.
. dangson.fr |
Ở đời , thường thì ai cũng thích vui và ghét chữ Buồn .
Biết là như thế nên tử tế , nên hẹn nhau ở một vài chỗ để vui .
Có rất nhiều chỗ ấm áp để kể chuyện :
Không khó lắm đâu . Trong tất cả những nơi mình đến, ta vẫn tìm thấy được nơi yên tĩnh không quá ầm ĩ .
Ta biết tránh những tiệm, những quán để nhạc ầm ầm từ những chiếc loa, những màn ảnh chớp tắt khi chúng nhả đầy những hình ảnh quảng cáo, những bản tin thời sự nóng bỏng ...
Có những thứ nên tránh né để đời này được dịu đi vì mình biết đời sống này luôn luôn có những sự việc , những điều khó ưa .
Vậy đi . Hãy tìm nơi để kể về điều mình thích kể ....
---------
Mỗi quán nước có một thứ không khí riêng dành cho những người thích hợp và khi ghé đến , ngồi cạnh nhau, hoặc trước mặt nhau là mình có cả một không gian riêng biệt để nhìn nhau , lắng nghe nhau nói .
Tôi thích ngồi trước mặt người, nhìn ngắm người bằng cách nhìn khá hiền lành của tôi - Hiền hơn tất cả những ngày khác không quá hiền khi đụng chuyện, đụng phải những kẻ hắc ám và những điều phải giải quyết với họ .
Người đang ngồi trước mặt tôi để tôi biến cô thành một cái cô nhỏ tí xíu , cô có thể gọi tôi bằng anh hay bằng chú cũng chẳng sao . Vì tôi đã là người lớn già khằn, tôi đã bị và được đi trước cô cả một chặng đường dài và khá xa .
Tôi gọi thức uống cho cô và nghe cô tíu tít kể chuyện đi ăn hàng vặt ở cái phố tên là Tiểu SàiGòn ở xứ Cali .
Cô nói cô thích uống nước mía , thích ăn phở, thích bánh cuốn và trăm ngàn cái thích khác của dân tóc dài có nhiều nữ tính .
Tôi chỉ biết cười và lắc đầu trước cái lí lắc khá dễ chịu của cô . Hình dung đến cái miệng, cặp môi nhai nhóp nhép của cô , tôi lại cười thêm một lần nữa .
Sau khi trình chiếu một dọc phim quảng cáo về tâm hồn ăn uống ẩm thực của cô , cô ngừng phim để quay sang vai trò ký gỉả làm báo đời .
Cô hỏi thăm :
- Còn chú , chú thích gì ở phố Tiểu SàiGiòn ?
Sợ cô mích lòng, tôi suy nghĩ để tìm cách nói dối , tìm mãi không xong lời nói dối , đành thú thật lòng :
- Chú chẳng thích gì ở khi Bolsa SàiGòn của nhỏ hết - Trừ các món ăn ngon .
- Ơ hay ! Sao thế , chú ơi ? !
Chẳng có gì là sao, là trăng cả . Chú không thích những cấu trúc xây nhà xây dựng cửa hàng như những cái hộp vuông vức ở đó . Không thích cái ơi ới băng qua đường gọi nhau của họ . Không yêu cái tụm năm, tụm ba tán khào, tán gẫu của một số người cạnh những tờ báo bay theo gió vì tật xả rác của họ... Không thích những cái tiệm treo đầy màn ảnh TV trên tường với những hình thể thao Base ball ....
- Sao lại khó tính thế ? Còn cái gì không thích nữa không ?
- Còn . Không thích thấy những chiếc xe hai màu của cảnh sát với những cái cảng húc như xe tăng và màn lưới ngăn gắn còng số tám của những khuôn mặt lạnh lùng của họ .... vân vân và vân vân ....
- Eo ơi ! Chú kỳ cục . Khó tính như ông cụ .
Hình như khi phán xong câu " ông Cụ " như thế, cô sợ mình nhỡ lời, cô bụm miệng , thấy cô thật thà dễ nựng như con mèo nhỏ . Cô xin lỗi, xin lỗi . Cô nói cô không ưa người cổ lổ sỉ ra vẻ khó khăn .
Nhạc của quán đang để những ca từ rất chậm, rất tình của Pháp . Cô lãng chuyện sang câu chuyện âm nhạc của Céline Dion khi nàng Diva này trình diễn ở Las Vegas . Cô nói cách hát của Dion lên cao chót vót rất chua lè nên cô không thích . Cô chê là Diva dỏm !
Tôi thấy buồn cười với cách dùng chữ " Dỏm " của cô .
Ở Việt Nam bây giờ , có rất nhiều ca sĩ gào thét kinh người lắm và giới báo chí đã nâng họ lên với những lời ca tụng khiếp đảm . Hình như cô nào cũng thích lăn lộn gào thét với chất giọng kinh người như muốn người nghe và đồng nghiệp phải thán phục để nghĩ thầm trong cách thức tự tôn : " Thấy chưa ? Nghe chưa , Sợ tao chưa ? Hát mạnh bạo như vậy mới gọi là hát . Vậy mới là Diva ! "
Diva của người ngoại quốc trong thị trường âm nhạc và cách thưởng ngoạn của họ rất khác với người mình . Những Withney Houston, Mariah Carey, Diana Ross không cần lăn quay ra sân khấu và gào thét khi không cần thiết ở một bài nhạc phải có sự nồng nàn quyến rũ . Âm lực và cách luyến láy của họ là cả một kỷ thuật tập luyện để đạt được trình độ và cung cách biểu diễn .
Có những " diva " người việt theo phong trào báo thị trường , họ làm quá lố và họ có cách hát y hệt nhau làm người nghe đâm ra mệt mỏi ớn lạnh .
Cô nhỏ nghe tôi phân tích qua loa về cái Dỏm và Không Dỏm gật gù, gật gù trong lúc không quên nhóp nhép và nhâm ly thức uống . Tôi ngừng nói, chăm chú nhìn cô để thử đoán cái sự tham ăn của cô .
Trong ánh mắt ấy, tôi bắt gặp cái ngượng ngùng của cô . Cô cười . Trong cái cười có sự hiền lành .
Cô khoe có bài hát của Barbra Streisand hát bài If You Go Away hay lắm . Nghe xong là muốn khóc . Khác hẳn với bản chính của cái ông người Bỉ Jacques Brel khi hát Ne me quitte pas .
Mỗi quán nước có một thứ không khí riêng dành cho những người thích hợp và khi ghé đến , ngồi cạnh nhau, hoặc trước mặt nhau là mình có cả một không gian riêng biệt để nhìn nhau , lắng nghe nhau nói .
Tôi thích ngồi trước mặt người, nhìn ngắm người bằng cách nhìn khá hiền lành của tôi - Hiền hơn tất cả những ngày khác không quá hiền khi đụng chuyện, đụng phải những kẻ hắc ám và những điều phải giải quyết với họ .
Người đang ngồi trước mặt tôi để tôi biến cô thành một cái cô nhỏ tí xíu , cô có thể gọi tôi bằng anh hay bằng chú cũng chẳng sao . Vì tôi đã là người lớn già khằn, tôi đã bị và được đi trước cô cả một chặng đường dài và khá xa .
Tôi gọi thức uống cho cô và nghe cô tíu tít kể chuyện đi ăn hàng vặt ở cái phố tên là Tiểu SàiGòn ở xứ Cali .
Cô nói cô thích uống nước mía , thích ăn phở, thích bánh cuốn và trăm ngàn cái thích khác của dân tóc dài có nhiều nữ tính .
Tôi chỉ biết cười và lắc đầu trước cái lí lắc khá dễ chịu của cô . Hình dung đến cái miệng, cặp môi nhai nhóp nhép của cô , tôi lại cười thêm một lần nữa .
Sau khi trình chiếu một dọc phim quảng cáo về tâm hồn ăn uống ẩm thực của cô , cô ngừng phim để quay sang vai trò ký gỉả làm báo đời .
Cô hỏi thăm :
- Còn chú , chú thích gì ở phố Tiểu SàiGiòn ?
Sợ cô mích lòng, tôi suy nghĩ để tìm cách nói dối , tìm mãi không xong lời nói dối , đành thú thật lòng :
- Chú chẳng thích gì ở khi Bolsa SàiGòn của nhỏ hết - Trừ các món ăn ngon .
- Ơ hay ! Sao thế , chú ơi ? !
Chẳng có gì là sao, là trăng cả . Chú không thích những cấu trúc xây nhà xây dựng cửa hàng như những cái hộp vuông vức ở đó . Không thích cái ơi ới băng qua đường gọi nhau của họ . Không yêu cái tụm năm, tụm ba tán khào, tán gẫu của một số người cạnh những tờ báo bay theo gió vì tật xả rác của họ... Không thích những cái tiệm treo đầy màn ảnh TV trên tường với những hình thể thao Base ball ....
- Sao lại khó tính thế ? Còn cái gì không thích nữa không ?
- Còn . Không thích thấy những chiếc xe hai màu của cảnh sát với những cái cảng húc như xe tăng và màn lưới ngăn gắn còng số tám của những khuôn mặt lạnh lùng của họ .... vân vân và vân vân ....
- Eo ơi ! Chú kỳ cục . Khó tính như ông cụ .
Hình như khi phán xong câu " ông Cụ " như thế, cô sợ mình nhỡ lời, cô bụm miệng , thấy cô thật thà dễ nựng như con mèo nhỏ . Cô xin lỗi, xin lỗi . Cô nói cô không ưa người cổ lổ sỉ ra vẻ khó khăn .
Nhạc của quán đang để những ca từ rất chậm, rất tình của Pháp . Cô lãng chuyện sang câu chuyện âm nhạc của Céline Dion khi nàng Diva này trình diễn ở Las Vegas . Cô nói cách hát của Dion lên cao chót vót rất chua lè nên cô không thích . Cô chê là Diva dỏm !
Tôi thấy buồn cười với cách dùng chữ " Dỏm " của cô .
Ở Việt Nam bây giờ , có rất nhiều ca sĩ gào thét kinh người lắm và giới báo chí đã nâng họ lên với những lời ca tụng khiếp đảm . Hình như cô nào cũng thích lăn lộn gào thét với chất giọng kinh người như muốn người nghe và đồng nghiệp phải thán phục để nghĩ thầm trong cách thức tự tôn : " Thấy chưa ? Nghe chưa , Sợ tao chưa ? Hát mạnh bạo như vậy mới gọi là hát . Vậy mới là Diva ! "
Diva của người ngoại quốc trong thị trường âm nhạc và cách thưởng ngoạn của họ rất khác với người mình . Những Withney Houston, Mariah Carey, Diana Ross không cần lăn quay ra sân khấu và gào thét khi không cần thiết ở một bài nhạc phải có sự nồng nàn quyến rũ . Âm lực và cách luyến láy của họ là cả một kỷ thuật tập luyện để đạt được trình độ và cung cách biểu diễn .
Có những " diva " người việt theo phong trào báo thị trường , họ làm quá lố và họ có cách hát y hệt nhau làm người nghe đâm ra mệt mỏi ớn lạnh .
Cô nhỏ nghe tôi phân tích qua loa về cái Dỏm và Không Dỏm gật gù, gật gù trong lúc không quên nhóp nhép và nhâm ly thức uống . Tôi ngừng nói, chăm chú nhìn cô để thử đoán cái sự tham ăn của cô .
Trong ánh mắt ấy, tôi bắt gặp cái ngượng ngùng của cô . Cô cười . Trong cái cười có sự hiền lành .
Cô khoe có bài hát của Barbra Streisand hát bài If You Go Away hay lắm . Nghe xong là muốn khóc . Khác hẳn với bản chính của cái ông người Bỉ Jacques Brel khi hát Ne me quitte pas .
Ne me quitte pas
Il faut oublier
Tout peut s'oublier
Qui s'enfuit déjà,
Oublier le temps
Des malentendus
Et le temps perdu
A savoir comment
Oublier ces heures
Qui tuaient parfois
A coups de pourquoi
Le cœur du bonheur
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Moi je t'offrirai
Des perles de pluie
Venues de pays
Où il ne pleut pas
Je creuserai la terre
Jusqu'après ma mort
Pour couvrir ton corps
D'or et de lumière
Je ferai un domaine
Où l'amour sera roi
Où l'amour sera loi
Où tu seras reine
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Je t'inventerai
Des mots insensés
Que tu comprendras
Je te parlerai
De ces amants là
Qui ont vu deux fois
Leurs cœurs s'embraser
Il faut oublier
Tout peut s'oublier
Qui s'enfuit déjà,
Oublier le temps
Des malentendus
Et le temps perdu
A savoir comment
Oublier ces heures
Qui tuaient parfois
A coups de pourquoi
Le cœur du bonheur
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Moi je t'offrirai
Des perles de pluie
Venues de pays
Où il ne pleut pas
Je creuserai la terre
Jusqu'après ma mort
Pour couvrir ton corps
D'or et de lumière
Je ferai un domaine
Où l'amour sera roi
Où l'amour sera loi
Où tu seras reine
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Ne me quitte pas
Je t'inventerai
Des mots insensés
Que tu comprendras
Je te parlerai
De ces amants là
Qui ont vu deux fois
Leurs cœurs s'embraser
(Ne me quitte pas )
Lời của bản nhạc này có những câu rất thảm thê ,mùi mẫn .
Đừng xa rời tôi
Tôi sẽ tặng em
Những hạt ngọc từ cơn mưa
Tù xứ sở không hề có mưa
Tôi đào huyệt đất
Cho đến ngày tôi chết
Để lấp đầy thân em
Tôi muốn làm cái bóng của bóng em .....
Đừng rời xa tôi .
Nghe xong, con nhỏ chơm chớp mắt, hỏi :
- Làm sao cái ông ấy lại có thể lãng mạn để viết được như thế chứ ?
Tôi bí câu trả lời nên ngồi im rơ .
Có thể đó là một lời tỏ tình khi ngưòi ta quá đắm đuối khi yêu một ai đó . Người ta có thể quá sức mình khi cần bay bổng trên mây và ba xạo !
Cô lại hỏi kiểu tò mò :
- Chú có từng yêu ai đến thế chưa ?
Tôi lắc đầu . Tình cảm là những điều rất rắc rối . Yêu cho đã đời rồi bỏ nhau đi . Lâu rồi thì đời mình cũng quen và vui mà thôi .
Ai muốn bỏ mình thì cứ bỏ . Tôi sẽ không hát câu : " Đừng xa rời tôi . Em ơi "
Bắt chước câu hát ấy thì dỏm lắm .
Cô nguýt tôi . Cô bảo tôi lãng xẹt vì ác đức .
Kết án hoặc nặng nhẹ sao cũng được mà . Hãy để những bản tình ca than khóc những chuyện tình và làm bổn phận của chúng qua năm tháng .
Thời gian quay tròn ở một chỗ có cửa mắt, có nét môi . Thời gian cũng có một quyền lực tối cao là lấy đi một khoảng khắc của nhau để mất nhau .
Trời đang nhả đầy ánh sáng ngoài cửa quán nước .
Tôi nói với cô bé :
- Hãy cứ vui và giữ đưọc trên môi mắt những nụ cười để lúc nào chú cũng thấy bé đẹp .
Cô gật đầu . Chẳng biết cô có đồng ý và hiểu được câu nhắn ấy không . Mà cần gì phải hiểu . Cứ vậy là vậy đi .
đăng sơn.fr
.
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire