lundi 1 décembre 2014

* Khi Mình Có Điều để Nói ( và Viết )



.

















Trời rơi tuyết lạnh .




Hai bà cháu ngồi cạnh cửa sổ nhìn tuyết rơi . Bà nội thấy cháu im lặng rất lâu, ánh nhìn mông lung, bà dịu dàng , hỏi :


- Cháu đang nghĩ gì ?


Quay lại , nhìn bà . Định trả lời bà mà tai đang nghe tiếng kèn saxo của cha mình đang chơi ở cuốn băng xua, xưa - Bài ngày ấy chúng mình - 

Ngày ấy , sau những buổi trình diễn tr
ên sân khấu , thằng con đi sát cha, xách hộ cha hai cái hộp đựng kèn và những tập nhạc . Đầu óc vẫn còn ngây ngất với tiếng nhạc, tiếng hát dưới ánh đèn màu .


Con đường đêm về khuya có mùi thơm của hàng cây nào đó . Nghe giọng cha mềm , mềm :


- Bố thèm qua Paris thăm bà nội . Bố thèm đi dạo ở bờ sông Seine ...



Thằng con chỉ biết thành phố xa lạ ấy qua những hình ảnh trong sách . Ở chỗ ấy, người ta hôn nhau khi tỏ tình kiểu Pháp và rất tự nhiên . Người ta không c
ần dấu diếm khi muốn hôn nhau như ở SàiGòn .


Mấy năm sau thì cha mất . Cha chưa kịp đi dạo bên bờ Seine như ư
c mong . Thằng con rời Saigòn, đi bộ với bà nội ngang những chiếc cầu một buổi chiều mùa thu . Nhìn mặt sông đầy gió , nhớ đến cha . Ngắm hộ cha những bóng công viên, nghe hộ cha những bản nhạc của các nhạc sĩ chơi trên hè phố bên kia .



Đêm nay . Tuyết rơi - Lạnh ngoài cửa . Trong nhà ấm áp , nhìn bà , nghe xong bản nhạc thì tìm được câu trả lời :

- Cháu đang nhớ bố cháu . Ngày xưa ... ngày xưa ....


Im b
t vì sợ bà nhớ con trai, bà buồn hơn . Có những diều , người ta có thể nói với nhau từ sự yên lặng trong ánh mắt .

Con mèo nằm bên lò sưởi nhìn bà và cháu bên nhau . Con mèo lắng nghe khoảng lặng im ấy .



Khuya rồi . Cháu rời bà đi ngủ , bà đến bên giường , giọng bà mềm như sợi tuyết , như những sợi tóc bạc trắng, bà kéo chăn đắp cho cháu :


- Bébé ngủ ngon . Bà thương cháu lắm .



Gã thanh niên không còn là bébé bé bỏng .

Gã thanh niên hôn lên bàn tay bà n
i :


- Cháu không phải là con mèo kia của bà đâu . Cháu đang vững để đi con đường của cháu . Bất cứ con đường nào ở khoảng đời này, cháu vẫn nghĩ đến bà và cha của cháu ....



Bà nội gật đ
u, quay về phía con mèo. Hai con mắt của nó tròn và đẹp như hai hòn bi . Trong ánh mắt của mèo có một hơi ấm và nó hiểu tại sao bà nội hay gọi thằng cháu là Bébé.....




2.


Une Autre Vie
( MộtĐỜiSỐNGKHÁC )




Đi ngang vài cửa hàng ở buổi chiều lạnh , hắn đứng lại , đọc tấm giấy có kèm hình ảnh dán trên cửa kính :


'' Tôi là Joy . 2 tuổi .

Tôi có hai cái tai nhổng cao, cổ có đeo cái vòng khắc tên tôi ,lông màu nâu pha đốm trắng .Tôi tìm chủ để về nhà ấm áp .


Ai có thấy chủ tôi ở đâu, hãy gọi về số ... ( .......... 
CHÚNG MÌNH ) '




Hắn quay bước để khi nghĩ thầm có lẽ tay viết cái bảng đi tìm chó lạc ấy là nhà văn ( ? )


Hắn đã thuộc tấm ảnh có ánh nhìn khẩn khoản mùi mẫn của chú chó ấy . Rời vài con đường chật chội , bước qua ngã phố kia, hắn nhìn thấy cảnh cậu trẻ bụi đời kia đang nựng một chú chó y như tấm ảnh tìm chó . Hai tai dựng cao, lông màu nâu đốm trắng, cổ đeo vòng .


Hắn lại gần , gọi thử :

- Joy ! Joy !



Quả nhiên, chú chó quay lại ngoắc đuôi .



Nhìn cậu trẻ đang cóng lạnh và bàn tay đang tìm hơi ấm ở bộ lông của chú chó ấy . Hắn bỏ vào cái lon đựng tiền tờ giấy bạc với nụ cười nhẹ .



Rồi đi tiếp con đường của mình .


Có những điều ở đời này, ta nên im lặng giả vờ như không hay biết .


Biết nhiều quá để làm gì ?







3.


Cần Thiết .




Sáng sớm , Nâu thức dậy ra vườn tập thể dục và ngắm cây cối . Nâu thấy một quyển sách mỏng được gói kỹ càng trong bọc nylon để không bị ướt .


Nâu mở bao . 



Bià sách có ghi chữ : ' tặng cô để Giải Mã những Ẩn Ngữ của đời sống "




đăng sơn.fr







.   .                                                  dangson.fr




















...

Aucun commentaire: