Em quen dậy sớm - Sớm lắm .
Em đến Las không phải để chơi với mấy cái máy leng keng . Em không biết chơi với loại tình cờ đen đỏ .
Em đi nghỉ ở những ngày cuối năm .
Ấn ngón tay vào máy để tìm tiếng piano chạy tròn, tròn .
Em thấy máy báo có message ở một nơi đang có gió, có bão .
Em thấy chữ của anh . Anh hỏi " Em đang làm gì ? "
Chưa bao gìờ có ai hỏi em như thế . Em tỉnh ngủ . Em trả lời :
" Em đang đọc những gì anh viết hôm kia ...; "
Em hình dung đến nụ cười của anh . Anh cười kiểu kỳ lạ . Anh hỏi nữa, nữa :
Em chưa kịp trả lời . Anh đoán đại như ông thầy bói :
- Anh đoán được ý nghĩ trong đầu em .
- Anh đang làm gì ? Hỏi để rình anh ...
Anh đã có hai buổi sáng rất lạnh . Trời xấu xí . Trời đầy gió như đang muốn làm bão . Và anh thèm những hơi nóng và ánh mặt trời nơì em đang ở .
Las Vegas đầy hơi nóng ở những cái máy sáng rực đèn đuốc . Las của những đêm khuya không bao giờ tắt đèn .
Las của những con mắt sáng rực khi dạo quanh ở những chỗ người ta chơi cờ bạc .
Anh ghét không khí của sòng bạc và những chỗ dẫn đến cơ hội leng kêng .
Anh ghét những nhịp tim rộn rã khi chờ những bảng số, những may rủi quay tròn .
Anh chỉ thích buổi sáng khi em thúc dậy, nằm ấm áp trong chăn mền sau một giấc ngủ rất sâu . Rất đầy màu sắc và những gì không thể nhớ đưọc sau khi nằm mơ ...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire