mardi 23 décembre 2014

- CHỖ HẸN -

.






dangson.fr








ĐỂ

điều
Nói
với Nhau


---


 Ở đây, mỗi ngày .










Hãy để lại dấu chân của bạn khi ghé thăm ( cho dù là bất cứ bạn đang ở đâu )


đăng sơn.fr













 **
dangson.fr








Chỗ Hẹn .



1 _



Có lắm lúc, người ta  thích hẹn nhau ở một chỗ .
Ở khắp  thành phố nơi tôi ở . Có một quán rất đẹp và tình tên là quán " Chúng mình - NOuS   "-

  Tên là ChúngMình vì cấm người vào một mình .

  Vào đó một mình  thì sẽ thảm thê lắm . Vì ở  đây để toàn  những bản nhạc cho những người biết cách yêu nhau .
      Ngay ở cửa quán , bạn sẽ thấy một cái bảng đập ngay vào mắt ( và không thể không thấy :  " - Cấm vào Mình Ên " )
   Nếu bạn đọc kỹ thì thấy thêm dòng chữ khác :
"    Vào với bạn đồng phái cũng được - Miễn đừng là người đồng phái yêu nhau "
 ...



 Tôi thấy họ kỳ cục khi cấm kẻ đồng phái yêu nhau .
   Tôi định phản đối cái bảng cấm ấy . Định xưng mặt nhưng thôi . Thôi vì tôi đang ở bên nàng . Tôi nắm tay nàng vào quán .

 Thủ thỉ vào tai nàng :
- Cũng may em  không đồng giới tính với anh . Chẳng lẽ anh yêu kẻ cùng phái tính . Chết anh !


 Nàng cười hí hí . Nàng thấy tôi  kỳ quái với câu đuà quá vô duyên .
   Tôi để nàng chọn  chỗ ngồi .
 Sát cửa kính để ngắm một góc phố đang ở vào mùa đông .


 Nàng nói nhỏ :
- Ngồi chút thôi . Tí nữa em bay  qua San José để vui giáng sinh với cả nhà .


 Tôi ừ . Ừ vậy mà không thấy vui gì .
San José không có muà đông mặc áo trắng như ở đây .
 S.J hay bị đe dọa động đất . Lỡ nàng qua đó, trời xập, đất lở đè nàng dập ruột , lấy ai để yêu nàng .


 Nàng nhìn tôi,  la tôi  nói bậy .


...



 Khi nàng nhìn  tôi lâu như thế, quán để bài Cry Me a River .
Giọng cô ca sĩ hát như rên làm tím ruột, tím gan tôi .
 Thấy tôi lộ vẻ buồn như  trời sắp tuyết, nàng an ủi  như bà chị  dỗ dành  em út :
-  Đừng sưng  mặt . Xấu lắm nà !


  Ly cà phê đang đăng đắng . ly cà phê làm chìm mắt tôi vào ánh mắt đen láy của nàng . Tôi thấy nàng đẹp như một chữ ký ở bức thư tình màu xanh .


Tôi làm bạo xúi nàng :



-Hay là em phone về bển ,  em nói dối là em  bị bệnh , không về được . Ở lại đây, anh cạo gío cho em . Anh biết cạo gió .

-   Trời ơi ! Tội chết . Ba mẹ sẽ lo và la em .


Nàng lúc lc mái tóc .
Nàng bảo là tôi quá nhẫn tâm, quá ác ở gần ngày Giáng sinh .
Bản nhạc blues khác chạy đến . Ở đằng kia, tôi thấy một cặp tình nhân đang nắm tay  nhau, hình như cô ấy đang khóc .

 Sợ thấy mình  buồn bã , quay đi . Tôi thấy mặt mình màu xám tối qua cửa kính nhìn ra ngõ phố .


   Tôi thấy mình sẽ buồn tênh khi đi thơ thẩn  một mình ở những buổi chiều chực chờ rơi tuyết .
Thấy mình lạnh để sẽ thèm một hơi ấm.
Thấy mình ngồi xuống băng ghế lá giữa công viên và  nhìn lên bầu trời tìm cánh máy bay .
Máy bay hạ cánh xuống phi trường với một cành vai, một mái tóc và ánh nhìn tìm người gia đình ra đón .



    Đêm giáng sinh ở SJ đầy ánh sao lấp lánh .

 Những ngọn đèn xanh đỏ chớp tắt , nhấp nháy .
 Những  bản nhạc mừng giáng sinh  vang lên trong không khí rất ấm .
 Ở đó . Là một khoảng cách không gần .


 1 ngày, 2 ngày  rồi qua năm mới .
   Ở bên này, muà đông của tôi sẽ dài hơn.
Tôi sẽ đi qua, đi lại một chỗ hẹn . Nhìn  thấy mình ở quán Chúng Mình và sẽ quay đi . 


Vì ở đây , họ cấm ai vào quán một mình .
..






2.
 CHỪNG NÀO EM XA ANH , , ? ,, 
..




'' Chừng nào em xa anh ? "
 Đó  là câu hỏi khi đứng ở phòng đợi của phi trường .


 Trời xám, xám xịt như đang bị cảm cúm .
 Hỏi nàng, để không nghe câu trả lời nào . Nàng không bị điếc như bà lão 99 tuổi . Nàng biết chơi dương cầm  nên tai  còn rất thính .
Nàng dõi mắt trên những cánh máy bay và  im lặng .
 Là người không bao giờ thích sự lặng câm . Tôi kiếm chuyện , hỏi lại lần nữa câu hỏi bằng ánh mắt .
   Bắt nàng phải trả lời cho bằng được .

 Nàng cười , khi nàng cười, thấy nàng nhỏ xíu xíu cho dù nàng nhón bàn chân lên trên chiếc giày cao gót :
- Thì tí ti nữa đây, em sẽ xa anh .



Tôi biết : Nếu là một nhà văn , nàng sẽ viết theo  môn phái Huề Vốn ( Câu  trả lời nằm ở trong câu hỏi )
 Tôi biết là nàng luôn tìm cách trả lời theo kiểu phản động .  Và biết nhiều điều về nàng hơn là  nàng nghĩ .

Nàng hay trách tôi thích đi guốc trong bụng nàng . Tôi cười , cười kiểu diễu cợt :
- Trách làm gì cho mất công . Để thì giờ trách móc ấy để viết thư tình cho tôi đọc, em.

     Nàng ném cho tôi một ánh nhìn sắc như  con dao phay :
- Kẻ độc tài như anh hay làm người ta oải .
- Bởi vậy nên tôi mới dò chừng xem là khi nào em rời xa tôi ?
  - Anh   ...    Anh ...


 Nàng không kịp ráp lời nói sau vì  đã đến giờ bay .
 Trời lại tối xầm hơn . có lẽ tại mắt mình bị tối khi  nhìn dáng nàng khuất sau cánh cửa kính dẫn vào đường ra phi đạo .
 Nàng ngoái lại . Vẫy, vẫy tay ..



 Vậy là bay . Bay đi em !
 Bay giữa khoảng trời lộng lộng gió . Gió nhiều mây .
 Khi máy bay đáp xuống . Có lẽ , anh vẫn một mình loay hoay .



 Chiều xuống . Đêm về .
 Nhìn lên bầu trời để tìm ra một câu  trả lời :
 " Chừng nào em xa anh ? "
 ...






 đăng sơn.fr












ct.....








.

Aucun commentaire: