng đỏ như trái dâu vừa mơí hái
Giọng cười rúc rích tựa như tiếng hót của bầy chim sẻ
Tôi biết như thế chứ
Có những buổi chiều chẳng bao giờ giống nhau
Khi nắng hừng hực rồi mây đen kéo đến
Chỗ tôi ngồi nơi khu vườn nhỏ bạc màu
Lá bạc lá,gió bạt gió xô đuổi những cánh chim chạy trốn
Tôi ngồi nhìn buổi chiều
Nghĩ đôi điều đến em
Trên một trang giấy đã bạc màu kỷ niệm
( Kỷ niệm đã là một cái tên gọi
Khi người ta có đầy đủ lý do để xa nhau )
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau ( Em biết chứ ? )
Chiều hôm ấy có bàn tay đi tìm bàn tay
Dưới vùng trời đầy mây bay
Nụ cười ấy đã xem chừng rất hớn hở
Rồi,có buổi chiều như hôm nay
Mây xám đuổi nhau kéo về đầy ấp
Chẳng còn một nụ cười và ánh mắt nào kề vai
Chẳng còn ai để gần ai thêm chút nữa
Tôi ngồi yên như thế
Nghe lại bài hát cũ
Ừ để ừ và gật đầu
Chiều đánh rơi lưng lửng chiều
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau
Tôi buồn bã cúi đầu
Ly cà phê nhạt nhẽo cũng gật gưỡng chán chường,và mệt mỏi
Khi tôi nhắc đi,nhắc lại :
Ừ - Như thế,em - Chẳng có buổi chiều nào còn giống nhau.....
______________
Cuối phố trời mưa
Trời mưa đầy phố
Em mờ mịt dấu chân phai
tôi trở về phố cũ
Ngơ ngẩn nhìn sợi mưa
Bây giờ không là mùa hạ
Ngày kéo dài ,và mùa xuân đã trở lại
Mỗi ngày dài thêm một chút
Mỗi ngày có cơn mưa khác trở lại
Tôi biết thế và em ?
Em đã biến vào cơn mưa nhỏ
Tôi bần thần đúng dưới những hàng hiên ướt
Dấu cơn muộn phiền dưới cánh dù nhỏ
Mẫu báo dính giọt mưa
Bèo nhèo như nỗi buồn ám ảnh
Tôi không tìm được tên em trên cột báo
Chỉ từng ấy tin tức
của những mẫu đời và chuyện con người..
Làm sao tôi thấy tôi ?
Để tìm đưọc em ở ngày cũ
Làm sao đây - Em ?
Em đã tên là Cơn Mưa Hạ
Tôi đã có tên là Kỷ niệm Buồn
Buồn tìm cơn Mưa Hạ
Hạ có biết rằng tôi nhớ
Có nhiều khi...
Có nhiều lúc
Tôi nhủ thầm : Đừng kêu,Đừng gọi nữa
Để em yên ổn thoát đi
Và tan loãng
Ở một cơn mưa hạ ngày đó
Và tôi sẽ biết rằng :
Tôi sẽ hết sức để lãng mạn lần nữa
Vì .....
NGỒI LẠI BÊN NHAU _____________________________________
Trời đổ khuya
Ngồi lại bên nhau nghe tiếng nhạc
Rượu cạn ở đáy ly
Lời tình chưa cạn
Lời mưa ,mưa rơi ngoài cửa quán
để lòng mình cũng biết mưa
Mưa thì thầm kể chuyện
Về những người bạn rất thân
Người bạn thân lỡ tên Buồn
Đi đâu cũng một mình
Thui thủi ngó buồn tênh
Đã có những lần như thế
Ngồi quán khuya và ở lại vơí nhau
Nói với nhau thật ít
Vì đã có tiếng dương cầm dạ khúc nói dùm
Tiếng đàn êm có mùi hương của một bóng hình cũ
Mà chỉ có mình mới hiểu được nhau....
Mưa rơi - rơi mưa
Mưa rơi ở đầu phố
Ta cũng mưa trong lòng
Người ơi ! Người nào hay ......
- - -
NGỒI LẠI BÊN NHAU ( một lần nữa.. )
Ngồi lại bên nhau
Một lần nữa vơí nhau
Để làm gì - em ?
Đêm sắp sửa qua đêm
Bài hát cuối cùng vừa dứt
Tình chúng ta cũng vừa dứt
Ở những điểm không thể nào có thể tiếp nối
Tiếc gì vơí nhau từ những giọt mưa
Giữa giọt mưa và giọt nước mắt của em
Tôi tìm ra điều còn nói được niềm hối tiếc
Ngày tháng rồi qua đi
Tình tôi cũng trôi theo những chiếc lá
Như một câu chuyện thần thoại ( cổ tích )
Em đâu còn nhỏ bé nữa
Em đâu cần phải có những câu chuyện hoang đường cổ tích nữa
Em vẫn có thể dỗ mình để ngủ ngon
Em vẫn có thể trở lại những ngày hồn nhiên ấy
Như từ lúc
Tôi chưa hề gặp em
Như từ lúc
Tôi chưa hề viết cho em bức thư tỏ tình
Tình yêu là một cái tên mà người ta đặt ra cho có
Để tóm được một đôi điều đầy ảo tưởng
Tôi tìm thấy và hiểu rõ những điều ấy trong đôi mắt màu nâu của em
Tìm thấy những cơn mưa của thời áo trắng đầy mơ mộng
Khi em mơ màng ngồi nhìn mưa qua khung cửa sổ
Em thử tìm và vẽ ra cho mình điều lãng mạn nhất
Để làm những bài thơ tình da diết
Để tưởng tượng một hình bóng tình yêu ( duy nhất - đầm thắm - Gió mây quyện nhau )
Tôi đã bị cuộc đời này mài mòn quá đỗi
Để làm sao còn biết mơ và mộng
Những giấc mơ của tôi nào phải là của em
Em và tôi - Hai thế giới - hai thái cực
Tôi không phải là những cơn mưa trở về trên phố núi
Tôi đang chờ em lau khô dòng lệ nóng
Để nói lời từ giã em
Khi tiếng nhạc và lời hát buồn bã của Sade vừa dứt
Là lúc tôi rời bàn ghế ,quay đi
Tôi dặn lòng mình : Hãy đừng ngoái cổ lại
Tôi để em ngồi yên như thế vơí cơn mưa nhỏ của em
Và tôi biết :
Tình yêu và những cảm giác ảo tưởng như thế
Sẽ ở lại trong lòng em một thoáng
Như cơn mưa đến ,rồi đi
Chỉ là mưa thôi
Chỉ là mưa thôi....
đăng sơn.fr
NỢ NẦN tìnhNhau______________________
@nguyênhạ & @Eve
Cơn mưa lại trở về như đòi nợ
Con dốc đứng xòe tay xin trả góp
Hàng cây lặng - quay mặt,lắc đầu thôi
Em cũng thế,nợ ta một tiếng cười
Để muôn đời,ta đòi nợ ,thế thôi
Em thiếu ta lời ân tình dịu ngọt
Lỡ một lời,ta ghim mãi chẳng quên
Ta đòi nợ bằng muà mưa phố cũ
Đến chừng nào em góp vốn trả xong ?
ĐỂCÓTHỂVẼMƯA
Tôi là người biết vẽ ( những nỗi buồn từ mưa )
Tôi dùng màu mắt em khi vẽ em
Vẽ em từ ngàn hạt mưa đã chia ra rất nhỏ
Vẽ khi ngồi ở quán,lẳng lặng nhìn em
Cả một góc phố màu hồng đông người
Cả cái quãng trường đông ngập người
Cả những dòng sông đang tắm mưa dưới khúc trời mây xám
Cũng không thể nào bằng một ánh mắt
Tôi không nghĩ mình đang hoang tưởng
Khi lấy hơi ấm từ bàn tay nhỏ nhắn của em để vẽ mưa
Tôi đã biết mình yêu mưa
Từ khi sánh đôi với em đi dưới mưa
Mưa ngòn ngọt
( như hạt đường vướng trên môi em )
Mưa cũng có khi mằn mặn
( khi em dỗi hờn như con mèo vừa khỏi bệnh )
Mưa ôm em và tôi
Mưa thì thầm với giọng nỉ non rất lạ - rất Huế
Ngày mưa theo tôi từ khi bé dại
Cho đến ngày tôi gặp em
Em chia cho tôi một chặng sông để nhớ
Em sớt bớt của tôi một khoảng bóng tối
Mỗi lần tôi quay gót rời em
Đã nghe lòng mình đánh rơi điều gì đó không rõ rệt
( Hình như rơi mất giọng cười em
Chừng như thấy mình tiếc lắm !
Tiếc bờ môi em chúm chím như chim sẻ đang trú mưa
Chợt nhiên thấy có điều để tiếc
Để về nhà,thao thức thấy mình đang ốm - tương tư ... )
Em ,này em !
Tôi đặt cho hết thẩy những cơn mưa mà tôi đã vẽ mang tên em
Một Eva không giống bao nhiêu Eva khác của dương thế
Tôi chỉ biết vẽ bằng những ngón tay quê kệch của mình
Vẽ bằng màu sắc của một chuyện tình
Vẽ vì không biết cách làm thơ dù là bài thơ năm chữ
Hãy để tôi thầm thầm vẽ em
Hãy để tôi nặng nợ và nhung nhớ em
Từ một ngàn cơn mưa chiều
Từ một lẽ rất bình thường khi yêu...
đăng sơn.fr
CHỖ ẤY MƯA NHIỀU KHÔNG ?
________________________________
nguyễntrườngan & @nguyênhạ
chỗ ấy mưa làm sao,em ?
mưa dầm hay mưa từng hạt nhỏ
mưa đuổi nhau trên bãi tóc mềm
hay mưa làm nũng khó chịu ở môi em ?
chỗ ấy mưa có nhiều không ?
mưa có đứng ngơ ngẫn ngó người thương ?
hay mưa nằm ngủ nướng rồi đỏng đảnh
làm sao anh thấy được cơn mưa ấy ?
chỗ anh thì cũng thế,buổi chiều rơi
từng hạt nhỏ - ừ thôi - từng hạt nhỏ
như giọt buồn dư lệ nôĩ nhớ ai
như câu thơ ấm tình ai đó
chỗ ấy mưa ở đâu -em ?
anh vẫn thế,âm thầm tùng khoảng nhớ
có dòng nước chảy suốt ở tim
có tiếng hỏi thăm mưa mỗi chiều
chỗ ấy là chỗ nơi em ở
con đường ướt cho ngắn ngủi bàn chân
bờ cỏ dại ngơ ngẩn lời thì thầm
bờ tim anh vụn vỡ gửi về em....
ƯỚT MƯA NGOÀI QUÁN PARIS
________________________
Chiều rủ cơn mưa bụi
Nhè nhẹ ướt tóc em
Rủ em vào quán nước
Ngồi ngắm mưa buổi chiều
Ngụm cà phê hơi đắng
Bỗng thèm một nụ hôn
Mơ cho được chút nắng
Để hồng hào mắt nhau
Gió trên cầu lộng gió
Ta nhìn em bỡ ngỡ
Tưởng mình vừa ngủ mơ
Nơi ngã phố mưa mờ
Mưa rơi ở Paris
Tình yêu chợt nhiên đẹp
Khi đôi mình nhìn nhau
Khi đôi mình bên nhau....
đăng sơn.fr
________________________
Chiều rủ cơn mưa bụi
Nhè nhẹ ướt tóc em
Rủ em vào quán nước
Ngồi ngắm mưa buổi chiều
Ngụm cà phê hơi đắng
Bỗng thèm một nụ hôn
Mơ cho được chút nắng
Để hồng hào mắt nhau
Gió trên cầu lộng gió
Ta nhìn em bỡ ngỡ
Tưởng mình vừa ngủ mơ
Nơi ngã phố mưa mờ
Mưa rơi ở Paris
Tình yêu chợt nhiên đẹp
Khi đôi mình nhìn nhau
Khi đôi mình bên nhau....
đăng sơn.fr
NGỒI LẠI BÊN NHAU
_____________________________________
Trời đổ khuya
Ngồi lại bên nhau nghe tiếng nhạc
Rượu cạn ở đáy ly
Lời tình chưa cạn
Lời mưa ,mưa rơi ngoài cửa quán
để lòng mình cũng biết mưa
Mưa thì thầm kể chuyện
Về những người bạn rất thân
Người bạn thân lỡ tên Buồn
Đi đâu cũng một mình
Thui thủi ngó buồn tênh
Đã có những lần như thế
Ngồi quán khuya và ở lại vơí nhau
Nói với nhau thật ít
Vì đã có tiếng dương cầm dạ khúc nói dùm
Tiếng đàn êm có mùi hương của một bóng hình cũ
Mà chỉ có mình mới hiểu được nhau....
Mưa rơi - rơi mưa
Mưa rơi ở đầu phố
Ta cũng mưa trong lòng
Người ơi ! Người nào hay ......
- - -
NGỒI LẠI BÊN NHAU ( một lần nữa.. )
Ngồi lại bên nhau
Một lần nữa vơí nhau
Để làm gì - em ?
Đêm sắp sửa qua đêm
Bài hát cuối cùng vừa dứt
Tình chúng ta cũng vừa dứt
Ở những điểm không thể nào có thể tiếp nối
Tiếc gì vơí nhau từ những giọt mưa
Giữa giọt mưa và giọt nước mắt của em
Tôi tìm ra điều còn nói được niềm hối tiếc
Ngày tháng rồi qua đi
Tình tôi cũng trôi theo những chiếc lá
Như một câu chuyện thần thoại ( cổ tích )
Em đâu còn nhỏ bé nữa
Em đâu cần phải có những câu chuyện hoang đường cổ tích nữa
Em vẫn có thể dỗ mình để ngủ ngon
Em vẫn có thể trở lại những ngày hồn nhiên ấy
Như từ lúc
Tôi chưa hề gặp em
Như từ lúc
Tôi chưa hề viết cho em bức thư tỏ tình
Tình yêu là một cái tên mà người ta đặt ra cho có
Để tóm được một đôi điều đầy ảo tưởng
Tôi tìm thấy và hiểu rõ những điều ấy trong đôi mắt màu nâu của em
Tìm thấy những cơn mưa của thời áo trắng đầy mơ mộng
Khi em mơ màng ngồi nhìn mưa qua khung cửa sổ
Em thử tìm và vẽ ra cho mình điều lãng mạn nhất
Để làm những bài thơ tình da diết
Để tưởng tượng một hình bóng tình yêu ( duy nhất - đầm thắm - Gió mây quyện nhau )
Tôi đã bị cuộc đời này mài mòn quá đỗi
Để làm sao còn biết mơ và mộng
Những giấc mơ của tôi nào phải là của em
Em và tôi - Hai thế giới - hai thái cực
Tôi không phải là những cơn mưa trở về trên phố núi
Tôi đang chờ em lau khô dòng lệ nóng
Để nói lời từ giã em
Khi tiếng nhạc và lời hát buồn bã của Sade vừa dứt
Là lúc tôi rời bàn ghế ,quay đi
Tôi dặn lòng mình : Hãy đừng ngoái cổ lại
Tôi để em ngồi yên như thế vơí cơn mưa nhỏ của em
Và tôi biết :
Tình yêu và những cảm giác ảo tưởng như thế
Sẽ ở lại trong lòng em một thoáng
Như cơn mưa đến ,rồi đi
Chỉ là mưa thôi
Chỉ là mưa thôi....
đăng sơn.fr
MÀU nắng thời gian _______________________
Trần.K.Sơn
ai nói với em thời gian vội vã ?
ai nói vơí em thời gian đã trôi nhanh ?
nhanh như một chớp mắt
và vội như một chuyện tình
tôi không tin điều ấy là có thật
khi ngồi đợi em ở quán nắng
nắng vương vãi chỗ ngồi
nắng có mùi thơm đậm và ngon
Cho dẫu em đi mất và không bao giờ quay trở lại
Tôi vẫn còn những ngày ấm áp
Sau những muà đông
Sau những cơn bão tố
Tôi vẫn ngồi nhìn nắng và phơi nắng
Để nhớ lại này nào bên nhau
Nhớ nắng bạt trên áo màu
Nhớ bàn tay nhỏ nhắn
Nhớ nắng ,nhớ mưa ở chỗ ngồi
Dẫu một mình vơí bóng thời gian
Và tôi biết một điều về em
Tình em vẫn còn ở lại ở một góc tim _______________
**
NHỮNG BÀI THƠ Mưa chưa đủ mơí - _______________________________
nguyễnthịLoanPhiên
đăng sơn.fr
Hề hấn gì đâu nhỏ !
Ở những bài thơ vừa mới kịp cũ
Cũ mèm như tình yêu con trai tặng con gái
Cũ như giọt lệ của đêm ai nhung nhớ
Gối lụa thầm thì
Ở góc chia ly
Ngày đó vừa tan học
Ly chè chưa đủ ngọt như giọt tình nơi khoé mắt bên tay trái
Nhầm nhò gì,há nhỏ, ba cái lẻ tẻ
Bên tay phải của khúc sông kia
Đã gió vờn mây như con mèo đang đùa nghịch
Mà con chuột nhỏ đã là anh
Anh - một thời áo trắng muốt và lười học
Ngày thi cắm cổ học bài kiểu nước rút
Ngày cuối tuần bỏ nhà đi rong
Lết hết quán này qua quán khác
Giả vờ thất tình hai ba bốn bữa
Giả bộ yêu ai,yêu ghê gớm lắm
Làm như cả thảy thế giới này chưa ai biết yêu bằng mình ( ! )
Yêu làm sao - ai mà biết
Yêu vệt kem dính trên môi ai màu trắng
Cành cây hanh nắng
Vền vệt từng bụm nơi cái áo hở chút ngực
Làm thằng học trò mặt mày hôi sữa tê điếng
Con mắt có dính hình thằng ăn trộm
Thằng đạo chích thưở ấy nhút nhát
Thèm một lá thư tình màu mực tim tím
Thèm một cơn mưa nào đó dính chặt vào cánh áo phất phơ màu trắng
Thèm cái ngón tay út ấy làm của riêng.
Thèm thì lè lưỡi để thèm cho có cái nói - vậy thôi.
Thời đó chưa có email,chưa có bộ chữ bỏ dấu
Cái thời thè lươĩ như con chó đói đạp xe vượt ba bốn con dốc
Đạp xe đến nhà nàng nho nhỏ
Nhỏ ơi ! Nhỏ bỏ nhà,bỏ vườn đi đâu mất
Anh tò te,đứng trước nhà của nhỏ
Bụng anh rồn rột kêu trời ,kêu đất
Cơn mưa quái ác trở chứng,trở mùa
Làm anh nép người dươí bụi cây trứng cá chờ nhỏ
Bụng anh nguyền rủa nhỏ ác lắm
Thời đó làm gì có cái điện thoại di động
Người ta viết thư tình,viết messages bằng tất cả sự rụt rè
Người ta hoảng hốt khi đụng ánh mắt nhau
Người ta chưa có cách đi dạo bằng chữ ở Net và những trò chơi quái ác của thời hiện đại
Samsung và Apple chưa mích lòng nhau
Cả cái ông Gù Gờ lắm chuyện cũng chưa ra đời ở những ô cửa sổ
Và vì thế,những chuyện tình đuổi bắt nhau rất đẹp
Đẹp kiểu nửa muà lương thiện
Đẹp kiểu ken lén nhìn trộm người qua bờ vai khi ngồi cuối lớp
Nhiều chuyện đẹp lắm ở quyển tập lưu bút
Lòng thẹn thầm khi lãnh hai con số không vì lỡ nhớ ai đó
Chễnh mãng chuyện bài vở
Chễnh mãng cả chuyện đi chùa,đi nhà thờ,đi lễ
Chúa Phật hay nghiêm khắc doạ nạt
Con nhỏ hay quên cái giờ hẹn,bắt chờ.
Bây giờ thì....
Những con nhỏ thành đàn bà ,đổi tên và có khi đổi cả họ ở một đất nước mơí
Có khi những con nhỏ đã trở thành bà mẹ hay là bà ngoại
Anh mỗi ngày soi gương,tìm lại vài hình bóng con nhỏ và buổi chiều mưa rơi
Thèm gọi tiếng xưa : Nhỏ ơi ! Nhỏ ơi... như thế
Ở bài nhạc rock đang hát của Tina Tuner : Ai có thể làm mưa rơi.Ai ?
Kệ thây giọng hát khàn giọng như thế
Ở một góc sáng chưa kịp mưa
Khi ngón tay háu đói đang chạy trên phím chữ
Chữ viết thành câu " Nhỏ Ơi ! Nhỏ xưa xưa yêu dấu "
Nhỏ có còn những cơn mưa như ngày nào ở cửa mắt biết làm duyên nũng nịu ?
Nhỏ có còn là Nhỏ ở ngày áo trắng tội nghiệp của nhau ?
Bây giờ thì ngừng gõ chữ để khỏi thấy cay cay ở mắt
Có thể rồi,lòng mình còn sũng ướt hơn một buổi sáng chưa mưa
2 commentaires:
________________________________________
VIẾT CHO CƠN MƯA NGÀY XƯA.
Cuối phố trời mưa
Trời mưa đầy phố
Em mờ mịt dấu chân phai
tôi trở về phố cũ
Ngơ ngẩn nhìn sợi mưa
Bây giờ không là mùa hạ
Ngày kéo dài ,và mùa xuân đã trở lại
Mỗi ngày dài thêm một chút
Mỗi ngày có cơn mưa khác trở lại
Tôi biết thế và em ?
Em đã biến vào cơn mưa nhỏ
Tôi bần thần đúng dưới những hàng hiên ướt
Dấu cơn muộn phiền dưới cánh dù nhỏ
Mẫu báo dính giọt mưa
Bèo nhèo như nỗi buồn ám ảnh
Tôi không tìm được tên em trên cột báo
Chỉ từng ấy tin tức
của những mẫu đời và chuyện con người..
Làm sao tôi thấy tôi ?
Để tìm đưọc em ở ngày cũ
Làm sao đây - Em ?
Em đã tên là Cơn Mưa Hạ
Tôi đã có tên là Kỷ niệm Buồn
Buồn tìm cơn Mưa Hạ
Hạ có biết rằng tôi nhớ
Có nhiều khi...
Có nhiều lúc
Tôi nhủ thầm : Đừng kêu,Đừng gọi nữa
Để em yên ổn thoát đi
Và tan loãng
Ở một cơn mưa hạ ngày đó
Và tôi sẽ biết rằng :
Tôi sẽ hết sức để lãng mạn lần nữa
Vì .....
___________________________________________
ƯỚT MƯA NGOÀI QUÁN PARIS
________________________
Chiều rủ cơn mưa bụi
Nhè nhẹ ướt tóc em
Rủ em vào quán nước
Ngồi ngắm mưa buổi chiều
Ngụm cà phê hơi đắng
Bỗng thèm một nụ hôn
Mơ cho được chút nắng
Để hồng hào mắt nhau
Gió trên cầu lộng gió
Ta nhìn em bỡ ngỡ
Tưởng mình vừa ngủ mơ
Nơi ngã phố mưa mờ
Mưa rơi ở Paris
Tình yêu chợt nhiên đẹp
Khi đôi mình nhìn nhau
Khi đôi mình bên nhau....
đăng sơn.fr
Enregistrer un commentaire